Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-6-2016] Tháng 10 năm ngoái, tôi đi xe đạp tới một ngôi làng hẻo lánh để giảng chân tướng cho người dân về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Nhiều người dân đã nhận tài liệu chân tướng và thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới.
Một thanh niên trẻ tuổi tiến về phía tôi. Tôi chào anh ta và hỏi: “Nhà con có đầu đĩa xem DVD không? Dì cho con một đĩa mang về xem nhé, đĩa này hay lắm!”
Anh ta giả vờ như không nghe thấy tôi nói, nhưng đã nắm lấy chìa khóa xe đạp điện của tôi và nói: “Bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và bà đang đi phát tài liệu đúng không? Tôi sẽ báo cảnh sát và họ sẽ tới đây ngay để bắt bà.”
Mối đe dọa xảy đến quá đột ngột, nhưng tôi đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói với anh ta về sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp, và tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lại phỉ báng và bức hại những người tu luyện. Tôi muốn ngăn cản anh ta làm những việc có hại cho chính bản thân mình và những người khác. Tôi nói việc anh ta gọi cảnh sát sẽ là một tội có thể khiến anh ta phải gánh chịu những quả báo trong tương lai.
Tôi nói: “Giang Trạch Dân, cựu độc tài Trung Quốc đã bức hại Pháp Luân Công, hiện ông ta đã bị hơn 200.000 học viên Pháp Luân Công và người nhà của họ khởi kiện ở khắp nơi trên thế giới. Ngày mà ông ta bị đưa ra xét xử không còn xa nữa! Đừng đi theo Giang Trạch Dân hay làm những việc như thế này mà chiêu mời rắc rối cho mình, trả chìa khóa xe lại cho dì đi con.”
Anh ta vẫn phớt lờ lời tôi nói và cứ khăng khăng gọi điện thoại báo cảnh sát.
Nhiều người dân trong làng tiến đến. Một người nói: “Hãy trả lại chìa khóa xe cho bà ấy đi. Để bà ấy đi đi!” Nhiều người khác cũng đều nói với cậu thanh niên như thế.
Trong số đó có một người đàn ông lớn tuổi. Lúc đầu, ông đã nói chuyện với cậu thanh niên bằng một giọng nhẹ nhàng từ tốn, nhưng khi thấy người thanh niên không chịu nghe lời, ông đã giận dữ lớn tiếng quát người thanh niên, yêu cầu anh ta phải trả lại chìa khóa xe cho tôi. Nhiều người dân ủng hộ tôi và không có ai đứng về phía cậu thanh niên kia cả.
Tuy nhiên, cuối cùng cậu ta cũng đã gọi điện được cho cảnh sát.
Xe cảnh sát tới và ba người cảnh sát bước ra khỏi xe. Một cảnh sát tiến lại chỗ tôi và hỏi tên tôi là gì và từ đâu tới. Tôi không trả lời câu hỏi của anh ta mà thay vào đó, tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cũng như nguyên lý thiện ác hữu báo.
Anh ta yên lặng lắng nghe và hỏi tôi có gì trong túi. Tôi mở túi ra cho anh ta nhìn và nói: “Đây là một ít tài liệu chân tướng, nói về nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và các giá trị Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, những giá trị giúp con người nâng cao tiêu chuẩn đạo đức. Tôi mang những thứ này đến đây để tặng cho mọi người. Anh hãy cầm lấy và xem đi, nhưng nhớ là phải đọc đấy nhé.”
Cầm tài liệu trên tay, người cảnh sát bước về phía những người dân làng đang đứng xung quanh và nói: “Tất cả những tài liệu này là được làm từ tiền tiết kiệm của các học viên, họ tằn tiện chi tiêu để tiết kiệm tiền làm ra tài liệu này cho các vị đó.”
Tôi sững người vì kinh ngạc, người cảnh sát này đang giúp tôi giảng chân tướng! Kể từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, chính quyền cộng sản thường vu khống rằng các học viên Pháp Luân Công được các thế lực “phản Hoa” ở nước ngoài ủng hộ tài chính. Tuy nhiên, người sĩ quan cảnh sát này hàng ngày đều tiếp xúc với các học viên Pháp Luân Công và anh ấy đã thực sự minh bạch được Pháp Luân Đại Pháp là gì.
Một người cảnh sát khác tiến lại đưa chìa khóa xe cho tôi và nói: “Chìa khóa xe của dì đây, dì đi nhé, tạm biệt.” Một số người dân đã chào và chúc tôi về nhà an toàn.
Tôi nói: “Cảm ơn mọi người, xin hãy nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo!“ Sau đó tôi lên xe và về nhà.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/12/329045.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/27/157585.html
Đăng ngày 15-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.