Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[Minh Huệ 13-04-2014] Một đêm nọ, tôi mơ thấy ở ngã tư có một cánh cổng màu đen với tấm biển đề “Cửa vô sinh” và một người đang đi về phía cánh cổng đó. Tôi nắm tay và kéo anh ấy ra. Sau đó, tôi nhận ra người đó chính là chồng mình.

Tôi sợ hãi tỉnh dậy. Tôi ngộ ra rằng Sư phụ dùng giấc mộng đó để điểm hóa rằng tôi cần phải cứu chồng mình, cho dù anh ấy đã làm nhiều điều có lỗi với tôi. Nhưng làm thế nào tôi có thể cứu nếu anh ấy đánh tôi mỗi khi tôi đề cập đến Pháp Luân Công trước mặt anh ấy?

Giấc mộng đã nhắc nhở rằng tôi không nên bỏ rơi anh ấy, vì Sư phụ muốn tôi cứu anh. Vì vậy, tôi hướng nội, đối xử thật từ bi, tiếp tục giảng chân tướng cho anh ấy. Sự kiên định của tôi cuối cùng đã giúp anh ấy quay trở lại với Đại Pháp. Với sự khích lệ của tôi, mẹ tôi, vợ chồng các anh, cũng như một số người thân khác đều đã trở thành học viên Pháp Luân Công. Tôi cũng đã giúp chú thím tôi thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Cứu chồng

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công cùng chồng và con trai mình trước cuộc bức hại. Mặc dù chồng tôi chỉ luyện các bài công pháp, Sư phụ vẫn bảo hộ anh ấy. Trong một thời gian ngắn, tất cả bệnh tật của anh ấy đã được chữa lành. Chúng tôi đã mời các học viên tới nhà của mình luyện công và học Pháp.

Chồng tôi biết phong trào chính trị của ĐCSTQ khủng khiếp như thế nào, và từng kể với con trai chúng tôi về việc cha mẹ con cái đã đấu tranh với nhau như thế nào trong cuộc Cách mạng Văn hóa. Tuy nhiên, sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào năm 1999, anh ấy đã bị lừa dối bởi những lời vu khống của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công. Anh ấy theo dõi rất nghiêm ngặt, ngăn chúng tôi luyện công và học Pháp. Anh ấy cũng kêu gọi toàn bộ gia đình gây áp lực đối với chúng tôi.

Con trai chúng tôi bỏ nhà ra đi sau khi bị bố đánh. Anh ấy cũng liên tục đánh, và xé hết quần áo của tôi. Anh ấy giật tóc, đè tôi xuống giường đến nghẹt thở, trói hai tay tôi ra phía sau. Anh ấy đã từng ném một ấm trà vào đầu tôi, và làm rách mặt tôi. Tuy nhiên, tôi tuân theo lời dạy của Sư phụ trong Chuyển Pháp Luân: “…Đả bất hoàn thủ và mạ bất hoàn khẩu…” vì thế tôi không phản kháng.

Khi chính quyền thành phố thông báo rằng sẽ báo tôi cho một trung tâm tẩy não, tôi lên kế hoạch trốn ở nhà mẹ đẻ của mình, nhưng tôi không biết rằng bà ấy đã chuẩn bị sẵn để đưa tôi tới trung tâm tẩy não.

Sau khi chồng tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư, tôi hy vọng rằng cuối cùng anh ấy sẽ chấp nhận Đại Pháp, vốn có thể thực sự cứu anh ấy, nhưng anh ấy vẫn tiếp tục đánh tôi mỗi khi tôi đề cập đến Đại Pháp. Tình trạng của anh ấy xấu đi, và tôi lo rằng anh ấy sẽ mãi mãi đánh mất cơ hội của mình. Tôi đã khóc trước bức hình của Sư phụ: “Thưa Sư phụ, làm thế nào con có thể cứu người này? Mỗi lần con nói chuyện về Đại Pháp, anh ấy lại vô cớ đánh con.”

Kể từ đó, tôi thường suy nghĩ xem điều gì đang thực sự ngăn cản anh ấy được cứu.

Tôi đưa chồng tôi đến Bắc Kinh để tìm cách điều trị ở Bệnh viện số 301 Bắc Kinh vào tháng 07 năm 2001. Chúng tôi ở một khách sạn trong khi chờ bệnh viện sắp xếp giường trống cho anh ấy, và tôi nghĩ về việc tôi có thể cứu anh ấy như thế nào. Tôi đã phát chính niệm để thanh lý môi trường khi ngồi bên cạnh anh ấy.

Tôi ngộ ra rằng trong suốt hai năm qua, tôi luôn luôn sợ khi nói chuyện với anh ấy về Đại Pháp, vì sợ rằng anh ấy sẽ đánh, hoặc trách móc tôi. Do tôi sợ hãi, tà ác đã thao túng anh ấy thậm chí còn chặt hơn, và đầu độc anh ấy nặng hơn. Tôi chợt ngộ ra rằng khi tôi đang giảng chân tướng cho anh ấy, tôi nên phát chính niệm để loại bỏ phần bị tà ác thao túng ở anh ấy.

Sau đó tôi đã nói chuyện với chân ngã của anh ấy: “Phần biết của anh biết rằng anh đến đây để đắc Pháp, vì vậy anh phải khởi tinh thần lên. Em có thể loại bỏ sự can nhiễu của ĐCSTQ, nhưng anh phải hợp tác với em để được cứu.” Sau đó, tôi bắt đầu phát chính niệm mạnh một lần nữa.

Sau đó, anh ấy tỉnh dậy. Anh ấy đề nghị tôi trả lời thành thật liệu anh ấy có bị ung thư không. Tôi bình tĩnh nói với anh ấy: “Em đã đến mọi ngóc ngách của Bắc Kinh để tìm phương thức chữa trị cho anh mà chưa có kết quả, nhưng em sẽ không bỏ cuộc. Em biết điều gì có thể thực sự chữa lành bệnh cho anh, nhưng vì anh không muốn chọn con đường đó, chúng ta phải tìm những cách khác để chữa bệnh.”

Anh ấy nói: “Anh không muốn điều trị nữa. Anh muốn về nhà.” Tôi nói với anh ấy rằng tôi không thể bỏ rơi anh ấy. Anh ấy hỏi tôi sẽ sống như thế nào nếu chúng tôi dành toàn bộ tiền vào việc trị bệnh cho anh ấy, và tôi trả lời rằng chúng tôi có thể làm lại từ đầu. Sau đó anh ấy nói với tôi rằng anh muốn về nhà cùng tôi tu luyện Pháp Luân Công. Vui mừng khôn xiết, tôi nói với anh ấy rằng anh nên bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, và tôi sẽ gọi cho anh chồng để anh ấy thu xếp ngừng việc điều trị y tế.

Sau khi đọc ba chương của Chuyển Pháp Luân trong khách sạn, anh quỳ xuống trước bức hình của Sư phụ, cầu xin Sư phụ tha thứ. Anh ấy đã hứa rằng sẽ theo Sư phụ đến cùng. Sau đó anh ấy ngồi tĩnh công trong nửa giờ. Cuối cùng anh đã quay về với Đại Pháp, và trở nên rất tinh tấn trong suốt phần đời còn lại, trong cả việc học Pháp và cứu độ chúng sinh.

Xả bỏ hận thù để cứu em trai

Tôi là một nữ doanh nhân rất thành đạt trước khi ĐCSTQ phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công. Vì em trai của tôi bị đuổi việc, tôi đã đề nghị cậu giúp tôi quản lý doanh nghiệp, và nói với cậu ấy rằng chúng tôi có thể chia lợi nhuận.

Tuy nhiên, sau khi tôi bị bắt giam, trở thành người vô gia cư, và sau khi chồng tôi qua đời, khi cha mẹ của chúng tôi bị bệnh nặng, em trai tôi đã sang tên toàn bộ công ty của chúng tôi thành của cậu ấy.

Từ một người giàu có, tôi đột nhiên trở nên khốn khổ, không có khả năng hỗ trợ con trai của mình đang du học đại học ở nước ngoài. Tôi chỉ kiếm được khoảng 7.000 Nhân dân tệ mỗi năm, và sống trong một căn nhà trọ nhỏ. Tuy nhiên, tình cảnh khắc nghiệt đã không lay chuyển được quyết tâm của tôi. Tôi liên tục hướng nội xem mình đã làm gì sai, đề cao bản thân trong khi tu luyện Đại Pháp. Tôi dần dần có thể hoàn toàn buông bỏ tâm khó chịu cũng như sự ác cảm của mình đối với em trai.

Trong quá khứ, em trai tôi đã từ chối những nỗ lực giảng chân tướng của tôi. Nhưng sau khi tôi hoàn toàn buông bỏ ác cảm của tôi đối với cậu ấy, cậu ấy đã thay đổi thái độ đối với tôi. Cậu ấy thậm chí còn gọi một vài người tới giúp tôi chuyển nhà, và mời tôi ăn tối tại một nhà hàng.

Trước khi bắt đầu ăn, tôi nâng cốc nói: “Tôi muốn nói vài lời trước khi chuyển đi. Hôm nay tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của cậu, và tôi cũng đánh giá cao sự giúp đỡ của tất cả mọi người.” Em trai tôi hỏi tôi có mong muốn nào khác không. Tôi nói với cậu ấy rằng tôi cảm thấy có lỗi vì tôi thậm chí không thể cứu em ruột của mình. Cậu ấy hỏi tôi có thể cứu cậu ấy như thế nào, vì vậy tôi nói với cậu ấy rằng làm tam thoái có thể bảo đảm được mạng sống của họ. Tôi cũng nói với tất cả mọi người tầm quan trọng của việc nhìn nhận tích cực và nhận thức đúng đắn về Pháp Luân Công. Tôi cũng chia sẻ với họ việc ĐCSTQ đã đầu độc tâm trí người dân Trung Quốc như thế nào, và tôi hi vọng cậu ấy sẽ thoái Đoàn Thanh niên.

Cậu ấy đã lập tức  đồng ý. Vừa nâng ly rượu vừa nhắm mắt lại, cậu ấy chân thành thông báo rằng mình đã thoái Đoàn. Cậu ấy bình luận rằng từ lâu cậu ấy đã biết ĐCSTQ là tà ác. Sau đó tôi đã tận dụng cơ hội giúp những người khác thực hiện tam thoái.

Nhờ việc tôi liên tục giảng chân tướng, gia đình và bạn bè của tôi đã thay đổi. Em trai thứ hai của tôi từng là một người nghiện ma túy. Với sự giúp đỡ của tôi, cậu ấy cùng người vợ nóng tính đều bước vào tu luyện Đại Pháp. Vợ chồng người em út của tôi cũng trở thành học viên. Cha tôi đọc sách Đại Pháp trước khi ông qua đời, và mẹ tôi vẫn học Pháp mỗi ngày. Ngoài ra, một số người thân của chúng tôi cũng không quản ngại đường xa để đến học Pháp cùng chúng tôi.

Bác dâu tôi từng hay xuất hiện trên kênh truyền hình của chính phủ để quảng bá cho chương trình nghị sự của ĐCSTQ. Sau khi ghé thăm chúng tôi, hai vợ chồng bác đều thoái ĐCSTQ, và bác dâu tôi nói rằng bà ấy sẽ không xuất hiện trên truyền hình nữa. Bà ấy thậm chí còn nói với đồng nghiệp của mình rằng bà đã thoái ĐCSTQ.

Công việc kinh doanh mới của tôi giờ hiện đang làm ăn phát đạt.  Âm mưu vắt kiệt tài chính của tà ác đã thất bại. Tất nhiên tôi vẫn cần phải làm việc chăm chỉ hơn, vượt qua nỗi sợ đôi khi ngăn cản tôi cứu thêm chúng sinh.Tôi sẽ tuân theo lời chỉ dạy của Sư phụ và cứu thêm nhiều chúng sinh. Tôi sẽ tiếp tục bước trên con đường trợ Sư Chính Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/18/我怎样给家人讲真相-278298.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/13/177.html

Đăng ngày 13-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share