Bài của một học viên Tây phương ở Canada

[MINH HUỆ 23-12-2013]

Sư phụ giảng trong Chuyển Pháp Luân:

“Tại lịch sử hoặc tại không gian cao tầng, mà xét [một] người có thể tu hay không, [thì] coi những thứ dục vọng và sắc của người ấy [là] rất chủ yếu” (Bài giảng thứ sáu – Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã trải qua rất nhiều khó khăn để vượt qua chấp chước này và muốn chia sẻ với các bạn quá trình mà tôi đã trải qua trong việc loại bỏ nó. Hơn 2 năm trước, cuối cùng tôi cũng đã vượt qua. Tôi đã mất 11 năm.

Vấn đề của tôi là một thể ngộ tu luyện cá nhân, nhưng hậu quả của tâm sắc dục rất lớn, nó ảnh hưởng nghiêm trọng đến năng lực của một học viên và năng lực của một chỉnh thể trong việc cứu độ chúng sinh. Vì vậy, tôi cảm thấy chia sẻ ra điều này là rất quan trọng.

Khi bắt đầu tu luyện, tôi đã tự coi mình là một người tốt. Tôi biết rằng mình có tâm sắc dục nhưng nghĩ rằng, cũng giống như các tâm chấp trước khác, nó sẽ nhanh chóng bị diệt trừ thông qua việc học Pháp và tu luyện. Nhưng sau một vài năm, tôi nhận ra rằng tôi vẫn không thể buông bỏ chấp trước này.

Việc này trở nên rõ ràng hơn sau khi tôi từ bỏ sự an nhàn chốn tư gia – nơi tôi tu luyện đơn độc, để đến một tỉnh khác – nơi có một nhóm học viên. Trong môi trường này, tôi không thể dễ dàng né tránh những thiếu sót của mình, tôi đã nhận ra chấp trước của tôi mạnh mẽ đến nhường nào – tôi thường đầu hàng trước tâm sắc dục và xem những thứ không tốt. Tôi không thể hiểu tại sao sau bao năm, tôi vẫn không kiểm soát được hành vi của bản thân.

Áp lực mỗi lúc một lớn bởi thực tế rằng một thời gian trước tôi đã ngừng sử dụng thuốc chống trầm cảm mà tôi thường dùng trước khi đắc Pháp. Tôi dần hiểu rõ ra rằng tôi không bị trầm cảm mà thay vào đó là tâm sắc dục mang theo từ tiền kiếp đã biểu hiện ra như nghiệp tư tưởng. Tôi đã mất một thời gian khá dài để có bước đột phá đó nhưng điều đó vẫn không làm cho việc tu luyện của tôi dễ dàng hơn chút nào. Mọi thứ dần trở nên tồi tệ hơn.

Tôi bắt đầu trải qua một điều gì đó mà tôi hiểu rằng đó là những cuộc tấn công của nghiệp tư tưởng. Thông thường, sau những lần vướng vào tâm sắc dục hay những lần khác, tôi sẽ phải trải qua áp lực tinh thần khắc nghiệt đến nỗi cuối cùng tôi nằm dài trên nền, cuộn tròn trong tư thế bào thai và lăn qua lăn lại giống như một cơn động kinh. Ban đầu các cuộc tấn công này thậm chí còn trầm trọng hơn.

Đôi khi, có khoảnh khắc tôi minh bạch ra rằng cần cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Nhưng nói chung, khi những cuộc tấn công này xảy ra, tôi không thể phát xuất ra bất kỳ chính niệm nào. Tôi đã hoàn toàn bị mê mờ bởi nghiệp tư tưởng và không thể tìm thấy chân ngã.

Vợ tôi là học viên nên cũng phải chịu đựng những cuộc tấn công này. Có thể nói rằng mỗi khi cô ấy phát chính niệm, áp lực sẽ đột nhiên giảm xuống nên tôi có thể thanh tỉnh trở lại. Một lần, khi tôi đang ở trong phòng khác và bị  nghiệp tư tưởng tấn công , tôi có thể cảm nhận âm thanh có tần số cao và một sự thay đổi khí trong đầu tôi và áp lực đó đột nhiên dịu xuống. Tôi đoán là vợ tôi vừa phát chính niệm. Khi đi ngang qua, tôi thấy cô ấy đang đọc Chuyển Pháp Luân. Điều này nói lên rằng cả hai việc phát chính niệm và đọc Chuyển Pháp Luân đều có sức mạnh bài trừ can nhiễu. Tôi đang làm ba việc, đối với những người khác thì cuộc sống của tôi có vẻ rất bình thường. Tuy nhiên can nhiễu vẫn tiếp diễn và chấp trước vẫn còn. Sau một cuộc tấn công đặc biệt tồi tệ của nghiệp tư tưởng, vợ tôi đã viết lên một mảnh giấy rằng: “Đừng bao giờ bỏ cuộc – có rất nhiều phần tốt trong anh đáng được cứu.”

Tôi biết rằng có thể có một lý do lớn hơn khiến tôi phải đối diện với vấn đề này, rằng nó không chỉ đơn giản là vấn đề về tâm chấp trước. Tôi tự hỏi: “Là một Đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, nếu tôi không thể vượt qua được tâm này thì những người tu luyện trong tương lai sẽ như thế nào, hay những người có chấp trước mạnh mẽ hơn sao có thể vượt qua được?

Một học viên chia sẻ với tôi kinh nghiệm của anh. Anh nói rằng anh đã từng hẹn hò với một người khi anh ấy đắc Pháp. Trong một thời gian ngắn, trước khi anh có nhận thức sâu sắc về tâm sắc dục và mối quan hệ đúng đắn giữa những người khác giới, bạn gái anh đã có thai. Cô đã phá thai trái với ý muốn của anh và mối quan hệ đã chấm dứt. Anh nói rằng sau khi trải qua chuyện ấy, anh đã không bao giờ thỏa hiệp với chấp trước đó. Điều đó đã giết hại một sinh mạng. Hậu quả là vô cùng nghiêm trọng.

Tôi đã đứng trong mưa khi nghe anh ấy nói với những giọt nước mắt lăn dài trên mặt. Tôi đã quyết tâm ngay lúc đó rằng sẽ chấm dứt việc thỏa hiệp với sắc dục. Quyết tâm của tôi kéo dài được 3 tuần. Sau đó tôi lại bị rớt, tôi không thể nào tin được điều đó. Dường như tôi đã dồn hết tất cả sức mạnh tinh thần nhưng tôi vẫn không thể điều khiển được hành vi của mình. Và như vậy, trong khi tôi không từ bỏ nỗ lực tôi đã từ bỏ hy vọng.

Trong thời gian này tôi đã trải nghiệm một điều siêu thường. Tôi vào trang chủ của trang falundafa.org, phiên bản gốc với hình nền màu trắng. Gần dưới cùng của trang là hình một bông hoa sen. Khi tôi kéo xuống, bông hoa sen đã được thay thế bằng một hình động dạng GIF của 3 con khỉ – một con che mắt, một con bịt tai, một con che miệng “Không nhìn điều ác, không nghe điều ác, không nói điều ác”. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là ai đó đã tấn công vào trang web. Nhưng khi tôi tải lại trang web thì bông hoa sen đã xuất hiện lại và trang web đã bình thường.

Thông điệp đó đã quá rõ ràng và nó là dành cho tôi. Tôi hiểu nhưng vẫn không có được bước tiến nào.

Cuối năm đó, tôi đã bị phát ban nghiêm trọng. Trên bề mặt, đó là chàm. Nó xuất hiện ở phía sau tai và nách. Tôi biết rằng nó liên quan trực tiếp tới tâm sắc dục vì các hột mẩn ban sẽ mưng mủ sau khi tôi đầu hàng trước chấp trước đó. Cuối cùng tôi phải sử dụng các phương pháp thông thường ở những chỗ có thể nhìn thấy được, để người thường không có một ấn tượng xấu. Điều này nói lên rằng chấp trước của tôi đã bắt đầu ảnh hưởng đến cuộc sống đời thường của tôi.

Tôi cũng đã gặp phải nghiệp tư tưởng dai dẳng gây khó khăn cho việc đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi thường chỉ học một cách hình thức. Đầu năm 2006, để đồng hóa với Pháp, tôi đã bắt đầu học thuộc cuốn sách. Tiến trình rất chậm nhưng tôi bắt đầu nhận thấy những sự thay đổi.

Sau đó, tại Pháp hội Canada, một học viên đã chia sẻ kinh nghiệm của anh ấy trong việc đối mặt với tâm sắc dục. (Học viên người Tây Phương: Cuối cùng tôi đã vượt qua tâm sắc dục sau 7 năm). Sau khi đọc bài của Ban biên tập Minh Huệ từ năm 2004 Vấn đề quan hệ nam nữ và hôn nhân, anh ấy đã hiểu ra rằng mình cần phải ghi nhớ tất cả những đoạn Pháp liên quan đến tâm sắc dục để có hiểu biết sâu hơn về vấn đề này. Sau khi học thuộc, anh ấy đã tiến bộ. Quá trình đối mặt với tâm chấp trước này của anh ấy quá đau đớn, trong khi chia sẻ, anh đã khóc. Tôi cũng khóc. Các học viên xung quanh tôi cũng khóc. Quả thực rất cảm động.

Sau khi đọc bài của Ban biên tập Minh Huệ và hiểu được mức độ nghiêm trọng của vấn đề này, tôi đã quyết định rằng đây cũng là điều mà tôi cần làm. Tôi tìm tất cả các trích dẫn về tâm sắc dục và học thuộc chúng, từng đoạn từng đoạn. Mất một vài tháng nhưng sau khi hoàn thành, tôi cảm thấy điềm tĩnh hơn. Tôi cảm thấy một số áp lực đã bị giảm đi và tôi đã có một sự hiểu biết sâu sắc hơn từ góc độ của tu luyện. Trong khi tôi vẫn không thể buông bỏ chấp trước này, nó đã giảm đi và tôi đã ngừng xem các hình ảnh. Các hột mẩn ban sau tai tôi lại chuyển sang toàn bộ lưng tôi.

Qua một vài năm tiếp theo, tôi cảm thấy việc học Pháp của tôi không đủ. Tôi không thể ngộ được tại sao tôi vẫn phải vật lộn với tâm sắc dục. Sau đó tôi đã cố gắng phát chính niệm trong một thời gian dài để diệt trừ tâm sắc dục. Áp lực có lúc tạm thời dịu đi, nhưng một thời gian ngắn nó lại quay lại.Tôi cố gắng phân biệt đâu là suy nghĩ của mình và đâu là không phải – khi đối mặt với nghiệp tư tưởng, tôi đã nói “Đó không phải ta”. Nhưng cuối cùng ý chí của tôi đã bị lay chuyển.

Một lần, tôi ngồi phát chính niệm để chủ động loại bỏ nghiệp tư tưởng. Thay vì giảm bớt áp lực, nó thực sự đã tăng đến mức tôi phải đứng dậy và chịu thua chấp trước đó. Tôi đã chết lặng. Cả mười năm tu luyện, tôi vẫn không vượt qua được khảo nghiệm đầu tiên. Nhìn lại, tôi thấy chính niệm của mình quá yếu vì thiếu nền tảng vững chắc trên Pháp. Nhưng vào lúc đó, nó làm tôi cảm thấy mình còn thấp kém hơn và khiến tôi nghi ngờ liệu tôi có khả năng tu luyện Đại Pháp và cứu người không.

Bước ngoặt đã đến một vài tháng sau đó, khi tôi đọc bản thảo bài chia sẻ của một học viên vào tháng 5 năm 2011. Người học viên này đã chia sẻ vào Pháp hội năm ngoái nhưng tôi muốn chia sẻ một đoạn trích đã được chỉnh sửa từ bản gốc (với sự đồng ý của học viên đó), vì những lời này có ảnh hưởng đặc biệt đối với tôi:

“Một ngày tôi nhận được một cuộc gọi từ một học viên mà tôi chưa từng gặp, anh ấy muốn xin tôi một số lời khuyên cho một hạng mục mà anh ấy đang làm. Sau khi thảo luận xong, anh ấy bắt đầu nói về tâm sắc dục và con đường mà anh đã loại trừ nó… Người học viên này giải thích rằng, theo hiểu biết của anh ấy, tu luyện chân chính bắt đầu khi chúng ta từ bỏ tâm sắc dục chứ không phải là trước đó. Trong Pháp, Sư phụ đã giảng: “Bước đi đầu tiên chính là quan này” (Chuyển Pháp Luân)

“Người học viên này chia sẻ rằng anh ấy đã bị mất Pháp Luân của mình và toàn bộ các khí cơ vì xem một đoạn phim khiêu dâm rất ngắn. Anh ấy cảm thấy Pháp Luân thực sự bị vỡ trong cơ thể mình. Anh ấy cảm thấy rất tệ và anh đã quyết định lấy lại Pháp Luân. Anh ấy phải mất hơn một năm gian khổ, tu luyện tinh tấn và đoạn tuyệt tất cả các hành vi tình dục và những ý niệm bất hảo để có lại được Pháp Luân.

“Anh đã rất tinh tấn trong việc loại bỏ tâm sắc dục trong hơn một năm, và cuối cùng anh cảm thấy rằng mình đã một lần nữa quay trở lại đúng đường. Sau đó, hai tuần trước khi đến một sự kiện Đại Pháp, anh bị rớt và lại xem một cái gì đó bẩn thỉu. Hai tuần sau đó, anh tình cờ nhìn thấy Sư phụ. Anh cảm thấy rằng Sư phụ nhìn anh lắc đầu, như thể biết được chính xác những gì đã xảy ra. Học viên đã trải nghiệm được sự từ bi của Sư phụ.

“Cuối năm đó, Thần Vận đến thành phố của anh ấy. Anh giải thích rằng khi bức màn sắp được kéo lên, anh ngồi xuống và phát chính niệm để giúp dẫn dắt khán giả và diệt trừ can nhiễu trong suốt buổi biểu diễn. Anh thấy các không gian khác trong đó không ai có thể thấy anh, nhưng Sư phụ có thể thấy.

“Người học viên này cảm thấy rằng chính niệm của mình là những lạp tử thực sự phóng về phía khán giả. Sau đó anh nhìn thấy rằng gắn với ý niệm của anh là những hạt dinh dính màu đen – một số là hình ảnh các bộ phận cơ thể của người phụ nữ và những hình ảnh bẩn thỉu ghê tởm. Anh cũng thấy Sư phụ đang nhìn những lạp tử bẩn thỉu đang hướng về phía khán giả.

“Sau đó người học viên này cảm thấy rằng Sư phụ bắt đầu phát năng lượng mạnh mẽ để thanh lý trường không gian và những ý niệm của anh. Người học viên này nói rằng phải mất bốn ngày để loại bỏ tất cả chúng ra khỏi cơ thể và tâm trí của mình. Vào ngày thứ tư, khi Thần Vận rời đi, anh cảm thấy rằng Sư phụ đã tha thứ cho anh. Khi điều đó xảy ra, tất cả mọi thứ trong cơ thể và tất cả các khí cơ của anh đã được tu chỉnh và vận hành trở lại.

“Anh cảm thấy vô cùng cảm kích, chỉ vì những thứ bẩn thỉu đã xem trước đó mà anh đã bị mất Pháp Luân và tất cả các khí cơ của mình, và phải hơn một năm gian khổ và tinh tấn tu luyện để lấy lại Pháp Luân.

“Sáu tháng sau, anh lại bị rớt. Khi anh gặp lại Sư phụ, Sư phụ thậm chí không nhìn anh.”

Tôi nhìn chằm chằm vào câu cuối: “Sư phụ thậm chí không nhìn anh”

Tôi ngồi đó, tâm trí tôi trống rỗng một vài phút. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là: “Mình cần buông bỏ điều này ngay bây giờ”.

Tôi tự nghĩ: “Tại sao điều này vẫn xảy ra? Tại sao, bất chấp tất cả những nỗ lực của tôi, sao tôi vẫn còn dính mắc vào tâm chấp trước này?”

Tại thời điểm đó, tôi nhớ lại đoạn Pháp của Sư phụ:

Hỏi: Thưa Sư phụ, con thấy rằng có một số học viên rất coi trọng “chính niệm”, nhưng cũng có [người] vẫn xao nhãng “chính hành”; khi trao đổi hầu như không thảo luận về chính hành như thế nào. Con xin hỏi về việc thu xếp quan hệ chính niệm và chính hành?

Sư phụ: Không nói như thế. Chư vị thấy ai khi không có chính hành ấy, thực ra chính là chính niệm không đầy đủ. Vì tư tưởng chỉ đạo hành động của con người; khi chính niệm của chư vị đầy đủ thì khẳng định rằng sẽ đoan chính; nói chính niệm không chính nên hành vi mới không đoan chính. Dẫu chúng ta thảo luận như thế nào, bàn luận ra sao về vấn đề chính niệm, thì vẫn có người không khởi chính niệm lên được. Làm thế nào có thể ‘chính niệm thường tại’, thì hành vi của chư vị tất nhiên sẽ là [ngay] chính. Dẫu có nói mãi, thì cũng vẫn là vấn đề chư vị đã là đệ tử Đại Pháp thì cần thực thi thế nào cho tốt.” (Giảng Pháp và giải Pháp tại Pháp hội ở trung tâm thành thị New York 2003)

Tôi nhận ra rằng lý do mà tôi rớt trong khảo nghiệm này là do tôi đã cố gắng ngăn chặn các hành vi nhưng không ngăn chặn các ý niệm. Việc phát chính niệm của tôi không hiệu quả vì tôi cố gắng ngăn mình không có những hành vi không đúng đắn. Những nỗ lực của tôi chỉ nhằm diệt trừ chấp trước chứ không hình thành chính niệm. Vậy chính niệm đến từ đâu? Đến từ Pháp!

Tôi tự nhủ với bản thân: “Đây là những gì mình sẽ làm: mình sẽ đặt mọi thứ qua một bên và học thuộc toàn bộ những phần nói về tâm sắc dục trong Chuyển Pháp Luân. Khi mình bắt đầu có những suy nghĩ dâm dục hay những suy nghĩ tiêu cực, mình sẽ niệm Pháp và sẽ không dừng lại cho tới khi tất cả những ý nghĩ đó bị tiêu diệt. Mình sẽ không dừng lại cho đến khi mình hiểu Pháp từ tận sâu thẳm trong tâm”. Tôi dành 2 tuần để học thuộc phần này. Khi nghiệp tư tưởng xuất hiện, tôi sẽ lập tức dừng lại và bắt đầu niệm Pháp. Cuối cùng áp lực đã giảm xuống, tôi sẽ tiếp tục làm việc của mình và quá trình này sẽ lặp đi lặp lại. Đôi khi, những đợt sóng nghiệp tư tưởng rất lớn, phải mất nửa giờ để nhẩm toàn bộ đoạn này trong 2 lần. Nhưng tôi không dao động. Ngay cả khi chỉ là một suy nghĩ nhỏ nhưng tôi sẽ bắt đầu niệm ít nhất một đoạn Pháp. Lần sau, tôi sẽ tiếp tục ở chỗ mà tôi đã dừng lại. Tôi làm đi làm lại điều này.

Và sau đó một việc đã xảy ra: tôi bắt đầu vượt qua khảo nghiệm. Sau 2 tháng liên tục niệm Pháp mà không bị rớt, cuối cùng tôi cảm thấy rằng sự tu luyện của tôi đã có một nền tảng vững chắc. Hiệu quả đến ngay lập tức: khoảng 80% nghiệp tư tưởng mà tôi đã trải qua từ khi bắt đầu tu luyện đã được loại bỏ. Những cuộc tấn công của nghiệp tư tưởng đã chấm dứt và không bao giờ còn xảy ra. Tôi nhìn vào gương và nhận ra rằng 2/3 phần phát ban trên lưng tôi đã hết. Tôi trải nghiệm sự tự tại khi thoát khỏi chấp trước này, một điều mà tôi chưa từng cảm thấy từ thời thơ ấu. Thật là một điều tuyệt vời!

Quan trọng nhất, niệm Pháp đã mang lại cho tôi những cải thiện lớn từ quan điểm của Chính Pháp. Đặc biệt là cách tiếp cận mọi vấn đề của tôi trở nên lý trí hơn nhiều. Khi làm các hạng mục giảng chân tướng trong quá khứ, tôi không thể tận tâm. Một học viên còn nói thẳng với tôi là: “Anh không tận tâm làm”. Tôi đã nhận ra nhưng tôi có quá nhiều suy nghĩ rối bời và mâu thuẫn. Một vài tháng sau khi học thuộc Pháp, tôi đột nhiên minh bạch ra và quyết định sẽ tận tâm với việc mà tôi đang làm.

Trong vòng vài tháng, con đường đã được mở ra và tôi được thuê làm ở một công ty của học viên, nơi mà tôi có thể hỗ trợ những kỹ năng mà tôi đã phát triển nhanh hơn nhiều so với dự kiến. Gần đây, con đường đã mở ra một lần nữa khi tôi đã được trao một cơ hội khác mà tôi không hề lên kế hoạch.

Tôi cũng đã có thể hợp tác tốt hơn trong môi trường các học viên, xét xem nhóm cần gì chứ không phải là bản thân tôi cần gì. Điều này để nói rằng, loại bỏ tâm chấp trước giúp loại bỏ những suy nghĩ rối bời đã ngăn tôi đạt được hiệu quả tối đa trong công tác giảng chân tướng.

Tôi vẫn thỉnh thoảng gặp nghiệp tư tưởng, nhưng bây giờ nó rất khác. Tôi sẽ trải qua giai đoạn lúc có nhiều lúc có ít nghiệp tư tưởng. Thông qua học thuộc Pháp, tôi đã phát triển một trường chân chính xung quanh mình, do đó nếu có suy nghĩ dâm dục đi vào trường này, nó lập tức bị giải thể. Tôi có thể nhận ra nó ngay lập tức, và nếu nó quá mạnh mẽ, tôi bắt đầu niệm Pháp. Nếu nó yếu, tôi hoàn toàn có thể nhận ra rằng đó không phải là tôi, và nó sẽ bị tiêu diệt. Trước đó điều này là không thể, nhưng thông qua học thuộc Pháp, nhận thức về việc đâu là mình và đâu không phải là mình đã tăng lên.

Tôi đã từng thấy các học viên từ bỏ tu luyện, rời khỏi môi trường nhóm và vật lộn trong tu luyện, tất cả là do tâm sắc dục. Nó rất nguy hiểm. Với các học viên ở Trung Quốc, chúng ta biết rằng dính mắc vào tâm chấp trước này sẽ có thể dẫn đến việc bị bắt, đi tù và bức hại. Với học viên bên ngoài Trung Quốc, chấp trước này tạo ra những khổ nạn khác – với tôi đó là áp lực tinh thần trầm trọng và can nhiễu của nghiệp tư tưởng. Nhưng tất cả đều có thể vượt qua được.

Giờ đây tôi có một nhận thức sâu sắc về ý nghĩa của việc loại bỏ một chấp trước. Nó là một ý niệm. Nó là một vật chất. Quyết tâm và chính niệm bắt nguồn từ Pháp sẽ loại bỏ thứ vật chất này. Bây giờ tôi thực sự tin rằng mình có thể vượt qua bất kỳ tâm chấp trước nào.

Tôi muốn chia sẻ ngắn gọn cách mà tôi có thể học thuộc Pháp. Tôi sử dụng một phương pháp tiếp cận đặc biệt của “nhạc sĩ”. Thay vì bắt đầu từ đầu đoạn đến cuối đoạn, tôi sẽ bắt đầu từ câu cuối đoạn. Một khi đã học thuộc, tôi đọc đến câu thứ hai sau câu cuối cùng và học thuộc cho đến hết. Sau đó tôi sẽ đến câu thứ 3 sau câu cuối cùng và học thuộc cho đến hết, cứ lặp đi lặp lại cho đến khi thuộc toàn bộ đoạn Pháp.

Sử dụng phương pháp này, mỗi lần học thuộc được một câu mới, đoạn Pháp càng trở nên quen thuộc hơn khi đến gần cuối đoạn. Điều này giúp tạo dựng niềm tin. Tôi chia sẻ điều này để khích lệ các đồng tu khác, bởi vì lúc đầu tôi có vấn đề về trí nhớ.

Thực ra, bất cứ một phương pháp học thuộc nào cũng đều tốt. Ngoài đoạn nói về tâm sắc dục. Tôi học thuộc lòng “Chủ ý thức phải mạnh”, hai đoạn Pháp trong việc vượt qua việc nghiện thuốc lá, và một số đoạn đầu tiên của phần “Luyện công vì sao không tăng công” – tổng cộng hơn 10 trang trong cuốn Chuyển Pháp Luân.

Tôi nhận ra rằng điều này có lợi ích to lớn, vì những khi không có sách nhưng tôi vẫn có thể học thuộc  Pháp. Ngoài việc loại bỏ được tâm sắc dục, tôi đã có thể giảm bớt các chấp trước vào an nhàn và giải trí như đọc tin tức, truy cập các trang web, v..v.. Tới mức tôi dành phần lớn thời gian để làm ba việc.

Đã 2 năm rưỡi kể từ khi đột phá khổ nạn này, đối với tôi, học thuộc Pháp đã đem đến chuyển biến lớn.  Nếu tôi biết nó có hiệu quả như thế này, tôi đã đặt mọi thứ qua một bên và làm việc này từ nhiều năm trước. Từng phút giây đều giá trị. Tôi biết mục đích là để buông bỏ tâm chấp trước mà trở nên vô tư vô ngã. Nhưng phải mất một quá trình, và đây chính là cách tôi vượt qua được bước quan trọng này.

Tôi sẽ kết thúc với một đoạn Pháp mà tất cả chúng ta đều quen thuộc:

 “Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu – Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các bạn đồng tu!

Hợp thập!


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/12/23/143777.html

Đăng ngày 26-01-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share