Bài của Liên Tử, một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-6-2009] Thông qua kinh nghiệm gần đây của tôi trong việc giảng thanh chân tướng, tôi có một hiểu biết sâu sắc về việc làm thế nào để nói cho mọi người biết về Pháp Luân Công, làm thế nào để cứu độ chúng sinh bằng việc làm họ hiểu được sự thật.

Một buổi sáng, sau khi tôi luyện công xong và đi bộ ra ngoài công viên, tôi nhìn thấy một thanh niên trẻ đang ngồi trên bậc thang. Thỉnh thoảng tôi nhận xét mọi người dựa trên vẻ bề ngoài của họ. Khi tôi nhìn thấy anh ta là một thanh niên trẻ, tôi đã không muốn giảng thanh chân tướng với anh ta vì kinh nghiệm của tôi cho thấy là nhiều người trẻ không chấp nhận sự thật. Vì thế, tôi bỏ qua anh ta.

Tôi dừng lại sau khi bước xuống vài bước. Tôi nghĩ: Sao tôi có thể coi mình như một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp nếu tôi không cứu những người mà tôi gặp? Tôi phải cứu anh ta. Tôi phát chính niệm trong tâm để thanh trừ những nhân tố của tà linh cộng sản và văn hóa đảng tà ác trong anh ta. Tôi cũng cầu xin Sư Phụ giúp đỡ mình.

Tôi quay lại và đi về phía anh ta với một nụ cười. Tôi nói: “Anh bạn trẻ, có phải anh đang đợi ai đó?” Anh ta ngẩng đầu lên và ném cho tôi một cái nhìn dửng dưng. Tôi hỏi anh ta: “Cậu đã đọc những tờ rơi hay xem đĩa nói về Pháp Luân Công chưa?” Anh ta trả lời: “Tôi không bao giờ đọc những thứ đó!” Tôi tiếp tục nói: “Cậu nên xem, cậu sẽ thấy sự thực mà cậu không biết.” Anh ta ngước mắt lên và nói: “Tôi không tin Pháp Luân Công, tôi cảm thấy khó chịu mỗi khi nghe về Pháp Luân Công.

Tôi không rời đi. Tôi vẫn nói với một nụ cười: “Đó là bởi vì cậu không biết Pháp Luân Công. Nếu cậu biết rồi, cậu sẽ không cảm thấy khó chịu.” Tôi nói với anh ta Đại Pháp tuyệt vời như thế nào và Đại Pháp đã lan rộng khắp nơi trên thế giới như thế nào. Tôi thấy tư tưởng của anh ta dần dần lắng xuống và gương mặt anh ta trông không còn quá nóng nẩy. Tôi nói với anh ta về cuộc bức hại tàn bạo và về sự gặt hái nội tạng của các đệ tử. Anh ta đột nhiên ngắt lời và nói: “Tôi đã không biết Đảng Cộng sản Trung quốc quá tàn bạo như vậy!

Tôi trả lời: “Đúng thế, nó đã làm rất nhiều, rất nhiều việc tồi tệ. Nó đã giết chết 80 triệu người dân Trung quốc.” Và sau đó, tôi nói với anh ta về những trường hợp bao gồm khuôn mặt biến dạng của Cao Dung Dung do giật điện, tên cảnh sát Hà Tuyết Kiện hãm hiếp học viên Pháp Luân Công, vụ tự thiêu tại Thiên An Môn, và về cuộc thảm sát Thiên An Môn. Anh ta yên lặng lắng nghe và gật đầu. Tôi tiếp tục : “Hiện giờ có hơn 55 triệu người dân đã thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó. Đảng cộng sản quá tàn bạo. Bất kỳ ai đi theo nó sẽ có một tương lai không tốt. Anh có phải là một thành viên của đảng hay đội Thiếu niên?” Anh ta nói không. Tôi nói: “Anh đã đeo một chiếc khăn quàng đỏ và là một thiếu niên tiền phong có phải không?” Anh ta nói: “Tất cả chúng ta đều như vậy! Khăn quàng đỏ là một góc của lá cờ đỏ.” Tôi nói: “Đúng, một góc sẽ được tính là một thành viên. Giờ anh có đồng ý thoái và không còn liên quan đến nó?” Anh ta gật đầu và nói: “Đồng ý!” Tôi hỏi tên họ anh ta. Anh ta vui lòng nói tên của mình. Tôi nói: “Xin hãy nhớ, hôm nay là ngày anh thoái xuất khỏi đảng tà ác“, Anh ta gật đầu: “Tôi biết điều đó

Trước khi rời đi, tôi bảo anh ta hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện- Nhẫn hảo” trong đầu hàng ngày và nhớ đọc các tài liệu về Pháp Luân Công khi anh nhìn thấy chúng. Anh ta cười và nói: “Tôi biết.

Một ngày khác, khi tôi giảng thanh chân tướng trong Culture Plaza, tôi nhìn thấy một thanh niên trẻ nói giọng Bắc Kinh, khoảng 30 tuổi, anh ta điều khiển một vài người lắp đặt đèn. Tôi đứng sang một bên và phát chính niệm trong tâm để thanh trừ những nhân tố của tà linh cộng sản và văn hóa đảng tà ác trong anh ta, cũng như mọi thứ ngăn cản anh ta biết được sự thật và được cứu. Tôi cũng cầu xin Sư Phụ nhân từ giúp đỡ tôi

Từ giọng nói của anh ta, tôi biết anh ta đến từ Bắc Kinh. Tôi nói: “Anh có biết câu nói” Trời sẽ diệt Đảng Cộng sản Trung quốc. Thoái đảng để bảo vệ chính mình?” Anh ta nói có. Tôi hỏi: “Anh có thoái Đảng Cộng sản Trung quốc?” Anh ta nói: “Tôi là thành viên của tất cả các tổ chức của Đảng Cộng sản Trung quốc. Tôi không thoái đảng. Tôi tin Đảng Cộng sản Trung quốc, không tin Pháp Luân Công.

Sau khi nghe anh ta trả lời, trước đây tôi sẽ ngừng nói chuyện. Tuy nhiên, ngày hôm đó, tôi đã không rời đi. Tôi mỉm cười và nói: “Đó là bởi vì anh chưa biết sự thật về Pháp Luân Công. Nếu anh biết sự thật, anh sẽ không nói như vậy.” Và sau đó, tôi ngồi xuống cùng một chiếc ghế với anh ta. Đầu tiên tôi nói với anh ta Pháp Luân Công đã được truyền rộng ra công chúng như thế nào. Anh ta không nói một lời nào nhưng yên lặng lắng nghe. Tôi hỏi anh ta: “Anh đã nghe về cái gọi là ‘vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn’ chưa?” Anh ta nói: “Một sự việc lớn! Ai mà chưa từng nghe?” Tôi hỏi: “Anh nghe về điều đó từ đâu?” Anh ta nói: “Từ TV và báo chí.” Tôi nói: “Điều mà anh biết chỉ là từ một phía.” Sau đó tôi bảo với anh ấy rằng Tổ chức Phát triển Giáo dục Quốc tế đã phát hành một tuyên bố chỉ ra nhiều câu hỏi lớn về tính xác thực của đọan phim của Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc (CCTV) về vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn. Anh ta gật đầu và lắng nghe. Tôi cũng nói với anh ta Đảng Cộng sản Trung quốc đã tra tấn dã man các học viên Pháp Luân Công như thế nào, cũng như thị trường đen nội tạng lấy từ các học viên Pháp Luân Công còn sống.

Tôi nói: “Hơn 50 triệu người dân đã thoái đảng. Anh có muốn tham gia cùng họ?” Anh ta trả lời không chút do dự: “Tôi thoái!

Sau hai lần sự việc xảy ra, tôi nhận thấy trên sự thiếu sót mà tôi đã có khi tôi giảng thanh chân tướng trước đây, đặc biệt là mục tiêu số lượng chứ không phải chất lượng. Số lượng người được cứu sẽ tăng thêm nếu tôi khuyên thêm được một người thoái đảng. Số lượng càng nhiều, tôi làm càng tốt hơn. Khi tôi nghe về một vài đệ tử có thể thuyết phục một người thoái đảng chỉ với một vài câu, tôi muốn học theo họ. Khi tôi nghe về một vài đệ tử có thể thuyết phục nhiều người thậm chí hàng trăm người thoái đảng trong một ngày, tôi rất khâm phục họ. Tôi đã không nghĩ tôi có giảng thanh chân tướng với mọi người hay không, mọi người có hiểu hay không. Bởi vậy, tôi đã gặp rất nhiều người nói rằng họ sẽ thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó, họ đã không biết những lý do đằng sau, thậm chí không biết tại sao họ nên thoái. Một vài người vẫn đồng ý thoái đảng, vẫn nói những điều không tốt về Pháp Luân Đại Pháp. Họ có thể thật sự được cứu không? (Tất nhiên, với thời gian hạn chế, một số đệ tử với sức mạnh chính niệm có thể thuyết phục một người thoái đảng chỉ với vài câu, đó thật là ích lợi.)

Tôi cũng hỏi một câu hỏi: Chúng ta giảng thanh chân tướng trong mười năm đến nay, tại sao có rất nhiều người vẫn chưa biết sự thật tình thế với Pháp Luân Công? Cuộc vận động để khuyến khích người dân thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó bắt đầu trong bốn năm rưỡi. Mới chỉ có khoảng 55 triệu người dân thoái đảng. Tại sao có quá nhiều người vẫn chưa thoái? Lý do có phải vì mọi người không muốn biết sự thật hay không muốn được cứu? Không phải. Đệ tử Đại Pháp là hy vọng duy nhất cho sự an toàn của tất cả mọi người. Sư Phụ bảo chúng ta giảng thanh chân tướng, chúng sinh được cứu thật sự. Nhìn vào bên trong, tôi thấy chúng ta đã không làm đủ tốt. Tôi biết tôi nên làm gì trong tương lai. Cứu chúng sinh là nhiệm vụ thiêng liêng. Nó không thể bị trộn lẫn với bất kỳ sai sót nào. Khi tôi giảng thanh chân tướng với một người, tôi sẽ chắc chắn anh ta hiểu được sự thật và như vậy có thể được cứu thật sự.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/6/20/203009.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/7/13/109134.html
Đăng ngày: 15-07-2009; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share