Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 03-11-2013] Tôi là một cán bộ trung cấp làm việc trong lĩnh vực tài chính ở Trung Quốc. Năm 2004, tôi được chuyển đến một cơ quan mới để xử lý công việc tài chính. Một trong những nhân viên của tôi là một phụ nữ rất có năng lực và chuyên môn cao. Vào năm mà cơ quan cập nhật phần mềm mới và nhiều công nhân đã phải trải qua đợt đào tạo bổ sung. Vì vậy, chúng tôi phải làm việc chặt chẽ với nhau nên tôi biết cô ấy rất tốt.

Sau giờ làm việc, chúng tôi thường ngồi lại chia sẻ trò chuyện, đặc biệt là các loại chủ đề về triết học. Cô có một trí óc rộng mở, một cái nhìn lạc quan, tốt bụng và sẵn sàng giúp đỡ người khác. Vì lý do này nên có nhiều đồng nghiệp rất thích cô ấy và đôi khi muốn tham khảo ý kiến của cô về vấn đề gia đình. Khi tôi gặp phải vấn đề tại nơi làm việc, tôi cũng nghĩ tới cô ấy giúp đỡ. Tôi nghe nói cô ấy là một người vợ tuyệt vời, được tôn trọng và được đánh giá cao bởi tất cả các thành viên trong gia đình.

Bị yêu cầu bức hại học viên Pháp Luân Công

Sau đó, tôi mới phát hiện ra cô ấy là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thấy cô và các học viên khác ở cơ quan chúng tôi đều là những nhân viên xuất sắc trái với tuyên truyền tiêu cực được phát sóng trên truyền hình.

Trong Thế vận hội Olympic của Trung Quốc năm 2008, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã tăng cường đàn áp các học viên. Giám sát viên của tôi nói với tôi rằng nữ nhân viên này được liệt vào trong danh sách đen vì cô ấy đã đại diện cho Pháp Luân Công kháng cáo chính quyền. Ông yêu cầu tôi nói chuyện với cô ấy về việc ký một bản cam kết có nội dung cô ấy sẽ sẵn sàng từ bỏ tu luyện. Nếu cần thiết, tôi phải luôn giám sát cô ấy và chắc chắn rằng cô ấy tuân theo.

Tôi cảm thấy khá tệ vì biết rằng điều này là vi phạm nhân quyền của cô ấy. Tuy nhiên tôi nghĩ nó sẽ tốt cho cô ấy sẽ giảm bớt được áp lực khi ký vào giấy. Vì việc ký vào tờ giấy đó cũng không quá quan trọng. Tuy nhiên khi tôi nói chuyện, cô ấy đã nói một cách rất nghiêm túc rằng những gì tôi làm là không tốt cho tôi, và cô cũng sẽ không bao giờ ký vào tờ giấy như vậy. Lúc đó, tôi nghĩ, cô ấy quá cứng nhắc và cho rằng mảnh giấy ấy quá nghiêm trọng.

Buộc phải bức hại các học viên

Vào tối ngày 01 tháng 10 năm 2009, giám sát viên của tôi yêu cầu tôi theo dõi cô ấy một lần nữa để tìm hiểu xem thái độ của cô ấy đối với ĐCSTQ. Tôi không thích điều đó, nhưng lại không có sự lựa chọn nào khác. Tôi biết cô ấy sẽ không từ bỏ tu luyện, nhưng tôi đã thực sự muốn biết tại sao cô ấy lại kiên định như vậy.

Theo chính sách của ĐCSTQ, cơ quan, các đồng nghiệp và các thành viên trong gia đình cô ấy đều được lệnh phải canh chừng cô. Tôi đã nhờ chồng cô ấy giúp giám sát cô. Nhưng việc theo dõi người là hành vi trái với lương tâm của mình. Mỗi lần khi nói chuyện trực tiếp, tôi đã bị thuyết phục rằng cô ấy là một người tốt, đầy lòng từ bi và không bao giờ che giấu cho những điều sai sự thật.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Cô ấy cho tôi xem một số đoạn video, kể về sự hồng truyền của Pháp Luân Đại Pháp, những câu chuyện của những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước khi cuộc đàn áp diễn ra, trong đó có những người đã là những viên chức cấp cao trong Cục Công an của chính quyền cộng sản Trung Quốc, cách mà ĐCSTQ có thể ngụy tạo những lời dối trá để vu khống Pháp Luân Đại Pháp, và biết về cuốn sách Chín bài bình luận về ĐCSTQ.

Cô ấy cũng gửi cho tôi một số DVD cho thấy cách các học viên bên ngoài Trung Quốc đang thúc đẩy nền văn hóa truyền thống Trung Quốc như thế nào. Dần dần tôi bắt đầu hiểu được những gì từ Pháp Luân Đại Pháp là chân chính và bản chất thật sự của Đảng Cộng sản.

Vào lúc đó, tôi muốn đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Sau khi đọc cuốn sách tôi đã hiểu ra tu luyện là gì. Tôi đã quyết định tu luyện theo những lời dạy trong Chuyển Pháp Luân.

Dần dần, tôi đã không còn coi trọng lợi ích nơi người thường và tôi cảm thấy bình yên hơn. Ví dụ, một khách hàng cáo buộc tôi về việc xử lý sai tài khoản của người đó trước mọi người và muốn đánh tôi. Ngay lúc đó, tôi nhớ lại những gì Sư phụ giảng: “Đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu” (Chuyển Pháp Luân) và vẫn bình tĩnh. Tôi giải thích với khách hàng đó lý do vì sao tôi xử lý như vậy và sự việc đã được giải quyết một cách ôn hòa.

Nghiêm chính tuyên bố

Tôi vẫn còn cả một quá trình bước đi trước khi đạt tiêu chuẩn yêu cầu của Chuyển Pháp Luân. Tuy nhiên, tôi đã thoái xuất khỏi ĐSCTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Với sự ân hận vì bản thân đã liên quan đến việc bức hại trong quá khứ, tôi nghiêm chính tuyên bố: “Tất cả mọi việc tôi đã làm hoặc nói mà chống lại các học viên do áp lực từ giám sát viên của mình là vô hiệu. Bây giờ tôi sẽ làm theo những lời dạy trong cuốn Chuyển Pháp Luân và ủng hộ các học viên.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/29/金融干部-从监控法轮功学员到按大法的标准要求自己-283296.html 

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/12/12/143585.html

Đăng ngày 10-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share