Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 24–04–2014] Chồng tôi trở nên rất yếu sau khi trải qua cuộc phẫu thuật dạ dày vào mùa Hè năm 2005. Vào năm 2007, anh đột nhiên cảm thấy chóng mặt và ngất xỉu. Anh ngã mạnh xuống nền nhà, làm đầu bị thương và chảy nhiều máu. May mắn là một người lạ tốt bụng đã kịp thời thấy anh và gọi cấp cứu, nếu không thì anh có thể đã mất mạng rồi.

Chồng tôi bị chẩn đoán đột qụy, xơ vữa động mạch não [xơ cứng động mạch trong não], và teo não. Sau khi anh nhập viện hơn một tháng, chúng tôi hết tiền và anh phải về nhà. Tình trạng của anh không cải thiện, vì vậy anh không thể tự chăm sóc bản thân và phải nằm liệt giường.

Năm 2008, anh mắc bệnh viêm tuyến tiền liệt và bị tắc tiết niệu và táo bón. Anh trở nên hốc hác, nằm liệt giường một cách vô vọng.

Là một cựu chiến binh kể từ năm 1949, chồng tôi bị tẩy não nặng nề bởi văn hóa Đảng. Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Công [còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp] vào năm 1999, anh đã dễ dàng bị lừa bởi tuyên truyền của họ và sợ bị liên lụy trong cuộc bức hại. Sau khi anh thất bại trong việc ngăn cản tôi tu luyện, anh luôn chửi tôi: “Cô đang chống lại Đảng!” Đặc biệt là khi tôi phân phát tài liệu thông tin về Pháp Luân Công và cuộc bức hại vào ban đêm, anh đã nói rất nhiều từ ngữ không tốt.

Anh làm cho em trai của tôi chống lại tôi bằng cách nói với cậu ấy: “Chị của cậu sẽ không ngừng tập Pháp Luân Công. Chị ấy sẽ hủy hoại cả hai gia đình chúng ta.” Vì vậy em dâu của tôi luôn bực dọc với tôi: “Chúng tôi không quan tâm nếu như chị bị bắt, nhưng con trai tôi có thể mất cơ hội được thi tuyển vào hệ thống dân sự. Nếu điều đó xảy ra, tôi sẽ không để chị yên!”

Tôi không bị lay động bởi thái độ của họ. Là một học viên, tôi không thể ăn miếng trả miếng. Bằng tâm ôn hòa, tôi bảo họ Pháp Luân Công tuyệt vời như thế nào và tôi đã được hưởng lợi như thế nào: Sư phụ đã thanh lọc cơ thể tôi trong vòng ba tháng, nhờ vậy mà đã tiết kiệm cho gia đình chúng tôi rất nhiều tiền. Họ đã phải thừa nhận điều đó, và mối quan hệ của chúng tôi được cải thiện.

Người chồng sắp chết của tôi được tái sinh

Từ Pháp lý, tôi ngộ ra rằng bệnh tật được gây ra bởi nghiệp lực. Chỉ có thông qua tu luyện thì người ta mới có thể loại bỏ nghiệp. Sau khi chồng tôi nằm liệt giường, tôi đã cố thuyết phục anh chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Ban đầu, anh không thấy hoàn toàn thuyết phục. Sau đó anh có thêm tự tin vì cơn đau của anh đã giảm bớt sau khi anh niệm chín từ này. Rồi tôi  khuyến khích anh đọc thêm Chuyển Pháp Luân.

Chồng tôi ngày càng ngộ Pháp, và anh bắt đầu tự mình đọc các kinh văn khác của Sư phụ. Anh thường xem các video giảng chân tướng, chẳng hạn như Cửu bình Cộng sản Đảng. Những quan niệm con người của anh dần thay đổi. Cuối cùng anh hiểu được điều tôi đang làm và anh bắt đầu tôn kính Sư phụ và Pháp.

Anh nói với những đứa con của chúng tôi: “Pháp Luân Đại Pháp thật sự tốt. Sư phụ Lý dạy chúng ta làm người tốt. Ngài đang thật sự cứu độ chúng ta. Thật là một người vĩ đại! Trước đây cha đã hiểu nhầm Pháp. Cha không nên làm thế. Thật đáng xấu hổ khi ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Công. Nó đã tàn sát 80 triệu người Trung Quốc. Nó đáng bị quả báo!”

Với ngày càng nhiều chính niệm, anh trở nên mạnh mẽ hơn vì Sư phụ đang thanh lọc cơ thể anh. Cuối  cùng  vào tháng 09 năm 2013, anh đã có thể tự đứng dậy. Sau đó anh bắt đầu luyện năm bài công pháp với tôi.

Chồng của tôi, một người đàn ông sắp chết chỉ có thể nằm trên giường trong suốt 04 năm, đã có thể bước đi và giúp tôi làm việc nhà. Cả nhà tôi mừng đến chảy nước mắt và không thể tìm được lời nào để bày tỏ lòng biết ơn với Sư phụ. Chồng tôi nói với mọi người: “Chính là Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi tái sinh! Chính là Sư phụ Lý!”

Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi khỏi cái chết

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ đầu năm 1999. Ngày đầu tiên, khi tôi xem bài giảng thứ nhất của “Giảng Pháp ở Tế Nam”, Sư phụ đã bắt đầu thanh lọc cơ thể tôi. Trong vòng ba tháng, tôi đã khỏi năm hoặc sáu bệnh, đặc biệt là bệnh viêm dạ dày mãn tính mà tôi đã bị trong 30 năm. Sau đó tôi có thể ăn uống bình thường, và đi lại nhanh nhẹn.

Trước khi bắt đầu tu luyện, tôi rất yếu vì bị nhiều bệnh, gồm cả bệnh Meniere. Tôi luôn cảm thấy chóng mặt, và toàn thân tôi tê cứng và đau đớn. Thậm chí tôi còn đi lại khó khăn. Đôi khi, tôi thậm chí không thể tự mình ăn uống hoặc mặc đồ mà không có sự giúp đỡ của người khác. Trong những năm khó khăn đó, vài lần tôi đã nghĩ đến việc tự tử.

Ngoài ra, tính khi của tôi thay đổi rất nhiều. Tôi đã trở nên ôn hòa, hòa nhã, dễ chịu. Và tôi luôn nghĩ đến người khác dù xảy ra chuyện gì.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/4/24/曾经在家等死的人走出门了-290337.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/7/500.html

Đăng ngày 15-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share