Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 26-1-2016] Vào những năm 1960 khi còn là một học sinh tiểu học, tôi đã bị ngã khi trượt băng trong một giờ tập thể dục và bị chấn thương nặng ở đầu. Từ đó trở đi, tôi thường bị những cơn đau đầu hành hạ, và khi đau, nó thường là những cơn đau đớn dữ dội. Cha mẹ tôi đã đưa tôi đi khắp các bệnh viện khác nhau, nhưng họ chỉ kê duy nhất một đơn thuốc giảm đau mà không làm được gì khác. Tôi cũng đã thử tập qua vài môn khí công khác nhau, nhưng không có tác dụng. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh đau đầu của tôi đã biến mất. Chứng kiến sự hồi phục của tôi, mọi người trong gia đình và bạn bè đã phải công nhận sức mạnh của Đại Pháp.
Dưới đây là vài kinh nghiệm giảng chân tướng về Đại Pháp của tôi cho những người không phải là học viên. Vài người đã trải nghiệm được Đại Pháp đã mang lại những lợi ích cho họ, bất kể họ có phải là học viên hay không.
Người hàng xóm lớn tuổi hồi phục khỏi căn bệnh trầm trọng
Một hôm, tình cờ tôi gặp một bà hàng xóm đã lớn tuổi, nhìn bà có vẻ tiều tụy và sầu muộn. Bà kể bà bị bệnh nặng và tình hình không chuyển biến ngay cả khi bà đã phải tiêu tốn rất nhiều tiền vào việc điều trị thuốc men trong bệnh viện.
Tôi nói chuyện với bà về Đại Pháp, và bà nói rằng bà biết rõ về chúng tôi, bao gồm cả chồng, con trai tôi và tôi đều là những người tu luyện Đại Pháp. Bà cũng nói bà rất thông cảm với chúng tôi, đặc biệt là khi chúng tôi đã bị mất việc bởi đức tin của mình.
Tôi cũng yêu cầu bà thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó để tránh bị liên lụy khi nó bị tan rã. Bà đã thoái đảng bằng tên thật của mình và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Sau khi đứng nói chuyện khoảng mười phút, tôi thấy sắc mặt bà chuyển sang màu phớt hồng và ánh mắt cũng có thần trở lại. Nhìn bà như trở thành một người hoàn toàn khác.
Bà cũng xin thêm hai lá bùa Đại Pháp để cho chồng và con gái bà. Bất cứ khi nào gặp gia đình bà, họ đều nói “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Tất nhiên là sức khỏe của bà ấy đã hoàn toàn hồi phục.
Một người mù minh bạch chân tướng
Một hôm, tôi gặp một người phụ nữ mù ở chợ. Chúng tôi ngồi xuống và nói chuyện. Bà kể bà bị mù từ khi hai tuổi, và bàn luận về mối quan hệ nhân quả của các hành vi của chúng ta trong cuộc sống quá khứ và hiện tại. Bà cũng nói bà đã từng gia nhập vào Đội Thiếu niên Tiền Phong, một trong những tổ chức thuộc Đảng Cộng sản. Tôi đã giúp bà thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên và tặng bà một lá bùa Đại Pháp.
Một tháng sau tôi gặp lại bà. Bà đã nhận ra tôi qua giọng nói và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Bà nói rằng mắt bà đã không còn bị đau và chảy nước mắt nữa và sức khỏe đã được cải thiện đáng kể kể từ khi đứng nói chuyện với tôi một tháng trước. Chồng bà khi chứng kiến sự cải thiện sức khỏe của bà cũng trở nên tin tưởng vào sự tốt lành của Đại Pháp.
Giải thể trường năng lượng tà ác
Tháng 6 năm 2001, tôi bị bắt vào trại tạm giam vì phân phát tài liệu chân tướng Đại Pháp. Ngay khi tới trại tạm giam, tôi cảm nhận đươc một trường năng lượng rất tà ác tồn tại ở đây. Các đồng tu bị giam giữ ở đây nói rằng, Phó giám đốc trại giam là một người phụ nữ độc ác đã từng tra tấn dã man các học viên để ép họ phải từ bỏ đức tin của mình.
Có khoảng một chục nữ phạm nhân bị nhốt trong một phòng giam, hầu hết họ đều là những người nghiện ma túy. Tôi và một đồng tu khác bị giam chung ở đây. Chúng tôi bị cấm không được luyện công, nhưng chúng tôi đã quyết định phải thay đổi trường năng lượng tiêu cực này.
Đầu tiên, chúng tôi giảng chân tướng cho người cầm đầu nhóm tù nhân. Họ đã thừa nhận rằng Đại Pháp là tốt và đối xử tử tế với chúng tôi. Chúng tôi dạy họ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Hàng ngày, họ đều niệm những câu trên khi thức dậy vào lúc 6 giờ sáng và trước khi đi ngủ.
Sự thay đổi thái độ của Phó giám đốc trại giam
Sau đó, chúng tôi bắt đầu giảng chân tướng cho phó giám đốc trại giam, nhưng bà ấy từ chối lắng nghe và dọa sẽ kéo dài thời hạn giam giữ chúng tôi. Chúng tôi nói với bà ấy rằng bức hại các học viên sẽ gặp báo ứng, như câu tục ngữ nói “thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo”.
Ngày hôm sau, bà ấy không đến nơi làm việc vì bị ngã xe máy trên đường đi làm về. Một tuần sau bà mới đi làm trở lại với một chân khập khễnh. Thái độ của bà đã thay đổi hẳn khi nói chuyện với chúng tôi.
Chúng tôi đã giải thích và nhắc bà về câu tục ngữ cổ trên, nhưng bà nói bà không tra tấn chúng tôi về thể xác. Tôi nói rằng bà tra tấn nhiều các học viên khác, và bà ấy đã yên lặng.
Cuối cùng bà đã hiểu và chấp nhận chân tướng Đại Pháp. Sau đó, bà đã trở thành một con người hoàn toàn khác hẳn và đã nói chuyện với chúng tôi về gia đình. Bà nói rằng bà rất lo lắng cho cô con gái trong kỳ thi đại học sắp tới. Tôi nói, những hành động tốt như không bức hại các học viên và tin tưởng vào sự tốt đẹp của Đại Pháp sẽ mang lại những trường năng lượng tích cực cho bà và gia đình bà.
Một thời gian sau, bà phó giám đốc đã mang cho chúng tôi một túi hoa quả và nói rằng con gái bà đã thi đỗ vào một trường Y khoa và nói rằng bà đã bị thuyết phục rằng việc tin tưởng vào Đại Pháp đã mang lại may mắn cho gia đình bà. Cuối cùng, bà nói sẽ không bức hại các học viên nữa và sẽ về hưu sớm.
Hơn nữa, bà sẽ khuyến khích mẹ chồng bà, người đã từng tu luyện Đại Pháp trước khi cuộc bức hại bắt đầu quay trở lại tu luyện. Tôi khuyến khích bà nên tu luyện Đại Pháp cùng với mẹ chồng bà.
Cuối cùng tôi cùng với các đồng tu đã được thả ra khỏi trại tạm giam mà không bị buộc phải tuyên bố từ bỏ đức tin của mình.
Chính Pháp đã tiến gần tới giai đoạn cuối. Chúng ta hãy cùng nhau tiếp tục tu luyện tinh tấn để theo Sư phụ về nhà.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/26/322253.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/19/155619.html
Đăng ngày 31-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.