[MINH HUỆ 18-12-2015] Tôi là sinh viên năm thứ hai đại học. Tôi không nghĩ mình có thể được tính là một học viên Pháp Luân Đại Pháp chân chính, nhưng tôi hoàn toàn bị thuyết phục rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Chân-Thiện-Nhẫn là tốt và Sư phụ Lý Hồng Chí vô cùng tuyệt vời.

Mẹ của tôi rất ốm yếu từ khi tôi còn nhỏ. Bà thường xuyên ho cho tới khi bà nôn ra. Không ai có thể chịu đựng được những âm thanh đó. Bà ho mỗi đêm và cũng khiến tôi thức giấc mỗi đêm. Bà là một bác sĩ, nhưng lại không thể chữa trị được cho chính mình.

Bà đã thử cả Tây y và Trung y, nhưng không có tác dụng. Tiêm thuốc khiến bà bị sưng và đau dữ dội ở mạch máu, và các loại thảo dược Trung Quốc càng khiến bà bị nôn. Thuốc thậm chí còn ăn mòn cả răng của bà.

Mẹ tôi cũng bị viêm khớp nặng ở đầu gối và hông. Cha tôi và tôi thường phải mát-xa cho bà. Thỉnh thoảng, bà thậm chí còn nhờ tôi đứng lên đầu gối của bà để giảm bớt đau đớn. Bất kể khi nào trời âm u hay mưa, bà sẽ bị đau.

Vấn đề sức khỏe của bà khiến cả gia đình tôi phiền não. Tôi cũng rất buồn.

Chủ nhật, ngày 14 tháng 3 năm 2010, tôi ngủ tới tận 10 giờ 30 sáng. Tại sao tôi lại không thức dậy sớm hơn? Tôi rất ngạc nhiên khi nhận ra rằng mẹ tôi đêm qua đã không ho và sau đó tôi nhận ra rằng việc này đã diễn ra trong vài ngày gần đây. Ngày hôm đó, bà không nhờ tôi mát-xa cho bà nữa. Mặc dù trời đang mưa, nhưng bà không hề khóc vì đau đớn. Tôi sẽ mãi mãi nhớ ngày hôm đó.

Tôi hỏi bà xem có phải bà đã tìm được phương thuốc thần kì nào. Bà nói rằng bà mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân từ một người bạn, bà đã đọc xong cuốn sách và vừa bắt đầu đọc lần thứ hai. Động lực đọc sách của bà là muốn tìm kiếm những điểm sai lầm để bà có thể thuyết phục bạn mình từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công. Thay vì tìm ra những “sai lầm”, bệnh tật đã hành hạ bà trong suốt 40 năm qua biến mất. Bà hưng phấn, mặt đỏ bừng, nói với tôi rằng: “Cuốn sách này thật tuyệt! Đây là điều mẹ đã tìm kiếm từ lâu.”

Nhưng tôi lại không thấy vui. Thay vào đó, tôi sợ hãi và lo lắng. Do những tuyên truyền do Đảng Cộng sản, tôi bị lừa dối và có nhận thức không đúng về Pháp Luân Công. Tôi cũng lo lắng mẹ tôi có thể sẽ bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công. Do đó, cả cha tôi và tôi đều cố gắng khuyên bà từ bỏ.

Sau đó tôi trở lại trường. Suốt cả tuần đó, tôi dành tất cả thời gian để viết thư cho bà, đêm này qua đêm khác, cố gắng thuyết phục bà từ bỏ tu luyện. Một tuần sau, vào ngày chủ nhật, bà bình tĩnh nói với tôi: “Mẹ đã quyết định rồi. Dù có chuyện gì xảy ra, mẹ sẽ vẫn tu luyện Pháp Luân Công.”

Bà hỏi tôi: “Mẹ đã không tốn một đồng nào khi tu luyện, thậm chí tất cả những bệnh tật mẹ phải chịu đựng trong suốt 40 năm qua đều được chữa khỏi. Không phải mẹ nên cảm tạ điều đó sao? Sao mẹ có thể hồi báo Pháp Luân Công đây?”. Mẹ nói rất nhiều. Cuối cùng, tôi ôm mẹ và khóc: “Mẹ, con đã sai rồi. Xin hãy tha lỗi cho con. Mẹ hãy tiếp tục tu luyện Pháp Luân Công. Chỉ là, mẹ hãy chú ý đến sự an toàn của bản thân.”

Mẹ tôi đọc sách Pháp Luân Công và luyện các bài công pháp hàng ngày đều đặn. Bà rất khỏe mạnh và trông trẻ hơn so với những người bạn bằng tuổi bà. Bà nói rằng bây giờ bà đã hiểu thế nào là hạnh phúc thực sự: “Từng tế bào trong cơ thể của mẹ đều đắm chìm trong hạnh phúc.”

Bà thuyết phục tôi xem các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí và học các bài công pháp. Tôi được nhận vào một trường đại học thứ hạng cao và mẹ tôi cũng tìm được một công việc tốt ở cùng thành phố. Mọi người nói mẹ tôi thật may mắn – từ một người ốm yếu không thể làm gì được trở thành một chuyên gia với mức lương cao.

Mẹ của tôi dành rất nhiều thời gian để nói chuyện với mọi người – bạn bè và cả những người xa lạ – nói với họ Pháp Luân Công thực sự là gì và bà đã thu được lợi ích như thế nào từ môn tu luyện, Đảng Cộng sản đã bức hại Pháp Luân Công một cách tàn bạo như thế nào. Bà thường khuyên mọi người thoái Đảng sau khi họ nhận ra sự tàn ác thực sự của nó. Bà cũng nói mọi người hãy ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”

Những lời nói của bà có ảnh hưởng tích cực tới những người mà bà nói chuyện. Một số người đã bắt đầu tu luyện.

Tôi không chắc rằng bản thân tôi có đủ tiêu chuẩn làm một học viên Pháp Luân Công chân chính hay không, nhưng tôi tôn trọng và ủng hộ các học viên Pháp Luân Công. Trước đó, tôi đã không hiểu tại sao họ lại luôn luôn giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho mọi người, kể cả những người xa lạ và dán các tài liệu Pháp Luân Công ở khắp mọi nơi. Việc đó rất nguy hiểm cho họ, có thể khiến họ bị đàn áp tàn bạo. Bây giờ, thông qua trải nghiệm của mẹ tôi, tôi đã hoàn toàn hiểu.

Họ sẵn sàng hi sinh bản thân vì người khác. Họ làm các tờ rơi bằng tiền của họ và sử dụng thời gian của mình để nói chuyện với những người xa lạ, tất cả là vì họ muốn mọi người hiểu được chân tướng và những lợi ích Pháp Luân Công mang lại. Đó là từ bi chân chính!

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi muốn xin lỗi vì đã hiểu lầm mọi người. Tôi cũng muốn nói với những người dân Trung Quốc rằng: Hãy đối xử tử tế với các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tất cả những gì họ cố gắng làm là vì các bạn và các bạn hãy đưa ra sự lựa chọn đúng đắn cho tương lai của chính mình.

Cuối cùng, con muốn xin Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, tha thứ cho con. Con hoàn toàn đã hiểu lầm Pháp Luân Công và Ngài! Con cũng muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình. Sư phụ Lý, con xin cảm tạ Ngài đã mang hạnh phúc đến cho gia đình của con. Cảm tạ vì sự khoan dung và tất cả những ảnh hưởng tốt đẹp mà Ngài đã mang đến cho xã hội.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/18/-320547.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/19/154148.html

Đăng ngày 26-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share