Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc
[MINH HUỆ 7-3-2016] Hơn 16 năm qua, một phụ nữ 66 tuổi, chủ của một nhà máy nhựa ở tỉnh Hắc Long Gang đã bị cưỡng chế bắt giam ba lần, bắt giữ hai lần, và bị bỏ tù năm năm. Bà đã bị ngược đãi tàn nhẫn chỉ vì bà đã từ chối từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần bị đàn áp tại Trung Quốc từ năm 1999.
Bà Vương Thục Lan (王淑兰) ở thành phố Hà Bắc bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1994. Trước khi trở thành một học viên, bà đã có vấn đề về tim, đau lưng, và chứng đau nửa đầu. Triệu chứng của bà đã biến mất không lâu sau khi bà tu luyện.
Tháng 3 năm 2003, hai cảnh sát khu vực đã đột nhập vào nhà bà Vương. Không đưa ra bất kỳ lý do gì, họ đã đưa bà đến đồn cảnh sát và trói bà vào một chiếc ghế sắt trước khi viết lệnh bắt giữ. Sau đó cảnh sát lục soát nhà bà và tịch thu tài liệu Pháp Luân Đại Pháp và đồ đạc cá nhân của bà. Trong khi bà đang bị giam giữ tại trại giam lần thứ 2 tại Cáp Nhĩ Tân, các lính canh tống tiền gia đình bà bằng các bằng chứng giả tạo.
Sau khi bị nhốt trong trại tạm giam ba tháng, bà Vương đã chính thức bị bắt giữ và bị xét xử tại tòa án. Bà không được phép có người đại diện pháp lý và gia đình của bà đã không được phép tham dự phiên tòa. Các thẩm phán kết án bà năm năm tù. Tháng 12 năm 2003, bà bị đưa vào nhà tù dành cho phụ nữ ở Hắc Long Giang .
Lần đầu tiên khi tới nhà tù, bà đã phản kháng lại việc bị đối xử như một tội phạm, và từ chối tuân theo các mệnh lệnh nhằm để hạ thấp nhân phẩm của phạm nhân. Người đội trưởng đã tát bà, một lính gác đã đá bà và dùng gậy đánh bà.
Một tù nhân được giao nhiệm vụ giám sát bà suốt ngày đêm. Bà đã đối xử tốt với tù nhân này và giải thích cho cô ấy biết cuộc đàn áp này là sai trái như thế nào. Ba tháng sau, người tù nhân được chuyển đến bộ phận khác, nhưng vẫn tiếp tục gửi cho bà thức ăn để thể hiện lòng biết ơn của mình.
Thêm hai tù nhân khác được cử giám sát bà. Mỗi ngày họ bắt bà phải xem các chương trình phỉ báng Pháp Luân Công. Vì các tù nhân này được hứa hẹn sẽ được giảm án nếu họ quản lý và ép được các học viên Pháp Luân Công từ bỏ đức tin của mình. Các tù nhân này thường tra tấn các học viên trong khu biệt giam, thường trói họ ở một tư thế cực kỳ đau đớn với miệng dán băng kín hoặc bị cấm ngủ.
Tháng 2 năm 2006, bà Vương bắt đầu luyện công ở trong tù để giữ cho mình khỏe mạnh. Người đội trưởng đã nhốt bà vào phòng biệt giam, nơi bà đã bị xích xuống đất trong cái lạnh mà không có quần áo ấm hoặc các vật giữ ấm. Một tháng sau, bà trở lại phòng giam cũ và thường xuyên bị tra tấn. Hai tay bà bị dang rộng và bị còng vào bàn trong vòng một tuần.
Với những nỗ lực tăng cường để buộc các học viên từ bỏ đức tin của mình, các nhà chức trách cử bốn tù nhân giám sát từng học viên và không để cho họ nói chuyện với nhau. Hàng ngày, các học viên bị buộc phải ngồi yên trên một chiếc ghế nhỏ trong một thời gian dài. Nếu một học viên nào đó mà di chuyển khỏi vị trí thì cả học viên đó và và bốn tù nhân giám sát kia đều sẽ bị trừng phạt, vì thế các tù nhân giám sát sẽ đối xử với họ khắc nghiệt hơn.
Bà Vương đã được ra tù vào tháng 3 năm 2008.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/7/325053.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/17/155938.html
Đăng ngày 1-5-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.