Bài viết của một học viên Pháp Luân Công người Trung Quốc đang sống tại Hoa Kỳ
[MINH HUỆ 10-09-2014] Không phải là một cảnh tượng lạ khi thấy người nhập cư Trung Quốc đọc báo tiếng Hoa ở Hoa Kỳ. Giống như dân nhập cư từ những quốc gia khác, ý thức về lòng yêu nước và gắn bó với quê hương trở nên rõ rệt hơn khi họ sống ở nước ngoài.
Vậy nên khi tôi nói chuyện với một người bạn về Pháp Luân Công và sự thật rằng môn tu luyện này đang bị bức hại tại Trung Quốc, phản ứng đầu tiên của anh ấy là: “Những gì bạn nói có thể là sự thật, nhưng là một người Trung Quốc và là người yêu nước, tôi không muốn những vấn đề riêng tư của chúng ta bị tiết lộ công khai. Việc bạn đang làm là ảnh hưởng xấu đến hình ảnh của Trung Quốc. Tại sao chúng ta lại nói với người phương Tây về những việc đang xảy ra với Pháp Luân Công?”
Đây là một trong những nguyên nhân chính mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đầu tư mạnh tay vào truyền thông tiếng Trung ở các nước Tây phương. Nó muốn được xem là một và đồng dạng với “Trung Quốc” và, nói rộng ra, là cố truy trì lòng trung thành của hàng triệu người nhập cư.
Tôi đã giải thích với bạn tôi rằng đây là – và không phải – là vấn đề lòng yêu nước.
Không ai muốn thấy nạn mổ cướp nội tạng, vốn khiến nhiều tù nhân lương tâm bị giết hại theo nhu cầu, diễn ra trên đất nước của chúng ta. Các học viên Pháp Luân Công đang phơi bày tội ác này để ngăn chặn việc giết chóc, bởi vì đó là điều đúng đắn phải làm..
Từ khía cạnh lòng yêu nước và làm điều tốt cho Trung Quốc, đây là một tội ác mà chính quyền ĐCSTQ đang phạm phải. Phơi bày nó và đặt dấu chấm hết cho nó là bất lợi cho ĐCSTQ, nhưng tốt cho Trung Quốc.
Tôi cố gắng đặt vào một bối cảnh khác. Nếu một người Đức cố ngăn chặn nạn thảm sát Holocaust bằng cách phơi bày sự tồn tại của các trại tập trung Đức Quốc xã trong Thế chiến II, vậy thì anh ấy đang làm điều tốt, hay là mang đến sự hổ thẹn cho nước Đức? Anh ấy chẳng phải đã làm điều đúng đắn và hành động vì lợi ích của dân tộc hay sao? Liệu có ai cho rằng vì Đức Quốc xã đang nắm quyền tại Đức, phơi bày tội ác của nó nghĩa là làm hại nước Đức?
Nếu không ai lên tiếng và những điều tàn bạo này trên quê hương chúng ta tiếp tục không được kiểm soát, điều gì sẽ xảy ra cho Trung Quốc? Thậm chí nhiều người Trung Quốc hơn, gồm cả các học viên Pháp Luân Công hoặc không phải, có thể bị giết để lấy nội tạng, làm giàu cho thị trường nội tạng. Trung Quốc không nên nổi tiếng nhờ du lịch ghép tạng. Chẳng phải kết thúc tội ác tàn bạo này sẽ mang lại nhiều lợi ích tốt đẹp nhất cho đất nước chúng ta và người Trung Quốc hay sao?
Nói rộng hơn, nhiều người Trung Quốc đã tu luyện Pháp Luân Công trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. Vì Pháp Luân Công dạy Chân – Thiện – Nhẫn, nên các học viên là công dân gương mẫu sẵn sàng quên mình và tự nguyện cống hiến tích cực cho cộng đồng.
Sau khi cuộc bức hại diễn ra, nhiều người bị ép buộc hay bị lừa dối trở thành một phần của nó [cuộc bức hại] trái với lương tâm của mình. Trọng tâm là xa rời cái tốt và hướng tới tính ích kỷ để bảo vệ sự sinh tồn của mình bất chấp gây tổn hại người khác.
Các học viên đang làm hết sức mình để đảo ngược xu hướng này, thế nên đây là tốt hay xấu cho Trung Quốc nói riêng và thế giới nói chung?
Người bạn nhìn vào mắt tôi và nói: “Các học viên Pháp Luân Công là những người yêu nước thật sự.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/9/10/297175.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/9/19/3330.html
Đăng ngày 10-03-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.