Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở New York

[MINH HUỆ 14-02-2014] Tượng Nữ Thần Tự Do là một điểm đến không thể bỏ qua đối với hầu hết du khách Trung Quốc du lịch đến nước Mỹ, và nó cũng là một nơi mà các học viên Pháp Luân Công nói chuyện với họ để giảng chân tướng. Rất nhiều du khách đã tuyên bố thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) hoặc các tổ chức liên đới của nó trong dịp nghỉ lễ mừng Tết Nguyên Đán.

Các nhóm học sinh trung học người Trung Quốc được giáo viên dẫn đi tham quan là một hình ảnh phổ biến ở điểm du lịch này. Rất nhiều người trong số họ đã biết cách vượt tường lửa phong toả internet ở Trung Quốc và nhận được nhiều thông tin hơn về các sự kiện trên thế giới, bao gồm cả cuộc đàn áp Pháp Luân Công.

Một xe chở khách du lịch Trung Quốc đỗ ngay đằng sau các bảng thông tin của Pháp Luân Công. Khách du lịch tập hợp lại ở đó sau khi tham quan Tượng Nữ Thần Tự Do và thường đọc các bảng thông tin trong khi chờ những người khác.

Ông Vương cầm một tấm bảng dành cho du khách Trung Quốc. Các học viên cũng truyền sự thật theo nhiều cách khác nhau như phát các băng thâu hình về cuộc đàn áp, phát tài liệu và giơ biểu ngữ. 

Các nhóm học sinh Trung Quốc được giáo viên của họ dẫn đi tham quan

Du khách Trung Quốc đã không còn sợ hãi khi nghe sự thật

Theo thông tin từ một học viên 70 tuổi có mặt ở điểm du lịch vào ngày 08 tháng 02, chỉ không quá một giờ đã có gần 80 người tuyên bố thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó ở đó.

Nhiều du khách đã hỏi xin Cửu Bình. Trái ngược với nỗi sợ hãi được thấy trong quá khứ như ngay lập tức giấu quyển sách đi, một số thậm chí còn trò chuyện cởi mở với các học viên trong khi cầm quyển sách trên tay.

Một học viên cho biết: “Có hai khách du lịch đi ngang qua. Tôi nghe người này giải thích về mổ cướp nội tạng sống [của các học viên Pháp Luân Công] cho người kia nghe. Đó chỉ là một ví dụ trong số những người biết về sự thật và truyền nó đến cho người khác.”

Bà nói thêm: “Tôi nhìn thấy những thay đổi lớn”.

“Bạn có cuốn Chuyển Pháp Luân không?”

Một phụ nữ Trung Quốc khoảng tầm tuổi 60 đi cùng với hai người bạn của mình đến quầy thông tin cách đây hai tuần. Người phụ nữ nói với một trong hai người đàn ông điều gì đó. Sau đó ông này tiến đến gần một học viên và hỏi: “Bạn có cuốn Chuyển Pháp Luân không?”

Người học viên bảo với ông ấy rằng ông có thể xem cuốn sách này trên mạng trực tuyến hoặc mua tại hiệu sách Thiên Thê. Ông ấy đã đáp lại: “Chúng tôi không có nhiều thời gian. Chúng tôi phải đi ngay.” Người học viên nói: “Tôi có thể đưa ông cuốn sách của tôi. Nó không còn mới, nhưng hãy đọc và trân quý nó.” Ông ấy đã bày tỏ sự cảm kích của mình và cầm theo cuốn sách và một số tài liệu. Trước khi rời đi ông có nói: “Chúng tôi sẽ đọc chúng một cách cẩn thận”.

“Tôi là thẩm phán quận. Hãy giúp tôi thoái xuất khỏi Đảng!”

Một lần nọ có một nhóm du khách Trung Quốc bước ra khỏi xe buýt và hét vào mặt các học viên: “Các người không yêu nước!”

Một học viên đáp lại: “Tôi biết bạn yêu nước. Nhưng ĐCSTQ không thể đại diện cho Trung Quốc. Nó ngược lại với thiên ý. Văn hoá truyền thống Trung Hoa là văn hoá Thần truyền. Pháp Luân Công là môn tu luyện giúp mọi người trở nên tốt bằng cách tu theo các nguyên lý Chân Thiện Nhẫn. ĐCSTQ, trái lại, đã phạm vô số tội ác, gồm cả đàn áp Pháp Luân Công. Nó sẽ nhanh chóng đi đến diệt vong. Nhiều người muốn thoái xuất khỏi nó để tách tương lai của họ khỏi ĐCSTQ. Bạn không đồng ý với điều này sao?”

Một số đã gật đầu và mỉm cười. Những người khác thì nói: “Vâng. Chúng tôi cũng biết điều đó. Chúng tôi chỉ không dám nói ra.”

Vị học viên giải thích thêm cho họ sự thật về Pháp Luân Công và phơi bày sự tàn bạo của ĐCSTQ trong cuộc đàn áp và tội ác của nó trong việc mổ cướp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công. Bà nói với họ rằng mục đích của giảng chân tướng là để giúp họ thoái xuất khỏi Đảng và có một tương lai tốt đẹp hơn. Có nhiều cách để thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, bao gồm tuyên bố thoái xuất trực tuyến, viết xuống một mảnh giấy, hoặc thông báo cho các học viên tình nguyện.

Một người trong số họ đã quay lại sau khi nhóm này rời đi được một lúc và nói với người học viên rằng: “Tôi là một thẩm phán quận. Xin hãy giúp tôi thoái xuất khỏi Đảng!”

Cảnh sát Trung Quốc thoái xuất khỏi Đảng

Một lần nọ có một học viên gặp một vị khách du lịch và nói với anh ấy về Pháp Luân Công. Vị du khách đã mắng bà: “Đừng nói về điều đó nữa! Bà có biết tôi làm nghề gì không?” Sau đó anh này đã đưa thẻ cảnh sát của mình ra.

Vị học viên đã đáp lại bằng một nụ cười: “Rất tốt. Tôi đã luôn muốn nói chuyện với một cảnh sát. Hãy nhìn vào những người đồng nghiệp của anh đi, những người đã nhúng tay vào cuộc đàn áp Pháp Luân Công, chẳng phải rất nhiều người trong số họ đã gặp phải quả báo vì vai trò của họ sao?” Cuối cùng vị du khách này cũng thoái xuất khỏi Đảng sau khi nói chuyện thật lâu với người học viên.

Một lần khác có một nhóm cảnh sát người Trung Quốc cao lớn bước lại điểm thông tin. Một tình nguyện viên đã bước ra và giải thích sự thật cho họ, nhưng họ đã bao vây và chửi rủa bà.

Một người trong số họ đã cố gắng đe doạ bà: “Bà có biết chúng tôi làm nghề gì không? Tôi nói cho bà biết. Chúng tôi đến để bắt bà và đưa bà về lại Trung Quốc!” Một cảnh sát khác hút thuốc và cố ý đốt cháy quần của vị học viên này bằng tàn thuốc.

Bà bình tĩnh đáp lại họ: “Các anh có biết nơi này là đâu không? Hoa Kỳ là một quốc gia dân chủ, nơi cảnh sát làm công việc bảo vệ người dân. Nếu các anh hại tôi, tôi sẽ gọi cho cảnh sát.” Những cảnh sát Trung Quốc này vội vàng ngừng la hét.

Bà nói tiếp: “Các anh có được cơ hội rời khỏi Trung Quốc để tìm kiếm sự thật. Tại sao các anh không tận dụng cơ hội này? Vi phạm nhân quyền cơ bản của con người là một tội ác. Những kẻ này sẽ bị đưa ra trước công lý. Tại sao các anh cho phép bản thân trở thành công cụ của ĐCSTQ?”

Bà tiếp tục nói thêm khoảng nửa tiếng nữa để giải thích cho họ về lịch sử Trung Quốc trong bối cảnh của chế độ độc tài Trung Cộng. Cuối cùng, nhóm cảnh sát này đã bình tĩnh lại, và tất cả họ đều đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó ngoại trừ người đã đốt quần của vị học viên. Một người trong số họ cũng nói với bà: “Đảng sợ Pháp Luân Công nhất.”

Đăng ngày 23-02-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share