Bài của đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 24-05-2014] Một ngày cuối năm 2013, một đồng tu cao tuổi ở gần nhà tôi xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh rất nghiêm trọng. Buổi sáng, một vài đồng tu như thường lệ đến nhà bà ấy học Pháp thì thấy bà ấy mê choáng tới mức không ngồi dậy được, không xuống khỏi giường được, cứ mở mắt liền nôn ra, cũng không ăn được gì. Chồng của bà (cũng là đồng tu) lúc đó không có chính niệm, xem ra nhóm học Pháp ngày hôm đó bị can nhiễu rồi. Mấy người thương lượng một lúc và quyết định để vị đồng tu cao tuổi nằm nghe Pháp.

Buổi tối đi làm về nghe người nhà kể lại việc này, tôi nghĩ vị đồng tu cao tuổi kia luôn làm rất tốt ba việc, rất tinh tấn, trạng thái xuất hiện như vậy đều là giả tướng, là can nhiễu, nhưng dù khó chịu đến đâu cũng phải kiên trì học Pháp như bình thường, không thể nằm trên giường, nếu không chính là đang bước đi trên con đường do cựu thế lực an bài, tôi dặn người nhà khi tới đó học Pháp nhất định phải chia sẻ dựa trên Pháp Lý với đồng tu cao tuổi kia về việc này, phủ định bức hại can nhiễu của cựu thế lực, khuyên bà ấy kiên trì ngồi dậy học Pháp, ăn cơm như bình thường.

Hôm sau đi làm về, tôi nghe người nhà bảo trạng thái của đồng tu cao tuổi kia vẫn như vậy, không ngồi dậy được, không ăn uống được gì, không mở mắt ra được, cứ mở mắt ra là lại nôn, đương nhiên cũng không thể tiếp tục học Pháp như bình thường. Tôi nghe vậy thấy rất lo, quyết định hôm sau dành thời gian đến xem một chút. Nhưng sang ngày thứ ba tôi vẫn rất bận, không dành thời gian tới coi đồng tu cao tuổi đó được. Tôi ngộ ra rằng đây là can nhiễu, cựu thế lực đang cản trở tôi giúp đỡ đồng tu.

Đến ngày thứ tư, buổi tối đi làm về, người nhà nói với tôi trạng thái của đồng tu cao tuổi kia vẫn rất nghiêm trọng, không có chuyển biến, đã bốn ngày liên tiếp không ăn uống gì. Tôi nghĩ không thể lại trì hoãn tiếp nữa, tôi phải lập tức đi thăm đồng tu. Tôi nói với người nhà của đồng tu: “Sư phụ dạy chúng ta, phải coi việc của đồng tu như việc của bản thân mình, chúng ta và đồng tu cao tuổi là một chỉnh thể, chúng ta cùng phối hợp giải thể can nhiễu của tà ác, nhất định phải giúp đồng tu vượt qua quan này.”

Tới đó, nhìn thấy đồng tu gầy tới mức sắc mặt trắng xanh, nằm co quắp trên giường, tôi liền nói với chồng của bà ấy: “Bác à, cháu có mang đến một ít há cảo để hâm nóng cho bác gái ăn.” Chồng bà ấy cầm há cảo, nói một cách nghi hoặc: “Bà ấy có ăn được không đây?” Tôi nói với giọng rất kiên định: “Bác ấy sẽ ăn được.” Hâm nóng xong cầm lên, nhưng vị đồng tu cao tuổi đã nhắm mắt nằm trên giường, chóng mặt trời đất quay cuồng, không cử động được, không ăn được. Tôi nói: “Dì ơi, dì phải nhận thức được rằng chính tà ác khiến cho dì không ăn được, dì phải ăn, nôn ra cũng phải ăn.”

Vị đồng tu cao tuổi nghe tôi nói vậy bèn cố chống người ngồi dậy ăn. Tôi cùng người nhà đồng tu nhanh chóng ngồi cạnh bà bắt đầu phát chính niệm. Khi ấy trong đầu tôi có một niệm: nếu hôm nay bác không ăn được, cháu sẽ không ngừng phát chính niệm. Nhưng tôi còn xuất ra một niệm, nếu không được thì sẽ tìm thêm vài đồng tu đến cùng phát chính niệm. Niệm này vừa xuất ra ngay lập tức tôi nhận thức được rằng đó là tâm ỷ lại. Một niệm của tôi có lực phách sơn. Ngộ ra được một điểm, ngay lập tức tôi cảm thấy trường năng lượng đặc biệt mạnh mẽ, tôi hoàn toàn được bao bọc bởi năng lượng.

Chúng tôi đang phát chính niệm, đồng tu cao tuổi đã miễn cưỡng ăn được hai cái há cảo, sau đó không ăn được nữa, nhưng bà nói một câu: “Chúng ta hãy học Pháp.” Tôi nói: “Đúng, cho dù dì chỉ học được một chữ, dì cũng phải mở mắt ra tự học.” Như thế chúng tôi đã bắt đầu học bài giảng Pháp gần đây nhất của Sư phụ, sau hai tiếng chúng tôi đã học được bảy trang, suốt thời gian đó, đồng tu cao tuổi nấc mấy lần, không nôn. Thấy đồng tu bị nấc, tôi liền phát chính niệm cầu Sư phụ gia trì, không cho phép tà ác can nhiễu.

Trong lúc đang học Pháp, con gái cùng con rể của đồng tu lo lắng cho tình trạng của mẹ vội đến thăm. Tôi nghĩ đó cũng là can nhiễu, không được động tâm, nhưng lại thấy người chồng đồng tu đứng dậy chào cô con gái, còn giới thiệu với cô: Đồng tu đến giúp mẹ con đó. Tôi ngộ ra cần viên dung cho tốt Lý ở tầng người thường, bèn cười cười với họ, nói rằng xin lỗi, chúng tôi cần chiếm dụng chút thời gian. Họ gật đầu rất thân thiện, nói mai sẽ quay lại rồi ra về.

Sau khi học được hai tiếng, chúng tôi dừng lại để chia sẻ. Tôi nói với đồng tu cao tuổi rằng đệ tử Đại Pháp phải có phong thái của đệ tử Đại Pháp, cho dù khó chịu như thế nào cũng phải giữ tinh thần, đồng thời còn phải kính Sư kính Pháp, tín Sư tín Pháp. Đằng sau mỗi chữ trong kinh văn đều là Phật Đạo Thần, chúng ta trong khi học Pháp phải giữ tư thế nghiêm túc, giống như thể hiện sự kính Sư kính Pháp, Phật Đạo Thần trong sách mới có thể giúp chúng ta vượt qua quan này, cũng chính là phủ định an bài của cựu thế lực. Rất nhanh đã đến 10 giờ tối, tôi đề xuất mọi người lại cùng phát chính niệm một lần nữa cho đồng tu sau đó ra về. Đồng tu cao tuổi nói với thái độ rất kiên quyết: “Không cần đâu, mọi người hãy nhanh chóng về đi, tôi sẽ tự phát chính niệm, tôi làm được mà.”

Hôm sau khi đi làm về, tôi nghe người nhà nói rằng vị đồng tu cao tuổi đã hoàn toàn bình thường. Chồng của bà còn cố ý gọi điện thoại cho con gái, bảo cô rằng: không phải đến nữa, mẹ con đã hoàn toàn khỏe mạnh rồi.

Thông qua việc giúp đỡ đồng tu vượt qua quan nghiệp bệnh lần này, tôi đã có thể ngộ sâu sắc về việc kính Sư kính Pháp, tín Sư tín Pháp, đồng thời cũng khiến tôi lại một lần nữa chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2014/5/24/292537.html
Đăng ngày 25-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share