Bài viết của một học viên ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-05-2014] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi bị một tai nạn khủng khiếp. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của mình với mọi người, để họ có thể nhìn thấy sự kì diệu và vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đang bán bánh trên đường vào một buổi tối tháng 11 năm 2010. Bất thình lình một chiếc xe tải hạng nặng đậu kế bên tôi bắt đầu di chuyển. Động cơ đã kéo lê tôi dưới gầm xe và chân của tôi bị một chiếc bánh xe nghiền nát.

Con gái, con rể của tôi và những người xung quanh lúc đầu bị choáng váng. Sau đó họ đã đến kéo tôi ra ngoài. Nhưng chiếc xe tải quá nặng và không ai biết làm thế nào để xử lý trường hợp khẩn cấp như vậy. Tôi chỉ đơn giản là được nhiều người kéo ra. Chân tôi bị thương và da dưới đầu gối của tôi bị bong ra. Cả hai chân tôi bị gãy và tôi được đưa đến bệnh viện tốt nhất trong thị trấn.

Người thường cầu xin Sư phụ giúp đỡ

Một số bác sĩ phẫu thuật tốt nhất đã được gọi cho một ca phẫu thuật khẩn cấp. Ca phẫu thuật đã kéo dài hơn bốn giờ và tôi đã nằm ở khu chăm sóc đặc biệt đêm hôm đó.

Tôi được nghe kể lại rằng hầu hết người thân và gia đình của tôi đã đến bệnh viện tối hôm đó. Trong số họ có một trong những người chị em gái của tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy nói với mọi người ở ngoài phòng mổ rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp có thể cứu người. Cô ấy bảo họ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo” giúp tôi. Cô ấy còn bảo mọi người xin Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, cứu tôi và không cho phép các bác sĩ cắt bỏ cẳng chân hay bàn chân của tôi.

Sau ca phẫu thuật, một bác sĩ nói với gia đình tôi rằng: “Nhiều cơ, mạch máu và dây thần kinh bị thương trên cả hai cẳng chân và bàn chân. Ban đầu chúng tôi dự kiến phải cắt bỏ đôi chân của bà ấy. Nhưng, cân nhắc rằng bà chỉ mới 50 tuổi và những bất tiện mà việc cắt bỏ này sẽ gây ra cho cuộc sống của bà, chúng tôi đã quyết định giữ lấy đôi chân. Chúng tôi đã làm mọi thứ để có thể cứu lấy cẳng chân và bàn chân của bà ấy. Bất cứ chuyện gì xảy ra lúc này phụ thuộc vào sự may mắn của bà. Một số bác sĩ trong chúng tôi đã quyết định rằng nếu bà ấy không có lại bất cứ cảm giác nào ở đôi chân mình trong vòng mười ngày, chúng tôi phải phẫu thuật cắt bỏ.”

Đến ngày thứ bảy sau ca phẫu thuật, tôi vẫn không có cảm giác gì ở chân. Các bác sĩ lắc đầu và nói: “Nếu cứ tiếp tục như vậy trong hai ngày tới, chúng tôi phải tiến hành phẫu thuật cắt bỏ.”

Niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo và tin tưởng mạnh mẽ vào nó

Em gái tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi đã đến gặp tôi và nói: “Chị gái, em biết rằng chị đang đau đớn. Nhưng khóc cả ngày không có tác dụng gì cả. Nếu chị vẫn tiếp tục không có cảm giác ở đôi chân mình trong hai ngày nữa, các bác sĩ sẽ phẫu thuật cắt bỏ chân của chị. Hãy suy nghĩ về điều này, cuộc sống của chị thậm chí sẽ còn khó khăn hơn nữa!”

Tôi suy sụp hoàn toàn và tự hỏi lớn rằng mình phải làm gì. Em gái tôi bảo rằng cô ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp mặc dù cuộc bức hại và những đau khổ mà cuộc bức hại mang đến cho những người tu luyện.

Cô ấy tiếp tục nói: “Đó là bởi vì em đã thật sự trải nghiệm được Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp và rằng môn tu luyện này có thể cứu người! Nếu chị thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, Sư phụ của chúng ta sẽ giúp đỡ chị.”

Tôi quyết định rằng tôi sẽ tin tưởng tuyệt đối vào Sư phụ và nói: “Được, chị sẽ tin tưởng vào Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp!”

Cô ấy khuyên: “Kể từ bây giờ, chị hãy thành tâm niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Sau khi em gái tôi đi khỏi vào ngày hôm đó, tôi niệm hai câu ấy vô số lần. Khi bác sĩ khám lại cho tôi vào ngày hôm sau, ông ấy bảo: “Bây giờ chị đã có cảm giác ở chân, vì vậy chúng tôi không cần phải phẫu thuật cắt bỏ.” Tôi khóc lên trong niềm hạnh phúc vô bờ. Sư phụ đã thật sự cứu giúp tôi.

Kể từ đó, tôi đã trải qua nhiều ca phẫu thuật cấy ghép da, lấy da từ những bộ phận khác của cơ thể tôi để đắp vào cẳng chân và bàn chân của tôi. Cơ thể tôi vẫn còn đau đớn, nhưng tôi đã có hy vọng. Tôi tin tưởng vào Đại Pháp và tin tưởng rằng Sư phụ sẽ cứu tôi.

Lợi ích từ khi bước vào con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tại bệnh viện, tôi đã nghe các bài giảng của Sư phụ và các bài nhạc do các học viên sáng tác. Sau bảy tháng trong bệnh viện, tôi đi ra ngoài, nhưng vẫn phải sử dụng nạng.

Ngay sau khi trở về nhà, tôi gọi điện cho em gái của mình và nhờ cô ấy mang cho tôi một số sách Pháp Luân Đại Pháp. Em gái tôi đã mang sách Chuyển Pháp Luân đến và bảo tôi phải đọc nó một cách cẩn thận và trân trọng quyển sách. Vài ngày sau, cô ấy đến và dạy tôi năm bài công pháp. Tôi đã bước đi trên con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của mình.

Lúc đầu việc đi bộ thật không dễ dàng gì. Vì vậy, tôi ở nhà và đọc các sách Đại Pháp và sao chép sách. Tôi đứng vẫn còn khó khăn, vì vậy tôi đã luyện từng bài công pháp mỗi lần. Sau một tháng, tôi đã có thể hoàn thành bốn bài công pháp đầu tiên mà không dừng lại. Tôi đổ mồ hôi đầm đìa và cuối cùng quần áo của tôi ướt sũng. Ngay sau đó, tôi cảm thấy Pháp Luân quay trong vùng bụng của mình và bỗng nhiên tôi cảm giác rất thoải mái. Tôi đã quá vui mừng đến nỗi bật khóc. Chồng tôi nghe vậy và chạy đến: “Chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì vậy?” “Sư phụ đang chăm sóc cho em, em đã được cứu độ. Em phải tu luyện thật tốt” tôi nói với anh ấy.

Tôi liên tục học các sách Pháp Luân Đại Pháp và luyện các bài công pháp. Tôi chiểu theo các yêu cầu của Đại Pháp và cố gắng nghĩ đến người khác trước. Trong vòng vài tháng, tôi đã sao chép được sáu cuốn sách Đại Pháp. Tôi thường cảm thấy Sư phụ đang điều chỉnh cơ thể mình, đặc biệt là đôi chân của tôi.

Cơ thể của tôi bây giờ đã hồi phục và tôi gần như trở lại bình thường, và tôi không cần dùng nạng nữa. Tôi có thể làm việc nhà và thậm chí có thể đi xe đạp.

Tôi đã từng rất đau đầu vài lần mỗi tháng và phải phụ thuộc vào thuốc giảm đau để hỗ trợ. Kể từ khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không còn đau đầu nữa.

Con xin cảm tạ Sư phụ và Đại Pháp từ tận đáy lòng mình, đặc biệt vì đã cho con, một người ít học, trải nghiệm được sự thần kỳ của Phật Pháp. Không có từ ngữ nào có thể diễn tả được lòng biết ơn của con đối với Sư phụ.

Tôi đã nhờ các học viên viết ra trải nghiệm của mình để cho nhiều người Trung Quốc hơn có thể nghe được sự thật về Đại Pháp và được cứu độ.

Con cảm tạ Sư phụ! Con sẽ tu luyện tốt để xứng đáng là một người đệ tử tốt!

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/23/1319.html

Đăng ngày 21-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share