Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-01-2014] Là một ông chủ giám sát xây dựng, tôi đã từng nhận hối lộ, cái mà được gọi là “phí bôi trơn”. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1995, tôi quyết định làm theo những gì Sư phụ dạy và để trở thành người tốt. Tôi trả lại số tiền bất hợp pháp này, tổng cộng khoảng 400.000 tệ. Nếu như tôi không tìm thấy người mà đã hối lộ tôi tiền, tôi sẽ ủng hộ số tiền đó cho trại dưỡng lão hoặc trường học.

Bởi tiêu chuẩn đạo đức của xã hội ngày nay đã bị thoái hóa, nhiều người không thể hiểu được tôi và nói: “Người nhà đều nói rằng, anh tập Pháp Luân Công càng ngày càng ngốc, không biết tiền tốt thế nào sao, người ta đưa tiền lại đi trả lại, có phải anh đòi hỏi gì đâu, cũng là người ta tự nguyện đưa cơ mà.” Tôi đáp: “Tôi muốn trở thành con người trung thực. Đồng tiền duy nhất mà tôi muốn đó chính là đồng tiền tôi kiếm được qua mồ hôi và công sức lao động.”

Thậm chí cho đến hôm nay, vẫn có người hỏi liệu tôi có cảm thấy hối tiếc khi mang tiền đi trả lại cho người ta không. Tôi nói với họ: “Tôi không cảm thấy hối tiếc gì cả, bởi tôi tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã hoàn toàn khỏi mọi bệnh tật mà tôi đã phải khổ sở chịu đựng trong nhiều năm trời, như bệnh dạ dày, viêm khớp và u thận. Tôi đã không còn phải uống thuốc trong nhiều năm qua. Nếu như không tu luyện Pháp Luân Công thì dù có bỏ ra cả triệu tệ đi chăng nữa, tôi cũng không thể khỏe mạnh như thế này được.”

Khi công nhân từ các công ty khác tự hỏi là tại sao giá nhà của chúng tôi lại thấp hơn so với giá thị trường nhiều thế, mọi người giải thích là tại vì người quản lý xây dựng là một học viên Pháp Luân Công.

Luật sư trả lại “phí bôi trơn”

Bài viết của một học viên tại Hắc Long Giang, Trung Quốc

Tôi là một luật sư, nhiều năm trước đây tôi thụ lý một vụ án dân sự. Để đảm bảo tôi hoàn thành tốt công việc, khách hàng của tôi, ông Vương, đã hối lộ tôi 200 tệ gọi là “phí bôi trơn”.

Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998, tôi đã hoàn toàn tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày và đặt lợi ích của người khác lên trên lợi ích của bản thân. Giờ đây, tôi không bao giờ làm trái lương tâm của mình và vòi vĩnh tiền của khách hàng. Trong hầu hết các vụ việc, số tiền tôi được thanh toán chỉ đủ để bù đắp lại được chi phí ngoài túi của mình (chi phí mà tôi đã ứng trước ra) mà thôi.

Một hôm, tôi tình cờ gặp lại người khách hàng cũ, ông Vương, và tôi đã trả lại ông ấy số tiền 200 tệ “phí bôi trơn”. Ông ấy rất ngạc nhiên và nói: “Tôi chưa từng nói với ai về việc này cả, ông cứ giữ lại đi.” Tôi nói: “Tôi biết, nhưng tôi cảm thấy tội lỗi về những việc đã làm.” Tôi chỉ cảm thấy tiếc là tôi không nói với ông ấy về lý do tôi trả lại ông số tiền là vì tôi tu luyện Pháp Luân Công.

Tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn của tôi tới Sư phụ. Tôi rất vui mừng bởi bây giờ tôi đã hiểu làm thế nào để trở thành một người luật sư có lương tâm. Thế giới đầy những cám dỗ, và tôi cũng sẽ không biết được tôi sẽ thoái hóa, biến chất như thế nào nếu như tôi không tu luyện Pháp Luân Công.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/1/26/基建主管-退钱40多万元-286260.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/2/7/145273.html

Đăng ngày 16-02-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share