Bài viết của một đệ tử Đại Pháp từ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-01-2014] Tôi biết nhiều người quen đã tu luyện Pháp Luân Công ngay từ năm 2005. Tôi đã chứng kiến những thay đổi của họ cả về thân lẫn tâm thông qua tu luyện, đồng thời cảm thấy rằng họ rất tốt và chân thật. Tôi đã theo sự chỉ dẫn của họ và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 01 năm 2013.

Ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong quãng thời gian đen tối

Ngay cả trước khi bắt đầu chặng đường tu luyện của mình, tôi đã có những người bạn thân tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thỉnh thoảng, tôi đã sao chép Tuần báo Minh Huệ và Cửu Bình cho họ tại nơi làm việc. Vì biết một số kỹ năng về máy tính, tôi cũng đã giúp họ cài đặt phần mềm vượt tường lửa Internet của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Khi máy tính của họ có vấn đề, tôi cũng giúp họ giải quyết.

Tôi đã xem họ luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp và học cũng như ghi nhớ Pháp. Tôi đã lắng nghe khi họ nói với tôi về Pháp của vũ trụ, việc tiêu trừ nghiệp lực, và những điều bí ẩn khác.

Theo quan điểm của tôi, miễn là một niềm tin dạy con người ta trở nên tốt và cải biến thân thể khỏe mạnh thì nó không nên bị đàn áp. Vì vậy, tôi đã rất thất vọng về ĐCSTQ khi nó đàn áp Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã cài đặt phần mềm để vượt qua sự phong tỏa Internet và thường xuyên lướt Web ở nhà, đọc tin tức từ khắp nơi trên thế giới. Vì vậy, tôi biết rằng lối giải thích của ĐCSTQ trong các bản tin đã lừa dối mọi người. Tôi cũng đọc trang web Minh Huệ. Mặc dù có một môi trường tốt như vậy cho việc tu luyện, nhưng tôi đã không bước vào cánh cửa của Đại Pháp tại thời điểm đó.

Sau đó, mặc dù không ở gần các học viên nữa, nhưng những gì họ nói đã khắc sâu trong tâm trí tôi.

Vào tháng 12 năm 2012, tôi bị ốm. Tôi đã bị đau dạ dày, không thể cúi được và cảm thấy phù nề. Tôi đã đi bệnh viện với chồng. Kết quả chẩn đoán đã khiến chúng tôi bị sốc: Tôi bị ung thư buồng trứng và có một vết loét lớn ở dạ dày.

Phản ứng đầu tiên của tôi là: “Tôi không thể tin rằng mình có nhiều nghiệp lực đến vậy!”

Một thiết bị sinh học đã xác nhận rằng tôi bị ung thư và bệnh viện đã sắp xếp cho tôi một cuộc phẫu thuật ngay lập tức. Họ đã cắt bỏ buồng trứng, tử cung và các mô liên quan. Vết rạch khá lớn, kéo từ tim xuống đến bụng của tôi.

Khi tỉnh dậy, tôi đã không thể di chuyển mà không bị đau đớn. Các ống riêng biệt được nối đến nhiều phần khác nhau trên cơ thể tôi. Khi tôi mở mắt và nhìn lên, trần nhà bị bao phủ bởi một chất màu đen. Nó thật kỳ dị và đáng sợ.

Bỗng nhiên tôi nhớ tới những từ mà các học viên đã dạy tôi nhiều năm trước: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi đã bắt đầu thành tâm niệm các chữ đó nhiều lần hơn nữa. Mỗi khi tỉnh lại, tôi sẽ niệm chúng. Dần dần chất màu đen tan biến và tôi cũng cảm thấy tốt hơn.

Tôi từng có một lớp mô mỡ dày. Các bác sĩ phẫu thuật đã đề nghị tôi phẫu thuật lần thứ hai để loại bỏ các mô mỡ, và nói rằng nếu không làm thế thì sẽ rất khó chữa lành. Các bác sĩ và y tá đã kiểm tra vết mổ của tôi hàng ngày. Họ đã tỏ ra ngạc nhiên khi thấy vết mổ lành rất tốt. Xin cảm tạ Đại Pháp!

Bảy ngày sau, tôi đã được chuyển đến một bệnh viện ung bướu để hóa trị. Khi lần đầu đến đó, tôi để ý rằng không ai trong các bệnh nhân có tóc. Trong lúc vuốt mái tóc dài và dày của mình, tôi đã bắt đầu lặp lại trong tâm trí “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Tôi đã thỉnh cầu Sư phụ Lý giữ lại mái tóc của mình và hứa sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi trở về nhà. Tôi đã chấp trước rất mạnh vào hình thức của mình, nên vẫn nhờ một người bạn mua cho mình một bộ tóc giả.

Sau đợt hóa trị đầu tiên, tôi cảm thấy rất yếu. Tôi đã bị đổ nhiều mồ hôi mỗi khi di chuyển. Tôi vào được mạng trực tuyến nhưng không thể vượt tường lửa. Tôi nghĩ phần mềm cần được cập nhật nên đã tìm phần mềm mới. Tuy nhiên, sự phong tỏa rất gắt gao, nên tôi đã không có nhiều thành công.

Tôi đã nghĩ trong tâm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân – Thiện – Nhẫn hảo! Tôi muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!” Sau ba giờ tìm kiếm, cuối cùng tôi đã có thể tải về phầm mềm mới và tự do lướt Web.

Bắt đầu hành trình tu luyện

Khi vào trang web Minh Huệ và nhìn hình của Sư Phụ, nước mắt tôi chảy dài trên má. Tôi đã không khóc khi biết mình bị ung thư hay khi trải qua đau đớn sau phẫu thuật, nhưng giờ tôi lại không thể ngăn được những giọt nước mắt của mình. Đây chính là lúc tôi thực sự bắt đầu chặng đường tu luyện của bản thân.

Con xin cảm tạ Sư phụ đã gieo mầm tu luyện cho con nhiều năm trước đây! Con xin cảm ơn Ngài đã chỉ ra phương hướng khi con bị lạc lối.

Chỉ số cho biết sự hiện diện của một khối u là 900 sau khi tôi phẫu thuật. Sau lần hóa trị đầu tiên, nó giảm xuống còn 600. Chỉ số bình thường là dưới 30. Tôi nói với chồng rằng mình không muốn điều trị thêm nữa bởi vì bây giờ tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi tin rằng Đại Pháp sẽ giúp tôi. Chồng tôi hỏi lại nhiều lần rằng liệu tôi có thể trị liệu thêm dù chỉ một lần nữa không.

Tôi không biết phải làm gì và đã tiếp tục hóa trị. Nhưng tôi cũng đã luyện các bài công pháp. Tôi đã muốn đề nghị được ở phòng đơn, vì nó sẽ thuận tiện cho tôi luyện các bài công pháp. Tôi đã trải qua năm đợt hóa trị trong khi vẫn kiên trì luyện công và học Pháp. Chỉ số khối u của tôi sau khi điều trị lần thứ năm là 101, giống với kết quả sau lần thứ tư.

Một ngày, một người bạn không phải là học viên đã đến thăm tôi. Cô ấy đã nghiêm túc khuyên tôi không nên tiếp tục hóa trị. Tôi rất ngạc nhiên khi nghe điều đó vì cô ấy đến bệnh viện khi xảy ra bất cứ một vấn đề nhỏ nào. Tôi nói với cô rằng bác sĩ chuyên khoa đã khuyến cáo nếu tôi kết thúc chu trình hóa trị thì chỉ số vẫn ở mức nguy hiểm. Cô ấy đã không thể đưa ra lý do cho lời khuyên đanh thép của mình nhưng vẫn nói: “Không nên hóa trị nữa.”

Tôi đã thực sự bối rối. Tôi mới chỉ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và không có học viên nào ở gần đây để giúp tôi hiểu rõ hơn về Pháp.

Tôi đã đến bệnh viện một lần nữa. Một bác sĩ chuyên khoa khác đã xem xét hồ sơ bệnh án của tôi và nói: “Hiện giờ chị có thể xem xét dừng hóa trị. Nghỉ ngơi một chút và sau đó chúng ta có thể đánh giá lại tình hình của chị.”

Tôi đã nghĩ: “Đầu tiên là bạn tôi và bây giờ là bác sĩ.” Cuối cùng tôi đã nhận ra rằng Sư phụ đang cố gắng điểm hóa cho mình.

Trong đợt trị liệu bằng hóa trị, tôi đã không đau đớn nhiều như các bệnh nhân khác. Tôi có thể nghe thấy các bệnh nhân khác nôn mửa trong phòng. Tuy nhiên, tôi thậm chí còn không buồn nôn. Hầu hết các bệnh nhân bị táo bón nặng nhưng tôi vẫn đi tiêu hàng ngày. Nhiều người bị mất ngủ trầm trọng và cần uống thuốc ngủ mỗi đêm, nhưng tôi thì ngủ ngon mà không cần dùng thuốc. Các bệnh nhân hóa trị được biết là có khả năng miễn dịch kém, dễ bị cảm lạnh và cúm, nhưng tôi thì không phát triển bất cứ triệu chứng nào như vậy. Tôi cảm thấy nhẹ nhàng khi lên xuống cầu thang, sau năm đợt hóa trị, tôi vẫn giữ được bộ tóc dài và dày của mình.

Phép lạ đã xảy ra một lần nữa. Sư phụ đã chăm sóc và gánh chịu rất nhiều cho tôi, vậy mà ngộ tính của tôi quá kém.

Sau đó, cuối cùng tôi đã trở nên quyết tâm để buông bỏ tất cả mọi thứ và tu luyện vững chắc trong Đại Pháp, tôi muốn về nhà.

Cuối cùng tôi đã buông bỏ được một số chấp trước và học Pháp với tâm thuần tịnh. Dần dần, tôi đã đạt được nhận thức tốt hơn về Pháp. Tôi đã tự hỏi rằng liệu có phải căn bệnh đó đã nhanh chóng giúp tôi bắt đầu tu luyện. Câu trả lời là không. Tôi đã có một mối tiền duyên với Đại Pháp. Trong giai đoạn cuối cùng của Chính Pháp, Sư phụ đã cứu vớt tôi. Con xin cảm tạ Sư phụ!

Tôi đã dần dần có thể đánh giá bản thân mình dựa trên Pháp và hiểu rõ hơn lời của Sư Phụ:

“Những sự việc nơi người thường, chiểu theo Phật gia [tuyên] giảng, đều có quan hệ nhân duyên; sinh lão bệnh tử, [chúng] tồn tại đúng như vậy ở [cõi] người thường. Bởi vì con người trước đây đã làm điều xấu [nên] nghiệp lực sinh ra mới tạo thành có bệnh hoặc ma nạn. Chịu tội [khổ] chính là hoàn trả nợ nghiệp.” (Chuyển Pháp Luân)

“Đồng thời chư vị phải chịu khổ một chút, chịu tội một chút, [thì] nghiệp lực nơi thân chư vị được tiêu trừ một phần; qua đó chư vị có thể thăng hoa lên một chút; tức là, lực mà đặc tính vũ trụ khống chế chư vị không còn lớn [như trước].” (Chuyển Pháp Luân)

“Nhưng một khi ra khỏi cửa đã không phải là người ấy rồi, lại hành xử như bản thân xưa kia, nơi người thường lại vì danh lợi mà tranh mà đấu; hỏi công người ấy có thể tăng trưởng được không? Hoàn toàn không thể tăng được; bệnh người này cũng không lành được, cũng lại vì lý do ấy. Vì sao có người luyện công một thời gian lâu mà bệnh vẫn chẳng hết? Khí công là tu luyện, là điều siêu thường, không phải là môn thể thao nơi người thường; cần phải coi trọng tâm tính thì mới có thể lành bệnh hoặc tăng công.” (Chuyển Pháp Luân)

Sau hai lần tiêu nghiệp lớn như vậy, tôi đã hồi phục một cách nhanh chóng. Nước da của tôi đã chuyển từ nhợt nhạt sang tươi tắn khỏe mạnh, và tôi đã tăng được vài cân. Tôi đã từng có nhiều vết tàn nhang trên mặt, nhưng bây giờ chúng đã hết.

Khi một trong những người bạn của tôi nhận thấy điều đó, cô ấy muốn biết làm thế nào mà tôi đã đạt được điều này. Tôi đã giảng chân tướng về Đại Pháp cho cô ấy và nói rằng bây giờ tôi là một học viên [Đại Pháp]. Tôi nói với cô rằng tất cả những thay đổi mà cô ấy nhìn thấy ở tôi đều là nhờ Pháp Luân Đại Pháp.

Tầng thứ tu luyện của tôi còn hạn chế. Xin vui lòng chỉ ra những thiếu sót.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/1/9/新学员-黑暗中想起“法轮大法好”-285447.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/20/144507.html

Đăng ngày 05-03-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share