Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-02-2015] Chúng tôi nghe nói rằng Phòng 610 địa phương đã lập ra một ban chuyên biệt để điều tra sự xuất hiện của những biểu ngữ với thông tin về Pháp Luân Công.

Vì thế, nhóm học viên địa phương chúng tôi đã quyết định dành nhiều thời gian hơn để phát chính niệm. Vào một ngày cuối tháng Giêng, sau khi phát chính niệm từ 6 giờ sáng đến 7 giờ 20 phút sáng, tôi đi ra ngoài để phơi quần áo, vào khoảng thời gian đó có một nhóm chín người cảnh sát xuất hiện ở hành lang bên ngoài căn hộ của tôi. Họ cố gắng đột nhập vào nhà tôi, nhưng tôi đã khóa cửa trước khi đi.

Hàng xóm cảnh báo: “Cảnh sát đang ở nhà tôi đấy”

Trong lúc tôi đang phơi quần áo, những vị cảnh sát này đã đến nhà của một người hàng xóm để tìm hiểu xem có ai đó đang ở trong nhà của tôi không.

Hàng xóm của tôi đã đến tìm tôi và nói thầm vào tai tôi rằng: “Có cảnh sát đang ở nhà tôi đấy.” Nhờ vậy mà tôi đã có thể lẳng lặng rời đi và trốn thoát sang toà nhà khác.

Tôi đã từng nói chuyện với người hàng xóm này và chồng của bà ấy về Pháp Luân Công và cũng đã đưa cho họ một số tài liệu. Hai tuần sau đó, vị hàng xóm này của tôi cho tôi biết rằng họ đã đọc các tài liệu mà tôi đưa và đã đốt hình của kẻ độc tài Mao Chủ tịch, vốn đã từng được treo trong phòng khách của họ. Tôi lại đưa thêm cho họ các tài liệu của Pháp Luân Công. Họ tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và người chồng đã đọc Chuyển Pháp Luân và học các động tác.

Người hàng xóm khác: “Hãy ở lại nhà tôi”

Khi tôi đến được toà nhà khác, và nhìn thấy ở đó có một cái cầu thang đi thẳng lên trên mái. Tôi đã trèo lên đó, và ngồi trên mái ở thế song bàn và phát chính niệm.

Nửa tiếng sau đó tôi leo xuống và gõ cửa nhà một người hàng xóm khác. Trước đây, tôi đã nói cho họ nghe về Pháp Luân Công và đã đưa tặng họ tờ lịch có thông tin về Pháp Luân Công.

Tôi nói cho họ nghe lý do tôi ghé qua. Bà Lưu nói: “Hãy ở lại nhà tôi. Bà đã 60 tuổi rồi mà vẫn còn có thể trèo lên đỉnh của tòa nhà, điều đó cho thấy khả năng phi thường của một người học viên Đại Pháp.” Bà đã có ấn tượng tốt về các học viên và muốn giúp đỡ họ. Tôi đã đưa chìa khóa nhà của mình cho bà và nhờ bà vào bếp khóa gas giúp tôi.

Bà đã nói chuyện với một người hàng xóm khác, người này cũng đã được tôi nói cho nghe về cuộc đàn áp. Họ đã lấy máy tính của tôi và chuyển sang nhà của họ để giữ cho nó được an toàn.

Người hàng xóm đó hiểu về việc tham nhũng của chính quyền và sau đó đã nói với tôi như sau: “Những quan chức này muốn quấy rối bà trước Tết Nguyên Đán. Chỉ bởi vì họ muốn kiếm tiền thưởng.”

Tôi nói với những người hàng xóm của mình rằng: “Nhóm người này đã xâm nhập vào nhà dân, đồng nghĩa với việc họ vi phạm luật pháp hiện hành của Trung Quốc. Trung Quốc có câu ngạn ngữ như sau: “Ngày xưa, kẻ cướp ở trên núi, nhưng ngày nay kẻ cướp ở trong đội ngũ cảnh sát.”

Tôi phát chính niệm nhiều lần trong suốt 9 tiếng đồng hồ ngồi ở nhà bà Lưu. Tôi đã hát một bài hát của Pháp Luân Công cho cháu trai của bà Lưu nghe và dạy cậu ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo!”

Cảnh sát đe dọa bắt hàng xóm

Những cảnh sát này đã lục soát nhà của một người hàng xóm khác, người này sống ở cuối hành lang cùng dãy với căn hộ của tôi, và tìm thấy một đĩa DVD của Pháp Luân Công. Họ nghĩ rằng bà ấy đã cảnh báo tôi và nghi bà ấy cũng là một học viên. Họ nói nếu họ không tìm được tôi, họ sẽ bắt bà ấy đi. Chồng của bà không để cảnh sát đưa bà ấy đi.

Tất cả những người hàng xóm của tôi đều biết rằng Pháp Luân Công là tốt và sẽ không để bất kỳ điều gì xảy ra cho tôi. Họ bảo vệ tôi khi cần thiết.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/2/13/我的好邻居-304392.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/3/7/149234.html

Đăng ngày 10-05-2015. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share