Bài viết của Vương Anh, phóng viên báo Minh Huệ
[MINH HUỆ 25-6-2016] Ngày 23 tháng 6 năm 2016, một phiên điều trần với sự tham gia của tiểu ban lưỡng viện có tiêu đề: “Thu hoạch Nội tạng: Sự thẩm tra một thông lệ tàn ác“ đã được Ủy ban Đối ngoại của Hạ viện Hoa Kỳ tổ chức. Một số nhân chứng đã chứng thực rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thu hoạch nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công trên quy mô diệt chủng, và tội ác này man rợ và vô cùng tàn độc.
Nơi diễn ra phiên điều trần
Ông David Matas: Một số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công bị mổ cướp tạng
Luật sư Nhân quyền Canada David Matas (trái)
Ông David Matas, một trong ba đồng tác giả của một báo cáo gần đây về nạn thu hoạch nội tạng, trong bài phát biểu của mình đã nói: “David Kilgour và tôi đã và đang nghiên cứu, viết và diễn thuyết về vấn nạn giết hại học viên Pháp Luân Công để thu hoạch tạng của họ 10 năm nay. Ethan Gutmann là một nhà báo, người thực hiện phỏng vấn chúng tôi về các công trình của chúng tôi, và sau đó ông ấy cũng tự mình nghiên cứu.”
“Vì David Kilgour và tôi đã công bố cuốn Thu hoạch Đẫm máu, phiên bản thứ ba của bản báo cáo của chúng tôi dưới dạng sách, còn Ethan Gutmann công bố cuốn sách Thảm sát, ba người chúng tôi rất tích cực trong việc viết lách, nghiên cứu, điều tra và diễn thuyết về nạn lạm dụng ghép tạng ở Trung Quốc. Hôm qua, tại Câu lạc bộ Báo chí Quốc gia, chúng tôi đã ra mắt bản cập nhật báo cáo của chúng tôi dài 817 trang. Báo cáo này hiện đã có trên mạng.”
Ông nêu: “Kết luận cuối cùng của bản cập nhật này là Đảng Cộng sản Trung Quốc đã lôi kéo Nhà nước tham gia vào việc giết hại hàng loạt người vô tội, chủ yếu là học viên của môn tu luyện tinh thần Pháp Luân Công, còn có người Duy Ngô Nhĩ, người Tây Tạng và một số người Cơ đốc giáo, để lấy tạng cho các ca cấy ghép.”
Thực tế là những bằng chứng mà chúng tôi xem xét đến nay cho thấy số ca ghép tạng lớn hơn nhiều so với con số mà chính phủ Trung Quốc đã khẳng định, thể hiện sự chênh lệch giữa số ca ghép tạng và nguồn tạng do chính phủ Trung Quốc xác định lớn hơn mức chúng tôi nghĩ trước đó, là thật. Sự chênh lệch ngày càng lớn này cho phép chúng tôi kết luận rằng số học viên Pháp Luân Công bị giết để lấy tạng còn lớn hơn ước tính ban đầu của chúng tôi rất nhiều.”
Ông Ethan Gutmann: “Đây là bóng ma quen thuộc của tội ác diệt chủng nhân loại – được choàng lên bởi chiếc áo phẫu thuật hiện đại.”
Nhà báo Ethan Gutmann
Nhà báo điều tra Ethan Gutmann đã làm chứng trong phiên điều trần: “… năm 1999, Cơ quan An ninh Quốc gia đã phát động chiến dịch tiêu diệt Pháp Luân Công. Đến năm 2001, hơn một triệu học viên Pháp Luân Công bị giam cầm trong hệ thống Lao Cải đã bị xét nghiệm tạng, còn các bệnh viện quân y và dân sự thì dốc toàn lực cho hoạt động ghép tạng.”
“Đầu năm 2006, hai ông David Kilgour và Matas công bố báo cáo của mình. Bắc Kinh đã thừa nhận là trước đây họ đã sử dụng nội tạng của tù nhân, ra vẻ cấm người nước ngoài du lịch đến Trung Quốc để ghép tạng, và cho phép tù nhân đăng ký hiến tạng. Năm 2012, vấn đề nhạy cảm này bị phanh phui sau khi bại lộ việc Vương Lập Quân, thuộc hạ của Bạc Hy Lai, điều hành một trung tâm thu hoạch tạng sống đã thực hiện hàng nghìn ca ghép tạng.”
Ông nêu rõ: “… Đây là bóng ma diệt chủng nhân loại – được khoác lên bởi chiếc áo phẫu thuật hiện đại.”
Ông chỉ ra rằng báo cáo điều tra mới nhất của họ cho thấy chính quyền Trung Quốc vẫn tiếp tục cưỡng bức thu hoạch tạng của tù nhân lương tâm còn sống ở mức độ đáng báo động.”
Ông Charles Lee: Trung Quốc có một ngân hàng người sống “hiến” tạng lớn
Ông Charles Lee, Bác sỹ y khoa, trưởng nhóm Nâng cao Nhận thức của Tổ chức Thế giới về Điều tra cuộc Bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG)
Bác sỹ Charles Lee, trưởng nhóm Nâng cao Nhận thức của Tổ chức Thế giới về Điều tra cuộc Bức hại Pháp Luân Công (WOIPFG) cung cấp bằng chứng tại phiên điều trần: “Cho đến nay, WOIPFG đã thu thập được hơn 3.000 báo cáo học thuật về việc cấy ghép tạng ở Trung Quốc, và đã phân tích được hơn 300 bằng chứng, kèm theo mô tả về người hiến tạng từ hơn 200 bệnh viện ở 31 tỉnh thành ở Trung Quốc. Gần như tất cả những mô tả này được lập từ sau năm 1999, nhất là trong giai đoạn 2000-2008.”
“Bằng cách phân tích thông tin về giới tính, tuổi tác, tình trạng sức khỏe, và nguyên nhân cái chết của “người hiến tạng”, thủ tục mổ lấy tạng, dữ liệu về thời gian thiếu máu cục bộ ấm và lạnh (tương ứng là thời gian từ lúc mổ lấy tạng đến lúc ngâm tạng trong chất bảo quản lạnh; và thời gian từ lúc ngâm tạng đến khi ghép vào cho người nhận) và tốc độ xét nghiệm tìm tạng phù hợp, chúng tôi có thể khẳng định sự tồn tại của một ngân hàng hiến tạng lớn mà ‘người hiến’ tạng là những người đang sống.”
“Tập hợp bằng chứng mới này còn củng cố thêm kết luận trước đây về việc chính quyền Trung Quốc thu hoạch tạng từ người đang sống, và rất nhiều học viên Pháp Luân Công khỏe mạnh bị giam cầm đã bị liệt vào danh sách ‘người hiến tạng’ sống.”
Để thể hiện nguồn tạng dồi dào ở Trung Quốc, ông đã đưa ra ví dụ mà có nhiều tạng được dùng làm nguồn cho một ca ghép tạng: “Một trường hợp điển hình là ca ghép gan của Hoàng Khiết Phu ở Tân Cương vào tháng 9 năm 2005. Bấy giờ Hoàng là Thứ trưởng Bộ Y tế. Gan của người hiến đầu tiên bị loại bỏ sau khi phát hiện ra là bệnh nhân chỉ phù hợp với ghép gan tự thân (autologous liver transplant). Sau đó, ông ta yêu cầu lấy ba tạng dự phòng từ ba nơi khác nhau là Trùng Khánh, Quảng Châu, và Tân Cương (đề phòng trường hợp ca ghép gan tự thân thất bại).”
“Lá gan phù hợp nhanh chóng tìm được ở hai thành phố, và các lá gan phù hợp này được đưa đến Tân Cương gần như ngay lập tức, vào lúc 18h30 ngày 29 tháng 9. Ca ghép gan của Hoàng kéo dài từ lúc 19h ngày 29 tháng 9 đến 10h ngày 30 tháng 9. Sau 24 giờ theo dõi, Hoàng tuyên bố ca phẫu thuật đã thành công nên không cần hai lá gan dự phòng kia nữa.”
Ông Charles chỉ ra rằng: “Thời gian thiếu máu cục bộ lạnh (tức là thời gian từ lúc tạng được làm lạnh và ngâm trong hóa chất sau khi lấy ra khỏi người hiến tạng cho đến khi được ghép cho bệnh nhân) đối với gan là từ 6 – 10 tiếng. Ở Trung Quốc, thời gian này đôi khi dài hơn, nhưng cũng chỉ giới hạn trong vòng 15 tiếng. Do đó, người ta có thể chắc chắn rằng ‘hai lá gan dự phòng đưa đến từ Trùng Khánh và Quảng Châu chỉ có thể là vẫn còn trong cơ thể của hai người còn sống, nếu không, tính thời gian mổ lấy tạng, thời gian bay, thời gian phẫu thuật của Hoàng và thời gian theo dõi thì ít nhất cũng mất 50 tiếng đồng hồ, như vậy hai lá gan ấy sẽ không còn dùng được nữa. Song chúng lại được gọi là gan dự phòng.”
Nghị sỹ Dana Rohrabacher: Đảng Cộng sản Trung Quốc là một trong những thế lực độc ác nhất trên thế giới ngày nay
Nghị sỹ Hạ viện Hoa Kỳ Dana Rohrabacher
Hạ Nghị sỹ Dana Rohrabacher phát biểu trong phiên điều trần: “Đảng Cộng sản Trung Quốc là một trong những thế lực độc ác nhất trên thế giới ngày nay. Thông lệ thu hoạch nội tạng có hệ thống được chính phủ hậu thuẫn là một tội ác ghê rợn. Hàng ngày, chính quyền Trung Quốc không chỉ tước đoạt quyền cơ bản của người dân mà còn đánh cắp thân thể của họ để kiếm lời.”
Hạ nghị sỹ Rohrabacher nói: “Các học viên Pháp Luân Công, một phong trào ôn hòa và đáng kính của Trung Quốc, vẫn đang bị bức hại nặng nề dưới bàn tay của ĐCSTQ. Họ là nạn nhân của nạn cưỡng bức thu hoạch tạng.” Với nỗ lực của các nhà ủng hộ nhân quyền, các nhà báo và các nhà điều tra, thế giới đã dần biết đến những tội ác của ĐCSTQ.”
Hạ nghị sỹ Smith: Tội ác của ĐCSTQ thật man rợ
Nghị sỹ Hạ viện Hoa Kỳ Chris Smith
Nghị sỹ Hạ viện Hoa Kỳ Chris Smith phát biểu: “Cuộc đàn áp Pháp Luân Công là hết sức tàn khốc, bẩn thỉu và độc ác. Tôi tin chắc rằng chiến dịch tiêu diệt Pháp Luân Công suốt 17 năm qua sẽ được xem là nỗi nhục lớn nhất trong lịch sử Trung Quốc cận đại.” Ông nói rằng thông lệ thu hoạch nội tạng của chính quyền và các bác sỹ Trung Quốc đã gợi lại những gì từng xảy ra trong các trại tập trung của Đức Quốc Xã trong suốt Thế chiến thứ II.
Ông cho rằng điều đáng buồn là hiện nay chưa có nhiều người bước ra điều tra thủ phạm trong cuộc bức hại Pháp Luân Công và nạn thu hoạch nội tạng, song điều đó sẽ thay đổi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/25/330507.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/26/157569.html
Đăng ngày 6-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.