Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-07-2014] Vài ngày trước, tôi cùng với con tôi ra ngoài vào ban đêm để nói với mọi người về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Chúng tôi đã đi qua nhiều cửa hàng bán hàng hóa và dịch vụ trên phố.
Tôi dừng lại trước một cửa hàng bán các loại giày dép chất lượng tốt. Khi tôi đứng xem giày, tôi đã đưa cho người phụ nữ bán hàng một đĩa DVD có chứa phần mềm dùng để đột phá sự phong tỏa Internet có tên là FreeGate.
Chồng cô ấy, đang đứng phía sau, đã nhanh chóng vươn cánh tay ra và nói: “Hãy nhanh lấy đi. Có phải là Freegate không? Tốt quá! Tôi đã có phần mềm này ở chỗ làm việc trước đây của tôi. Chúng tôi đã từng dùng nó thường xuyên. Tôi đã xin thôi việc và đi bán buôn giày dép, do đó chúng tôi không có nó ở nhà. Đó là một phần mềm rất tốt.”
Tò mò, tôi hỏi trước kia anh đã từng làm việc ở đâu.
“Tôi làm biên tập viên cho một tờ báo sau khi tốt nghiệp đại học. Khi một tin tức quan trọng xuất hiện – ví dụ, khi phó chủ tịch Quân ủy Trung ương Từ Tài Hậu bị bắt và 35 quan chức cấp cao bị điều tra trong vòng một tháng sau Đại hội lần thứ 18 của ĐCSTQ. Chúng tôi – những phóng viên thời sự đã không biết viết điều gì.”
“Tất cả chúng tôi đều sử dụng phần mềm Freegate để mở trang web Dynamic Network nơi mà chúng tôi có thể đọc được những báo cáo từ phương tiện truyền thông tự do của Phương Tây. Chúng tôi đã biết được sự thật về cuộc đấu đá quyền lực trong của nội bộ ĐCSTQ, và quyết định phải viết như thế nào. Nếu không thì chúng tôi có thể đã viết một cái gì đó không phù hợp hoặc làm mất lòng các lãnh đạo đương quyền. Các phương tiện truyền thông của Trung Quốc đầy rẫy những lời dối trá và tuyên truyền và không thể thấy được bản chất thật của sự việc”.
Khi tôi hỏi tại sao anh lại xin thôi việc, anh nói: “Tôi không thể giúp đỡ gì cho gia đình với đồng lương khoảng ba, bốn ngàn tệ một tháng và tôi cũng không hài lòng với công việc. Chúng tôi thường được yêu cầu phải viết những tin bài theo mệnh lệnh của cấp trên, bao gồm cả những tin bài về Pháp Luân Công của chị.”
Tôi kể với anh rằng tôi đã từng phải chịu đựng chứng viêm loét dạ dày và nay đã hồi phục sau khi bắt đầu luyện Pháp Luân Công, và tôi đã thu được lợi ích cả về thể chất lẫn tinh thần từ môn tu luyện này ra sao.
Tôi cũng đề cập đến việc chồng tôi và tôi đã bị đuổi việc vì không chịu từ bỏ đức tin và đã bị bức hại nhiều lần, và cảnh sát đã tra tấn tôi bằng cách dí điếu thuốc lá đang cháy đỏ vào người.
Người đàn ông bán giày nói một cách giận dữ: “Đó là tội ác! Các học viên Pháp Luân Công không nên bị bức hại. Người coi kho của chúng tôi cũng là một học viên Pháp Luân Công, cô ấy là người rất tốt và rất thật thà. Chị nên kiện cảnh sát. Có nhiều vụ án được đưa lên mạng internet nói về việc cảnh sát bức hại các học viên Pháp Luân Công. Tôi ủng hộ chị!”
Tôi rất xúc động trước sự chính trực của anh ấy. Tôi đã thuyết phục vợ chồng anh thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó để đảm bảo an toàn cho tính mạng khi Trời diệt Trung Cộng. Người chồng đã hiểu ra và nói: “Chúng tôi là những người Cơ Đốc Giáo có đức tin vào Chúa Trời, nhưng chúng tôi không có đủ can đảm bước ra để phản đối cuộc bức hại và cứu người.”
Tôi nói: “Vì Pháp Luân Công đã dạy chúng tôi Pháp lý rất rõ ràng, nên chúng tôi không sợ. Chúng tôi hiểu nguyên lý ‘thiện ác hữu báo.’ Pháp Luân Công có Pháp lực vĩ đại và bảo vệ được các học viên miễn là tâm tính chúng tôi đạt tiêu chuẩn.”
Người đàn ông đã bật khóc và liên tục cảm ơn chúng tôi vì đã dũng cảm bước ra để cứu người. Vợ anh cũng bày tỏ lòng biết ơn với chúng tôi.
Mọi người đang thức tỉnh trước sự thật. Sự từ bi vĩ đại của Sư phụ và sức mạnh vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp sẽ sớm triển hiện ở nhân gian!
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/7/25/2210.html
Đăng ngày 30-09-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.