Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Giang Tô, Trung Quốc

[MINH HUỆ 6-7-2016] Tôi là một cựu học viên và bắt đầu quay lại tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2012. Trong bốn năm không ngừng học Pháp, nhận ra sứ mệnh của bản thân là trợ Sư Chính Pháp, cứu độ chúng sinh. Tôi đã nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Công nhằm nâng cao nhận thức về cuộc bức hại đối với môn tu luyện. Giảng chân tướng là một trách nhiệm hết sức trọng yếu của mỗi một đệ tử Đại Pháp, nhưng ban đầu tôi đã lo sợ khi nói chuyện với mọi người về pháp môn tu luyện. Tôi e ngại khi nói rằng mình đã quay trở lại tu luyện và dường như rất khó khăn để tôi có thể thuyết phục mọi người thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Tôi chỉ đơn giản là phát một số tờ rơi thông tin hay tài liệu hoặc nói về Pháp Luân Công một cách ngắn gọn nhất có thể.

Sau đó tôi bắt đầu nói với họ hàng và những đồng nghiệp cũ và mới của tôi về Pháp Luân Công. Họ biết việc tu luyện đã giúp tôi hồi phục sức khỏe và trở thành một người tốt như thế nào, do vậy họ thường có phản ứng tích cực với những gì tôi nói.

Tôi thường nhớ lời Sư phụ giảng:

“Giảng chân tướng, cứu chúng sinh, đó chính là điều chư vị cần làm, trừ đó ra thì không có điều chư vị cần làm, trên thế gian này không có điều chư vị cần làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)

Nhận thức được việc giảng chân tướng là trách nhiệm thần thánh của chúng ta trong thời kỳ Chính Pháp, tôi đã bắt đầu ra ngoài mỗi ngày, đạp xe tới các thôn làng và các ngõ hẻm khác nhau. Tôi luôn luôn mang theo tài liệu giảng chân tướng để có thể đưa chúng cho những người mà tôi gặp, thậm chí ngay cả khi tôi đi chợ.

Tôi đã có thể làm việc này trong nhiều năm mà không gặp phải bất kỳ can nhiễu nào từ cảnh sát, đó là nhờ sự bảo hộ và an bài của Sư phụ. Và tôi thường nhận được những phản hồi tích cực. Điều quan trọng nhất tôi đã học được chính là chúng ta chỉ có thể cứu người bằng cách chứng thực Pháp, chứ không phải là chứng thực bản thân.

Sư phụ giảng:

“Đệ tử Đại Pháp có chính niệm chính hành thì không ai có thể thao túng nổi”. (Giảng Pháp tại Lễ hội Đèn lồng 2003) (Tạm dịch)

Một lần, tôi đã tới chợ nông sản và nói chuyện với người bán rau về Pháp Luân Công. Tôi đã đưa cho cô ấy một vài cuốn tài liệu và cô ấy bắt đầu đọc to một vài thông tin trong đó: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo”. Nhiều người đang mua bán thức ăn trong chợ liền dừng lại và lắng nghe.

Một người đàn ông 50 tuổi bán hàng tại quầy bên cạnh đã lớn tiếng mắng tôi: “Này, ông tu luyện Pháp Luân Công. Ông không sợ bị ĐCSTQ bắt giữ à?”

Tôi mỉm cười và nói: “Họ nên sợ tôi mới đúng chứ.” Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tà không thể áp được chính, nhất chính áp bách tà mà.”

“Tôi sẽ gọi cảnh sát tới bắt ông!”, ông ấy vừa nói vừa rút điện thoại ra. Ông ấy đã nói trong điện thoại rằng: “Tôi là người bán rau tại quầy số 20 ở chợ. Một người đàn ông ở đây là học viên Pháp Luân Công. Các anh nên tới bắt ông ta đi”.

Tôi không hề sợ hãi. Niệm đầu rất chính và mạnh mẽ. Tôi chỉ đơn giản nhìn ông ấy và không làm gì cả.

Tôi đã thanh toán cho người bán rau những thứ mình đã mua và đi sang cửa hàng của người đàn ông đó. Tôi mỉm cười và hỏi: “Sao cảnh sát vẫn chưa đến bắt tôi vậy?”

Ông ấy mỉm cười trả lời: “Tôi chỉ đùa thôi.”

Tôi đáp lại: “Tôi cũng biết ông chỉ đùa thôi. Xin hỏi quý danh ông?”

Ông ấy đáp: “Tôi họ Trần.”

Tôi nói: “Tôi cũng họ Trần. Có khi 500 năm trước đây chúng ta là họ hàng ấy chứ”.

Tôi cũng hỏi xem công việc kinh doanh của ông ấy thế nào. Ông nói hàng bán không chạy lắm, bởi vậy tôi đã hỏi ông có muốn việc kinh doanh của mình tiến triển không. Ông trả lời: “Đương nhiên là có rồi”.

Tôi nói: “Vậy ông nên thiện đãi Đại Pháp, chỉ một niệm này thôi ông sẽ được phúc báo”. Tôi đã giải thích với ông tại sao nên thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó và đưa cho ông một số tài liệu chân tướng. Ông đã hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Và cuối cùng, ông đã đề nghị tôi giúp ông thoái Đảng.

Chứng kiến sự thay đổi của người đàn ông này, nguyên ban đầu vốn là người đe dọa tố cáo tôi với cảnh sát, tôi đã vô cùng xúc động. Khuôn mặt ông giờ đây trông thật vui vẻ.

Chính uy lực siêu thường của Đại Pháp và sự từ bi hồng đại của Sư phụ đã cứu người đàn ông này. Tôi cũng hiểu được rằng năng lực giảng chân tướng của chúng ta không thể có được qua ngày một ngày hai, mà nó chỉ có thể có được thông qua việc tu luyện tinh tấn và nghiêm túc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/7/6/330580.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/8/13/158231.html

Đăng ngày 30-8-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share