Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 07-10-2013] Tôi từng có mong muốn thay đổi người khác và chứng thực bản thân rất mạnh mẽ. Những chấp trước này đã làm tôi dính vào rất nhiều rắc rối. Nhớ lại thời gian từ bỏ chấp trước này, cảm xúc dâng lên trong lồng ngực tôi – cả cay đắng lẫn ngọt bùi. Sau vô số vấp ngã, cuối cùng tôi đã có thể đối diện với người khác bằng lòng từ bi. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của tôi về khía cạnh này.

Mong muốn thay đổi người khác vì tâm tật đố

Một học viên có nhiều tâm chấp trước người thường, nhưng anh chưa kịp sửa đổi tâm tính của mình. Cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của anh và bức hại thân thể anh. Cuối cùng anh ấy có các triệu chứng của bệnh tắc nghẽn mạch máu não. Tôi bảo anh hướng nội và phủ định an bài của cựu thế lực, nhưng anh nói rằng anh không có chấp trước nào.

Tôi đã rất tức giận với câu trả lời của anh và nói: “Anh không có chấp trước? Tại sao anh phải chịu đựng bệnh tắc nghẽn mạch máu não? Nếu anh không có chấp trước thì chẳng phải anh đã đạt viên mãn rồi? Thế tại sao anh ở đây?” Sau đó, anh ấy đã nói rất nhiều, nhưng lời anh không có gì là phù hợp với Pháp. Anh tự coi bản thân mình là tốt. Tôi cảm thấy khá ngột ngạt khi nghe anh nói. Tôi rất khó chịu và coi thường anh ấy. Tôi rất tức giận và đổ lỗi cho anh ấy.

Tôi đã rất bực mình. Tôi hướng nội để tìm ra các chấp trước của mình: Có vẻ như là tôi đang làm điều tốt cho người khác, nhưng thực chất tôi vẫn đang ôm một tâm mạnh mẽ muốn cải biến người khác. Thêm nữa, chấp trước ẩn sau đó là tâm tật đố. Học viên này đã bị tắc nghẽn mạch máu não nhưng vẫn còn quá vững tin về bản thân. Tôi coi thường anh vì điều đó. Tôi nghĩ anh ấy kém cỏi hơn tôi.

Đánh giá thấp người khác là một biểu hiện của  tâm tật đố: “Anh không có khả năng, vì vậy anh nên lắng nghe và làm theo tôi”. Dù tôi yêu cầu anh ấy hướng nội, nhưng thái độ của tôi không được tốt. Chấp trước của tôi quá mạnh mẽ và tôi không có lòng từ bi. Trên thực tế, tôi đã cố gắng cải biến người khác. Kết quả là, người học viên này không những không hướng nội, mà còn cảm thấy mình tốt. Phản ứng của anh là hoàn toàn trái ngược với những gì tôi mong đợi.

Tôi đã thay đổi từ lúc đó. Dù tình cờ gặp học viên nào, bất kể trạng thái tu luyện của họ ra sao, miễn là tôi biết quan niệm của họ khác với tôi, hoặc tôi thấy mình xem thường bất kỳ ai, tôi sẽ ngay lập tức thay đổi bản thân mình trước và loại bỏ tâm tật đố của mình thay vì cố gắng cải biến họ.

Tâm mong muốn thay đổi người khác sẽ dẫn tới chấp trước muốn dẫn dắt họ

Sau khi hướng nội một thời gian, tôi thấy rằng mong muốn thay đổi người khác của tôi không còn mạnh mẽ như trước. Tôi đã tự mãn và nghĩ rằng tôi tinh tấn hơn những người khác. Tuy nhiên, Sư phụ đã giúp tôi nhận ra rằng tâm lý muốn cải biến người khác của tôi vẫn còn đó và ẩn sâu bên trong.

Khi tâm tranh đấu và tật đố của tôi giảm bớt, tôi đã nói chuyện bình tĩnh hơn. Tôi cũng kiên nhẫn hơn. Nhưng tôi vẫn cảm thấy có điều gì không ổn mỗi khi tôi trở về từ nhóm học Pháp và chia sẻ. Tôi hướng nội nhưng không tìm thấy tâm chấp trước nào. Tôi ngồi xuống và dụng tâm học Pháp. Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ.

Khi tôi học Pháp, một cái gì đó hiện lên trong tâm trí tôi: trong khi chia sẻ với các học viên khác, tôi luôn luôn cố gắng để cải biến họ và biểu hiện ra một sự thúc đẩy mạnh mẽ để dẫn dắt họ. “Anh nên làm điều này theo cách như thế như thế. Anh đã sai khi làm như thế này. Anh nên làm điều này theo cách này. Anh là như vậy như vậy “. Dù cho có ai nói gì, thái độ của tôi luôn là chỉ trích. Thay vì khiêm tốn như một người tu luyện, dường như tôi coi bản thân mình nhiều khả năng hơn những người khác và tôi tu luyện tốt hơn so với họ. Tôi luôn cố gắng để hướng dẫn những người khác để thay đổi họ.

Tôi phát chính niệm ngay lập tức để loại bỏ chấp trước dơ bẩn này. Sau đó, khi tôi chia sẻ điều này với các học viên khác, tôi đã loại bỏ tâm lý cố gắng chỉ giáo người khác. Không chính lại cái tâm này có thể dễ dàng dẫn đến “tự tâm sinh ma”. Qua một thời gian, tâm lý này sẽ được khuếch đại và làm tôi không thể hướng nội được nữa. Điều này thật nguy hiểm!

Mong muốn thay đổi người khác là văn hóa đảng

Những người sống ở Trung Quốc đang bị ảnh hưởng và đầu độc nghiêm trọng bởi văn hóa đảng (Đảng Cộng sản Trung Quốc). Đảng nói gì cũng đúng. Nhiều học viên chỉ muốn thay đổi người khác thay vì thay đổi bản thân. Họ không hướng nội và luôn nhìn vào người khác. Họ biện minh cho hành vi như vậy bằng cách nói rằng họ đang làm vì người khác. Trên thực tế, tất cả đều là sản phẩm của văn hóa đảng. Bất cứ điều gì cũng có thể trở nên rõ ràng khi dùng Pháp để đo lường. Khi đối diện với mâu thuẫn, một số học viên chỉ trích người khác và không thể hướng nội, họ không thực sự tu luyện và không thể nhận thấy bất kỳ chấp trước nào của mình.

Mỗi một học viên giống như một tấm gương cho chúng ta. Chúng ta nên luôn luôn hướng nội, chính lại cách suy nghĩ của chúng ta và thực sự tu luyện bản thân. Kể từ khi buông bỏ tâm muốn cải biến người khác, giờ đây tôi có thể đối đãi từ bi với mọi người. Tôi không còn áp đặt quan điểm ​​của mình lên người khác. Tôi có thể hiểu và chấp nhận những thiếu sót và sai lầm của họ.

Khi tôi liên tục đề cao trong tu luyện, tầng thứ của tôi được nâng lên và tôi đã trải nghiệm sự kỳ diệu của tu luyện. Tôi trở nên sáng suốt và có thể dễ dàng xác định nguyên nhân đằng sau các vấn đề. Mọi người cũng chấp nhận mỗi khi tôi giảng chân tướng. Kết quả là, họ chấp nhận sự thật một cách dễ dàng.

Trên đây chỉ là hiểu biết cá nhân của tôi. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: http//www.minghui.org/mh/articles/2013/10/7/修掉改变别人的心-280865.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/8/143075.html

Đăng ngày 22-12-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share