Bài viết của một học viên mới ở New Zealand

[MINH HUỆ 15-1-2016] Tôi năm nay 74 tuổi, và đã từng là Bí thư Thành ủy. Sau nhiều năm giữ vị trí này, sức khỏe tinh thần của tôi đã xấu đi và thường mắc chứng bất ổn về cảm xúc.

Hậu quả là, tôi có khuynh hướng muốn tự tử, muốn lấy dao cắt vào da thịt, buổi tối thường gặp ác mộng, hay hét to, chân tay run lẩy bẩy, thính lực càng ngày càng suy giảm. Điều này đã khiến cho vợ tôi sợ hãi.

Tháng 6 năm 2015, tôi đến gặp bác sĩ tâm thần và được chẩn đoán bị mắc chứng trầm cảm nặng. Điều này đã khiến cho vợ tôi buồn bã, vì bà ấy biết nếu tình trạng này của tôi cứ tiếp tục xấu đi, có lẽ tôi sẽ không còn nhận ra được ai trong nhà nữa và cũng không thể tự chăm sóc bản thân mình được.

Với một tương lai ảm đạm như vậy, cả hai chúng tôi cảm thấy phải chịu một áp lực rất lớn về tinh thần. Cuộc sống của chúng tôi từng ngày trôi qua trong đau khổ và thường đổ lỗi cho ông trời đã đối xử bất công với mình.

Pháp Luân Đại Pháp đã thức tỉnh tôi

Trong tình trạng tuyệt vọng, tôi chợt nhớ tới lời của một người bạn tập Pháp Luân Công. Ông ấy cũng đã từng khuyến khích chúng tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi nghĩ : “ Tại sao mình không thử tập một lần và đọc sách Chuyển Pháp Luân xem sao? Xem Pháp Luân Đại Pháp có đúng như những gì ông ấy nói không.” Trong vòng bốn ngày, tôi đã đọc xong cuốn sách. Trước khi kết thúc, tôi có cảm giác tâm trí mình thật thoải mái và nghĩ chính những nguyên lý được trình bày trong cuốn sách đã mang lại cho tôi cảm giác đó và chợt nhận ra rằng những cảm xúc bất ổn của tôi là kết quả của việc không nhận ra và loại bỏ được những ham muốn và chấp trước của mình.

Tôi đã đọc sách Chuyển Pháp Luân thêm ba lần nữa, và mỗi lần đọc, tôi đều đạt được những sự hiểu biết sâu sắc hơn về những nguyên lý được trình bày trong sách. Tôi hiểu được rằng, con người phải chịu đau khổ là để trả nghiệp và cuộc đời con người đều đã được an bài trước khi họ sinh ra. Tôi cũng biết rằng, cách duy nhất để thay đổi cuộc đời của một con người đó chính là tu luyện.

Khi đã hiểu ra được nguyên lý này, tâm trí tôi trở nên rõ ràng, điềm tĩnh và an hòa.

Sư phụ khuyến khích tôi tinh tấn

Tháng 8 năm 2015, hai vợ chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Và thật ngạc nhiên làm sao khi ngày hôm sau, tôi phát hiện thấy những bông hoa sen trong vườn nhà tôi đã nở rộ. Thông thường, hoa sen thường nở vào tháng 10, nhưng nay nó lại nở vào tháng 8.

Đêm hôm đó, tôi có một giấc mơ. Trong giấc mơ, tôi thấy năm hay sáu vị Giác Giả trong trang phục áo choàng xuất hiện. Tôi hỏi họ: “Ngài là Sư phụ Lý Hồng Chí phải không? Con muốn được làm đệ tử của Ngài và được tu luyện Pháp Luân Công!” Sư phụ cũng ở trong số những vị Giác Giả đó đã mỉm cười và sau đó biến mất.

Khi tỉnh giấc, tôi chợt nhớ tới một câu trong Chuyển Pháp Luân: “một khi Phật tính xuất hiện, các Giác Giả có thể giúp người ấy.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân )

Với những đóa sen khai nở và mơ thấy Sư phụ mỉm cười với mình đã khiến tôi vô cùng xúc động, và đã xác định quyết tâm bước vào tu luyện. Với sự giúp đỡ của con trai, tôi đã tải những video Sư phụ dạy luyện công từ trên trang web Minh Huệ.

Khi lần đầu tiên tới điểm luyện công, chúng tôi thấy có rất nhiều các học viên đang luyện các bài công pháp. Vài người thì đang phát những tờ rơi giới thiệu về môn tu luyện và cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc, vài người đã sửa các động tác luyện công cho chúng tôi.

Một học viên đã đề nghị thiết lập một điểm học Pháp tại nhà chúng tôi và đã được chúng tôi đồng ý. Ngày 26 tháng 12 năm 2015, điểm học Pháp và chia sẻ kinh nghiêm tu luyện đầu tiên đã được thiết lập tại nhà của chúng tôi. Sáng ngày hôm sau, những bông hoa sen mà đã nở vào tháng 8 lại nở rộ một lần nữa. Tôi cảm giác rằng, Sư phụ đang khuyến khích tôi tinh tấn.

Chịu khổ trong khi luyện công

Khi tập bài công pháp số năm, tôi không thể đặt chân mình theo thế song bàn được và cũng không tin rằng mình có thể làm được. Tôi nghĩ rằng mình đã già và các khớp xương đã quá cứng. Tuy nhiên, tôi đã được các bạn đồng tu khuyến khích, họ nói : “Hãy dành thời gian để tập. Chừng nào ông còn quyết tâm tu luyện thì Sư phụ sẽ giúp ông.”

Tôi tự nhủ: “Tôi không sợ đau, một người tu luyện phải có khả năng chịu khổ.”

Mỗi lần cố ngồi kiết già là một lần tôi phải chịu những cơn đau dữ dội. Trong vòng 15 – 20 ngày đầu tiên, mỗi lần bắt chéo chân, tâm tôi cảm thấy bứt rứt, bồn chồn không yên, và những cơn đau càng ngày càng trở nên khó chịu nổi. Nhưng hiểu được rằng, những cơn đau đó tuyệt đối không phải là vô duyên vô cớ mà chính là nghiệp lực đang trong quá trình bị loại bỏ, nên tôi vẫn quyết tâm chịu đựng. Sự kiên trì của tôi đã được đền đáp, và chỉ trong vòng hai tháng, tôi đã có thể ngồi song bàn được một tiếng đồng hồ.

Khi luyện bài Pháp Luân Trang Pháp, hai cánh tay tôi đau nhức và nặng trĩu. Biết rằng phải chịu đau để trả nghiệp, tôi vẫn cố nâng hai cánh tay tôi nên.

Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, những điều thần kỳ đã bắt đầu xảy ra.

Ví dụ, cánh tay phải của tôi bị thương đã lâu. Tôi đã điều trị bằng nhiều phương pháp khác nhau nhưng vẫn không có kết quả. Chân tôi thường đau nhức, đặc biệt là vào những ngày mưa gió. Tuy nhiên, chỉ ba tháng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, những cơn đau ở chân đã biến mất.

Đã hàng chục năm phải chịu đựng những cơn đau đầu dữ dội và ói mửa vì đốt xương cổ bị trật ra và đã đè vào các dây thần kinh ở cổ, đôi khi nó làm cho tôi không thể trở mình trên giường được. Nhưng ngay sau khi tu luyện, đốt xương cổ của tôi đã được chữa khỏi và những cơn đau ở cổ đã biến mất. Tôi đã có thể dễ dàng xoay cổ và không còn bị ói mửa và nhức đầu nữa.

Các khớp của hai ngón tay của tôi bị sưng đau khiến tôi không thể nắm tay lại được. Các bác sĩ đã kê cho tôi những đơn thuốc khác nhau nhưng vẫn không có tác dụng. Ba tháng sau khi tu luyện, những chỗ sưng đau đã biến mất.

Chứng trầm cảm nặng đã đe dọa cuộc sống của tôi trong nhiều năm cũng đã biến mất. Vài người bạn gần đây đã nói với tôi: “ Nhìn ông giờ đã khá hơn trước nhiều quá. Trước đây, nhìn mặt ông lúc nào cũng xanh xao, nhưng giờ thì không như vậy nữa. Ông đã uống thuốc gì thế?”

Vài người khác nói: “Ông trước kia hay mặt mày ủ dột, nhưng bây giờ nhìn nhẹ nhõm quá.” Thật vậy, bây giờ tôi cảm thấy tốt hơn bao giờ hết và bạn bè tôi có thể nhìn thấy sự khác biệt.

Phát tờ rơi

Sau khi đã trải qua tất cả những điều kỳ diệu này, tôi đã xúc động sâu sắc. Pháp Luân Công không những đã chữa lành mọi bệnh tật, mà còn đã cứu vớt cả linh hồn của tôi.

Vì để cho càng nhiều người hơn nữa hiểu về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, chúng tôi đã tham gia vào một nhóm các học viên ở địa phương đi tới từng nhà phân phát tài liệu chân tướng.

Loại bỏ can nhiễu

Tôi còn có thêm hai kinh nghiệm nữa muốn chia sẻ với mọi người.

Hồi tôi mới bắt đầu tu luyện. Một buổi chiều khi đang luyện công với hai mắt nhắm lại, tôi thấy có năm hay sáu vị Giác Giả trong trang phục áo choàng nổi bồng bềnh trước mặt tôi. Tôi thầm nói trong tâm : “Tôi là một học viên Pháp Luân Công, là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí.” Các vị đó đã nhanh chóng biến mất và Pháp thân của Sư phụ hiện ra nhìn tôi mỉm cười. Kể từ đó, bất cứ khi nào luyện công, tôi thường cảm thấy như có Sư phụ đang ở bên mình.

Gần đây hơn là khi tôi đang luyện công, hai con quỷ bỗng xuất hiện trước mặt tôi. Tôi quá sợ hãi và đã gọi Sư phụ để cầu cứu. Hai con quỷ đã ngay lập tức biến mất. Pháp thân của Sư phụ luôn bảo vệ tôi vào mọi lúc.

Sư phụ luôn chăm sóc các đệ tử của Ngài vào mọi thời khắc.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/15/322235.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/4/155787p.html

Đăng ngày 19-4-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share