Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Bắc Kinh
[MINH HUỆ 29-5-2016] Sư phụ Lý Hồng Chí đã dạy các học viên Pháp Luân Đại Pháp rằng các học viên đã lập những thệ ước từ tiền sử khi họ là những vị Thần. Họ đã nguyện trở thành “đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp.” Những lời của Thần là Pháp tại tầng thứ và cảnh giới của họ.
Chúng ta biết rằng vũ trụ này là vô biên vô tế vượt qua cả ngôn từ [có thể mô tả được], và các sinh mệnh trong vũ trụ này nhiều vô kể. Nhưng trong bảy tỷ người trên trái đất này, chỉ có 100 triệu người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Thật là một tỷ lệ quá nhỏ bé! Trở thành một đệ tử Đại Pháp còn khó khăn hơn trở thành một trong những người giàu nhất trong xã hội người thường.
Duyên phận nào đã dẫn chúng ta trở thành “các đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp?”
Giữa vô số các sinh mệnh trong vô hạn các cảnh giới và thế giới, một sinh mệnh được lựa chọn làm sinh mệnh đại diện. “Các đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp” tu luyện, trợ giúp Sư phụ, và cứu chúng sinh trong thời kỳ Chính Pháp. Có ai mà lại không muốn đến? Qua các bài giảng của Sư phụ, tôi ngộ ra rằng có quá ít thân người trong Tam giới để cho mỗi sinh mệnh ở các cảnh giới cao hơn và xa xôi chuyển sinh tới đây.
Tôi nghĩ rằng duyên phận để chúng ta trở thành “đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp” có liên quan tới thệ ước của chúng ta. Trong vũ trụ vô biên, tất cả các sinh mệnh trong mỗi thể hệ thiên thể khổng lồ đã giao phó tương lai của họ cho một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Thệ nguyện đó hẳn là đã làm chấn động cả trời đất.
Việc thực hiện thệ ước của các đệ tử Đại Pháp là vinh quang. Nhưng hẳn cũng sẽ có những hậu quả không thể vãn hồi được nếu chúng ta không hoàn thành thệ ước của mình.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/5/29/329358.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/5/157296.html
Đăng ngày 26-6-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.