[MINH HUỆ 1-7-2016] Vợ tôi tu luyện Pháp Đại Pháp. Cô ấy bị bắt giữ trái phép nhiều lần và cuối cùng bị đưa vào trại lao động cưỡng bức, tất cả chỉ bởi vì cô ấy đã từ chối từ bỏ đức tin của mình.

Tôi đã vận dụng tất cả các mối quan hệ của mình, chi rất nhiều tiền và thết đãi nhiều bữa tối, cố gắng để vận động cho cô ấy được tha. Sau cùng thì một quan chức Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã nói với tôi rằng: “Kể cả vợ anh phạm tội phóng hỏa hay giết người thì tôi đều có thể giúp được, nhưng đối với một học viên Pháp Luân Công thì tôi không tài nào xử lý được.”

“Chính phủ này là loại gì vậy?”

Rất nhiều bà nội trợ, giống như vợ tôi, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công sau khi có vấn đề về sức khỏe. Vợ tôi có rất nhiều bệnh, trong đó có cả bệnh phụ khoa, bệnh hen suyễn và bệnh dạ dày mãn tính. Chúng tôi đã phải chi rất nhiều tiền để chữa trị cho cô ấy, nhưng trong nhiều năm, tình trạng sức khỏe của cô ấy không mấy cải thiện. Tuy nhiên, sau khi tu luyện Pháp Luân Công, vợ tôi đã trở nên hoàn toàn khỏe mạnh.

Không những sức khỏe được cải thiện rõ rệt, tâm tính của vợ tôi cũng trở nên tốt hơn. Trước đây, cô ấy thường tranh đấu chỉ vì chút ít lợi ích nhỏ nhặt, nhưng giờ đây cô ấy quan tâm chăm sóc cha mẹ tôi như con gái ruột. Đi đến đâu mẹ tôi cũng khen ngợi cô ấy. Họ hàng và những người hàng xóm quanh làng đều rất yêu quý cô ấy.

Tuy nhiên, một người tốt như cô ấy lại bị bắt giữ và bị kết án lao động cưỡng bức và tới giờ vẫn chưa được thả ra. Đây là thế giới gì vậy? Chính phủ này là loại gì vậy?

Lý lẽ xác đáng đã bảo vệ được công lý

Không lâu sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công bắt đầu, áp lực đè nặng lên vai tôi. Tôi sợ bị mất việc, tôi sợ vợ mình bị bức hại ở đồn cảnh sát, và tôi cũng lo sợ việc học hành của con cái chúng tôi bị ảnh hưởng. Vì quá lo lắng, tôi đã quát mắng vợ mình và thậm chí còn đánh cô ấy, nhưng cô ấy không hề phản ứng lại tôi.

Khi tôi đe dọa ly hôn với vợ mình, cô ấy đã nói: “Nếu anh ly hôn em chỉ vì em tu luyện Pháp Luân Công, em sẽ không ngăn cản anh. Nhưng điều này sẽ không tốt cho anh chút nào, bởi vì anh đã tiếp tay cho ĐCSTQ thực hiện những điều xấu xa mà thậm chí thuộc hạ của Giang Trạch Dân cũng không thể làm được. Anh đang bức hại một người tu luyện, người mà luôn phấn đấu để trở thành một người tốt.”

Vợ tôi nói rằng cô ấy không muốn bán rẻ lương tâm của mình. Cô ấy nói với tôi rằng tu luyện Pháp Luân Công là hoàn toàn hợp pháp theo Hiến pháp Trung Quốc về tự do tín ngưỡng.

Cô ấy đã giúp tôi hiểu rõ về cuộc đàn áp Pháp Luân Công mặc dù tôi đã biết về nó. Cô nói rằng bè cánh của Giang Trạch Dân đã sử dụng toàn bộ phương tiện truyền thông của Chính phủ để tuyền truyền dối trá nhằm bôi nhọ thanh danh Pháp Luân Công. Họ đã tước đi quyền tự do ngôn luận của các học viên. Họ cũng tước đi quyền lợi hợp pháp của các học viên và ngăn cản các luật sư bảo vệ cho họ.

Cô nói “Ngay cả những phạm nhân phạm tội phóng hỏa, giết người cũng có quyền kháng cáo, vậy mà học viên Pháp Luân Công thì không thể. Đây còn gì là công bằng nữa?”

Mặc dù nhận thức được vấn đề, nhưng những lời của vợ tôi đã giúp tôi có được hiểu biết sâu sắc hơn về những gì mà Giang Trạch Dân và bè lũ của ông ta thực hiện. Ông ta phải chịu trách nhiệm trong việc đầu độc cả quốc gia bằng những lời dối trá.

Vợ tôi nói “Nhân quả báo ứng. Nếu anh trông thấy một đoàn tàu đang lao về hướng một vách đá, anh sẽ không dừng nó lại ư?”

“Đây là một trận chiến giữa thiện và ác và cũng là thời khắc để mỗi chúng ta lựa chọn vị trí của mình. Vậy anh muốn nhìn nhận Pháp Luân Công theo chiều hướng tích cực hay ủy khuất trước sức mạnh chuyên quyền của Giang Trạch Dân và sống mà không có nhân phẩm, phản bội Sư phụ Lý Hồng Chí và Pháp Luân Công?”

Vợ tôi chỉ thực hiện quyền của mình theo Hiến pháp

Những lời nói của vợ tôi xuất phát từ sâu trong tâm của cô ấy khiến tôi không nói lên lời và bật khóc.

Cô ấy đã đúng. Là một người rất coi trọng công lý, làm sao tôi có thể đối xử với cô ấy như vậy được? Cô ấy không làm gì sai trái hay bất hợp pháp. Tất cả những gì cô ấy làm chỉ là đang thực hiện quyền của mình theo Hiến pháp.

Không gì hơn là một phiên tòa hình thức

Một lần, tôi được tham dự một phiên tòa xét xử, vị luật sư nhân quyền đã bào chữa cho một học viên Pháp Luân Công và yêu cầu tòa xử trắng án cho học viên này. Hành động của vị luật sư đã thức tỉnh lương tri của tôi.

Theo yêu cầu của thẩm phán, vị luật sư đã kể tên 14 tà giáo bị cấm bởi các nhà chức trách và Bộ Công an Trung Quốc. Ngay cả vị thẩm phán cũng ngạc nhiên khi không thấy Pháp Luân Công bị liệt kê trong danh sách này và vì vậy, việc tu luyện Pháp Luân Công ở Trung Quốc là hoàn toàn hợp pháp.

Vị luật sư cũng đề nghị tòa trình chiếu một đĩa DVD về Pháp Luân Công đang được giữ như một bằng chứng của vụ án, nhưng yêu cầu này của ông bị từ chối. Vị luật sư cho biết, chiếc đĩa này nói về những câu chuyện thần thoại và truyền thuyết và nội dung của nó rất hay. Vị luật sư cũng yêu cầu đọc lớn trước tòa một cuốn sách về tu luyện đang bị tịch thu nhưng yêu cầu này cũng bị từ chối.

Vị luật sư tiếp tục công việc bào chữa của mình và tất cả mọi người có mặt đều lắng nghe trong im lặng. Vị luật sư yêu cầu những cáo buộc của tòa phải bị bãi bỏ và bị cáo phải được trả tự do ngay lập tức, nhưng yêu cầu này đã không được chấp thuận. Người học viên này vẫn bị kết án. Tuy nhiên, mãi sau này bản án mới được đưa ra.

Sau này, một người bạn làm trong hệ thống tòa án nói với tôi rằng việc xét xử chỉ là hình thức và Phòng 610 đã quyết định bản án. Những gì tôi đã nhìn thấy thể hiển rõ bản chất của Đảng Cộng sản. Tôi không còn ghét bỏ vợ mình nữa, thay vào đó tôi bắt đầu cố gắng hết sức để hỗ trợ và giảm bớt gánh nặng cho cô ấy.

Chính hành khiến giới quan chức khiếp sợ

Vào ngày 1 tháng 5 năm 2015, một chính sách mới được chính quyền ban hành: “Bất kỳ trường hợp tố cáo nào cũng được chấp nhận và bất kỳ đơn khởi tố nào cũng được xem xét.” Nhiều học viên đã đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân.

Phong trào khởi kiện này đã làm cho một số quan chức của Đảng khiếp sợ. Họ sử dụng quyền lực của mình để chặn việc khởi kiện của các học viên hoặc ép họ phải đồng ý bằng văn bản rằng sẽ không bao giờ đệ đơn kiện nữa. Những quan chức này đã lạm dụng quyền lực của họ để bắt giữ các học viên, lục soát nhà của họ và bỏ tù họ.

Tôi thực sự khâm phục các học viên, bởi vì họ chỉ sử dụng các phương pháp ôn hòa và hợp pháp. Họ chỉ ra một điều rằng những kẻ bức hại họ đang coi thường luật pháp.

Đúng là người ta không biết quý trọng những gì mình có cho tới khi nó bị vuột mất. Tôi đã không nhận ra vợ tôi tốt bụng và quan trọng thế nào với tôi cho tới khi cô ấy bị bắt đi.

Từ câu hỏi này đến câu hỏi khác

Tôi tự hỏi: “Có thực sự Pháp Luân Công là tốt không? Có thực sự Sư phụ Lý là tốt không? Pháp Luân Công được thực hành trên hơn 100 quốc gia, vậy vì sao nó lại bị bức hại ở Trung Quốc? Vì sao có rất nhiều lời tuyên dương gửi tới Sư phụ Lý?”

Hết câu hỏi này tới câu hỏi khác xáo trộn tâm trí tôi: “Vì sao các vụ cáo buộc học viên tự thiêu hoặc tự sát không được giới truyền thông nước ngoài phản ánh? Vì sao không có bất kỳ báo cáo nào về những gì đang diễn ra ở Trung Quốc trước cuộc đàn áp? Vì sao có rất nhiều người có trình độ học vấn và địa vị cao ở nước ngoài đang tu luyện Pháp Luân Công?”

Pháp Luân Công là tốt

Hãy xem xét một cách kỹ lưỡng cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Các thành viên gia đình chúng tôi bị bắt giữ và bị kết án đều có một bản án chung “phá hoại việc thực thi pháp luật”. Tuy nhiên trong thực tế, các học viên không hề làm những việc này. Họ chỉ đơn giản là nói cho người khác về những lợi ích khi tu luyện Pháp Luân Công, và về cuộc bức hại mà Pháp Luân Công phải đối mặt ở Trung Quốc.

Cuối cùng thì tôi đã hiểu thấu đáo lý do vì sao Giang Trạch Dân lại có những hành động coi Pháp Luân Công như một kẻ thù. Giang đại diện cho cái ác, còn Pháp Luân Công và Sư phụ Lý đại diện cho cái thiện. Khi băng nhóm của Giang mất đi quyền lực, tôi cũng sẽ tu luyện Pháp Luân Công.

Tội phạm thực sự phải bị đưa ra trước công lý

Các thành viên gia đình tôi không làm điều gì sai trái. Ở đây có gì sai trái khi đưa tài liệu giảng chân tướng cho mọi người và nói với họ về việc khởi kiện hình sự Giang Trạch Dân?

Giang Trạch Dân đã mang đến tai họa cho đất nước này và những con người nơi đây. Ông ta đã thu được lợi nhuận khổng lồ từ tham nhũng và biển thủ của công. Điều quan trọng nhất là, ông ta đã phạm một tội ác tày trời, tội ác thu hoạch tạng từ những học viên Pháp Luân Công còn sống. Lẽ nào ông ta không đáng bị truy tố hình sự?

Mọi người đều có quyền bình đẳng trước pháp luật. Rõ ràng chúng ta nhận thấy cả nước đang căm phẫn Giang Trạch Dân vì ông ta phải chịu trách nhiệm cho sự suy đồi đạo đức nhanh chóng ở Trung Quốc ngày nay.

Hãy bảo vệ những người tu luyện Pháp Luân Công trong gia đình của chúng ta

Hãy đối xử tốt với các học viên, đặc biệt là các học viên là thành viên trong gia đình bạn! Chúng ta phải hành động để ngăn chặn cuộc bức hại này, chứ không chỉ là chờ đợi một giải pháp.

Hãy đòi công lý cho các thành viên trong gia đình chúng ta. Chúng ta cần phải yêu cầu thả họ ra ngay lập tức và thuê luật sư bảo vệ họ.

Bất kể là chúng ta có thể giúp họ được trở về nhà hay không, thì ít nhất là chúng ta có thể chứng minh rằng những người thân trong gia đình mình vô tội. Hãy chặn đứng việc gia tăng áp lực. Khi thế giới này minh bạch sự thật, chúng ta có thể tự hào mà nói rằng: “Chúng ta đã làm những gì mình có thể làm.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/7/1/330723.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/8/15/158266.html

Đăng ngày 31-8-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share