Bài viết của một học viên Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-11-2013] Tôi đắc Pháp vào đầu năm 1999. Đại Pháp đã dạy tôi tu tâm hướng thiện, phản bổn quy chân, trợ Sư Chính Pháp và cứu độ chúng sinh. Tôi đã thay đổi từ một người mê mờ trong nhân sinh trở thành một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp cao quý nhất. Sư phụ đã luôn ở bên tôi và bảo hộ tôi trong từng bước đi.

Sư phụ quán đỉnh cho tôi

Thời gian đầu luyện công, trong khi luyện bài công pháp thứ ba, tôi luôn cảm thấy được Sư phụ quán đỉnh, cũng có lúc là khi tôi đang ngủ. Một lần nọ, khi tôi đang luyện bài công pháp thứ hai, có ba chữ lớn “Chân – Thiện – Nhẫn” tỏa ánh kim quang hiện lên ngay trên đầu. Một lần khác, cũng trong khi luyện bài công pháp thứ hai, khi cúi đầu xuống tôi nhìn thấy mặt trời nằm ở phía dưới rất xa tôi, to bằng quả bóng bàn.

Vào tháng 04 năm 1999, tôi đứng ở ngoài Trung Nam Hải ở Bắc Kinh (Tòa nhà phức hợp của Chính quyền Trung ương) cả một ngày không ăn không uống, rồi tôi quyết định ở lại đó cho đến khi nào ý kiến thỉnh nguyện của chúng tôi lên chính quyền được giải quyết. Suốt ngày hôm đó, Sư phụ đã quán đỉnh cho tôi rất nhiều lần.

Thoát khỏi tai nạn an toàn

Một ngày nọ không lâu sau khi đắc Pháp, tôi gặp một tai nạn. Một chiếc xe máy đâm vào tôi và làm cong bánh xe đạp của tôi. Tôi không cảm thấy sợ, và hiểu rằng những người mà tôi đã mắc nợ nghiệp đang cố gắng lấy mạng tôi và Sư phụ đã cứu tôi. Người lái xe máy cố gắng đổ lỗi cho tôi, nhưng tôi nhắc anh ấy rằng anh ta đã lái ngược chiều, cho nên anh ta đã xin lỗi.

Những người qua đường đứng xem bảo tôi phải đòi bồi thường. Tôi nói với người lái xe rằng: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Đừng lo, tôi sẽ không đòi anh một đồng nào. Có lẽ anh đang vội nên gây ra tai nạn không cố ý. Anh hãy đi đi”.

Tôi mang chiếc xe của mình đến cửa hàng để sửa. Người chủ cửa hàng nói: “Nhìn cái xe như thế này cũng đoán được người lái chắc đã bị thương nặng lắm”. Tôi trả lời: “Là tôi mà”. Ông ta nhìn tôi thật kỹ và nói: “Anh không bị đau gì à. Thế người ta trả anh bao nhiêu?” Tôi nói: “Không trả gì cả.” Tôi nói là vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Ông ta đáp lại: “Thế thì tốt. Anh đúng là một người tu luyện. Nhất định sẽ thành công”. Sư phụ đã khuyến khích động viên tôi qua lời của ông ấy. Ông khăng khăng chỉ lấy của tôi 2 nhân dân tệ tiền sửa xe.

Mùa đông năm 1999, trời rất lạnh, băng và tuyết phủ khắp nơi. Một ngày nọ tôi rời khỏi một điểm sản xuất tài liệu giảng chân tướng với tài liệu chất đầy xe máy. Khi tôi đi qua cổng, một chiếc xe máy to đã đâm vào tôi. Xe của tôi bị nâng lên cách mặt đất 30-40cm, hơn mười giây sau mới chạm đất. Tôi không hề hấn gì, nhưng người kia thì bị ngã khỏi xe. Đây là Sư phụ đã bảo hộ tôi và tài liệu chân tướng, trong tâm tôi tràn ngập sự cảm kích đối với Sư phụ.

Công an và tù nhân minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp

Vào tháng 01 năm 2001, tôi bị bắt giữ phi pháp và bị đưa tới đội cảnh sát hình sự. Họ nói rằng tôi là một điều phối viên tại địa phương và muốn thẩm vấn tôi, nhưng tôi từ chối hợp tác. Tôi đã bị tra tấn, bị còng tay, và bị bắt ngồi ngoài sân dưới trời lạnh. Họ đánh tôi bằng dùi cui suốt cả đêm. Tôi nghĩ rằng các đệ tử Đại Pháp là tu luyện thân thể kim cương bất hoại, nên tôi không thấy đau, nhưng cả người thì bị bầm tím.

Sau đó, công an, Viện Kiểm sát và toà án đã thông đồng để kết án tôi tám năm tù.

Vào năm 2002, tôi đã đưa bài thơ mới của Sư phụ “Thu phong lương” cho học viên A. Một phạm nhân làm cộng tác viên đã nhìn thấy và đã trình báo cho lính canh, và anh ta đã gọi tôi lên văn phòng. Tôi nghĩ tôi sẽ không động tâm, dù cho anh ta có làm gì. Anh ta hỏi tôi tại sao tôi lại truyền bài thơ ấy. Tôi nói: “Sư tôn của chúng tôi đã viết nó. Chúng tôi có cùng một Sư tôn, và cùng tu luyện một môn pháp. Tôi cảm thấy anh ấy cần phải biết những gì Sư tôn giảng”. Người lính canh nói: “Tôi không thấy có vấn đề gì với chuyện đó, nhưng sau này đừng làm nữa”. Rồi anh ta để tôi đi. Sau đó, tôi thường nói với anh ta chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, và anh ta trở thành người lính canh đầu tiên chủ động rời khỏi khu nhà giam bức hại đệ tử Đại Pháp đó.

Trong nhà giam tôi gặp B là một tù nhân kinh tế. Tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho anh ta lần này đến lần khác trong suốt hai tháng. Về sau anh ta nói: “Nếu trước đây tôi biết anh thì tôi đã không phạm tội này rồi. Tôi sẽ tập luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi được thả ra”. Học viên A đã bị đàn áp vì bài thơ đó. Tôi đã nhờ tù nhân B chăm sóc cho học viên ấy và anh ấy đã làm như vậy. Sau đó tôi rời khỏi tù, tôi được kể lại là B đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi biết ơn sâu sắc sự từ bi độ lượng của Sư phụ.

Được phóng thích và bắt kịp tiến trình Chính Pháp

Tôi được thả và về nhà vào tháng 01 năm 2008. Tôi đã hỏi các đồng tu về các sách Đại Pháp vào ngày thứ ba sau khi được thả ra. Ngay khi các đồng tu biết tôi sẽ được thả ra sớm, họ đã thu thập cho tôi tất cả các bài giảng của Sư phụ. Tôi đọc ngay tức thì và không thể diễn tả được cảm xúc của mình. Tôi đã học Pháp chăm chỉ, cảm thấy mình đã tụt lại khá xa so với các đồng tu khác.

Một buổi sáng, tôi đang tự hỏi liệu mình có đang bắt kịp những yêu cầu của Chính Pháp không. Trong lúc đang nửa mê nửa tỉnh, tôi cảm nhận mình đang bay trên bầu trời. Ở dưới là biển rộng bao la với những ngọn sóng cao hơn 6 mét. Tôi tự hỏi: “Tôi có thể vượt qua biển rộng này không?”

Một cột sáng vàng bao quanh lấy tôi. Tôi nhìn thấy Sư phụ trong áo cà sa màu vàng đang ngồi trên đỉnh của cột sáng, tay ở thế đơn thủ lập chưởng. Tôi lập tức ý thức được rằng Sư phụ đang động viên tôi nên nước mắt tôi chảy dài trên mặt. Sư phụ muốn tôi có lòng tin kiên định vào Đại Pháp. Tôi tin chắc rằng Sư phụ luôn ở bên mình, và tôi phải tinh tấn để theo kịp Chính Pháp.

Trợ giúp các đồng tu mỗi khi cần

Một ngày kia, sau khi vừa đọc xong “Công năng là gì?” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ II, tôi nhìn ra cửa sổ và thấy có hai viên công an đang chạy về phía toà nhà của tôi. Một chiếc xe công an đỗ cách nhà một đồng tu không xa, có bảy hay tám viên công an đứng gần đó. Có vẻ như họ đang muốn bắt một đồng tu.

Tôi đứng ở ban công nhìn ra, đơn thủ lập chưởng phát chính niệm: “Hai viên công an kia sẽ bị giải thể nếu họ tiến thêm ba bước nữa”. Sau đó, tôi thấy hai viên công an quay lại ngay ở bước thứ ba. Tôi phát chính niệm một lần nữa: “Đồng tu ấy sẽ chính lại mình trong Đại Pháp, bất kể anh ta có vấn đề gì. Cựu thế lực không được phép bức hại anh ta vì bất kể lý‎ do gì”. Sau đó, tôi thấy bảy hay tám viên công an ấy chạy về phía chiếc xe rồi nhanh chóng chạy đi.

Một lần nữa tôi lại được chứng kiến uy lực của chính niệm của đệ tử Đại Pháp. Rất hiệu nghiệm. Tôi cũng hiểu rằng lý do khiến chính niệm của đệ tử mạnh mẽ như vậy đều là vì để cứu độ chúng sinh.

Uy lực của phát chính niệm

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tà ác đã bức hại các học viên vào tháng 07 năm 2008, ngay trước khi Thế vận hội Olympic diễn ra. Một hôm, tôi nhận thấy có hai người đàn ông trẻ núp ở sau một người phụ nữ ở dưới lầu. Con trai tôi đang ở nhà chuẩn bị cho kỳ thi đại học. Tôi nói với con tôi là tôi cần ra chợ và bảo nó đừng chú ý hay trả lời gì hai người ấy. Mười phút sau tôi về thì họ vẫn ở đó. Tôi hỏi họ là tôi có thể giúp gì được cho họ không. Họ nói họ đang tìm mua nhà. Tôi nói tôi thấy họ đã ở đó hơn một tiếng đồng hồ rồi và chúng tôi không bán nhà. Rồi tôi nói: “Thay vì lo việc của mình thì các anh lại đi bức hại người tốt. Các anh đang làm phiền con tôi học thi đó”. Đến lúc đó, cả một đám đông đã tụ tập lại. Mọi người đều phê phán họ và họ nhanh chóng tránh đi.

Một lần khác, hai viên công an đang chơi với cô bé 4 tuổi ở dưới lầu. Tôi nhận ra là trường không gian của tôi đang không được thuần tịnh nên tà ác đã đưa hai người công an này tới để theo dõi chúng tôi. Tôi liền phát chính niệm để thanh lý trường của mình và thanh trừ những hắc thủ, lạn quỷ và tà linh của ĐCSTQ, cũng như bất kỳ tà ác nào núp sau những viên công an này. Tôi nghĩ chúng phải biến mất ngay khỏi trường không gian của tôi vĩnh viễn.

Mười lăm phút sau, đứa trẻ bất ngờ la lên: “Tại sao các chú ở đây? Các chú muốn gì? Các chú thật là xấu! Hãy đi đi! Đừng bao giờ đến đây nữa!” Hai viên công an nói: “Đứa trẻ này khó quá. Chúng ta đi thôi”. Nhìn xuống từ ban công, tôi vô cùng biết ơn uy lực của Đại Pháp. Kể từ đó, tôi biết làm cách nào để sử dụng chính niệm của mình thanh lý tà ác.

Cảnh báo trước những vấn đề sắp xảy ra

Vào năm 2009, tôi đang phát chính niệm tại cửa hàng nhỏ của mình. Đột nhiên xuất hiện hình tượng của tôi duy ngã độc tôn to lớn vô tỷ, có rất nhiều viên công an nhỏ bé, cao chưa đến một cen-ti-mét đứng ngay trước ngón chân của tôi. Sự từ bi bao trùm trong tâm tôi. Sau khi phát chính niệm xong, tôi nghĩ lại về chuyện đó, nhưng thật khó để hiểu hình tượng ấy có ý nghĩa gì.

Một vài ngày sau, có hai người bước vào cửa hàng của tôi, nói là họ ở đồn công an và họ tới vì họ nghe tin các học viên sắp gây chuyện. Tôi nói: “Ai đã nói dối các ông? Đừng để bị lừa. Tôi không đón chào các ông ở đây. Các ông muốn mua gì thì được. Nhưng nếu các ông muốn đến đây để quấy rối các học viên thì tôi yêu cầu các ông đi khỏi đây, bởi vì công an các ông tiếng xấu nhiều quá rồi. Người ta nói rằng: ‘Những tên cướp ngày xưa trốn trong núi, bây giờ chúng vào đồn công an’. Các ông tới đây làm ảnh hưởng việc kinh doanh của tôi”. Họ đã rời đi mà không nói gì cả.

Ngày hôm sau, người phụ trách tổ dân phố tới. Tôi kể với bà ta về việc mình bị tra tấn và bức hại  trong trại giam. Bà khóc và nói: “Chúng tôi làm việc nhiều với công an và biết rằng họ xấu. Nhưng tôi không biết là họ lại xấu đến mức đó. Tôi biết các bạn [những học viên Pháp Luân Công] đều là người tốt. Họ luôn muốn tôi theo dõi các bạn, nhưng tôi thì không”. Bà kể rằng bà có một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói rằng: “Chị nên học nó càng sớm càng tốt. Nếu chị bảo vệ các học viên, chị sẽ có uy đức to lớn”.

Rồi nói với với bà ấy rằng: “Tôi tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong tất cả những việc tôi làm, trong cả cuộc sống cá nhân hay làm ăn. Ngày nay đồ giả khắp nơi. Tôi chắc chắn rằng những thứ tôi bán đều là hàng thật”. Bà nói từ nay trở đi bà sẽ mua ở cửa hàng của tôi. Tôi vẫn phát chính niệm cho đến khi bà ấy đi khỏi để củng cố những nhân tố chân chính trong bà ấy.

Một vài ngày sau, một chiếc xe hơi đỗ ngay trước cửa hàng của tôi. Tôi biết đó là tà ác nên tôi phát chính niệm. Mười lăm phút sau, tôi bước ra để đuổi họ đi, và họ đã bỏ đi.

Lúc 10 giờ sáng ngày hôm sau, một chiếc xe công an khác tới và lại đỗ trước cửa hàng của tôi. Tôi cũng có cảm giác hơi sợ hãi, nhưng tôi đã lập tức nắm lấy nó và phát chính niệm thanh trừ. Tôi đã hướng nội và không thể tìm ra vấn đề. Nên tôi lại phát chính niệm: “Nếu tôi có vấn đề, tôi sẽ ở trong Pháp mà quy chính lại. Cựu thế lực không được phép dùng bất kỳ thủ đoạn nào để khống chế công an và bức hại học viên, dẫn đến hủy hoại chúng sinh”. Một vài phút sau, tôi đứng dậy và bước đến chiếc xe công an. Nó lùi lại, quay đầu và chạy đi trước khi tôi kịp tới. Tôi nhận ra tại sao Sư phụ cho tôi nhìn thấy hình tượng của mình duy ngã độc tôn to lớn vô tỷ. Và tôi vô cùng biết ơn Sư phụ.

“Tôi tin chắc rằng Pháp Luân Đại Pháp sẽ thành công”

Một người học viên địa phương đã bị bắt vào tháng 09 năm 2000. Các học viên đã thảo luận và quyết định thuê một luật sư. Chúng tôi đã thảo luận với gia đình học viên này, và cha mẹ của cô đã đồng ý. Nhưng anh chị cô không đồng ý và không hợp tác, cho nên các đồng tu đã đồng ý sẽ trả lệ phí thuê luật sư. Cha của học viên này khăng khăng rằng sẽ đưa cho chúng tôi 10.000 tệ (khoảng 1.641 đô la Mỹ) và nói rằng ông sẽ trả phần còn lại sau.

Đại diện cho các học viên, tôi nói: “Chúng tôi sẽ trả hết các chi phí, bởi vì con gái của bác là một đồng tu của chúng tôi”. Cha cô xúc động rơi lệ. Sau đó, ông đặt tiền xuống dưới ghế xe hơi của tôi, nhưng tôi đã nhờ một đồng tu trả lại cho ông.

Lập luận của luật sư đã trấn áp tà ác, và sự độ lượng của các học viên đã làm gia đình của cô ấy xúc động. Cha của người học viên bị bắt đã trở thành một học viên. Mẹ cô còn tinh tấn hơn nữa. Các chị em và họ hàng đều hiểu ra chân tướng và giờ đây suy nghĩ về Đại Pháp rất tích cực.

Vào ngày xét xử, khoảng 600 học viên đứng ngoài tòa án phát chính niệm. Các học viên ở các thành phố lân cận cũng phát chính niệm. Chính quyền phái một nhóm người cải trang thường phục để tuần tra khu vực. Hai xe công an lớn đậu ở ngoài tòa án. Các học viên không hề nản lòng, không ai lùi lại. Một viên cảnh sát tòa án đứng ở bên ngoài nói với một học viên rằng: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp thật là đồng lòng. Tôi tin chắc rằng các bạn sẽ thành công.”

Sau đó, chúng tôi làm rất nhiều tài liệu giảng chân tướng miêu tả vụ việc này cùng với chứng nhận của luật sư, và phát chúng cho hầu hết từng nhà trong thị trấn. Rất nhiều người đã thay đổi quan điểm và trở nên ủng hộ các thành viên trong gia đình đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người đã hiểu được sự thật. Nhiều học viên đã từng chỉ học Pháp và luyện tập ở nhà đã bước ra. Những học viên trước đây cũng đã quay trở lại tu luyện.

Các học viên trải nghiệm những điều kỳ diệu

Học viên A năm nay 70 tuổi và chưa từng được đi học. Khi bà học Đại Pháp, bà rất chán nản vì biết rằng chỉ có mình bà là không thể đọc được sách Chuyển Pháp Luân. Đêm đó, bà ngủ thiếp đi khi đang ôm cuốn sách trên ngực và mơ thấy Sư phụ, Ngài đã dạy bà đọc Luận ngữ và Bài giảng thứ nhất. Đêm tiếp theo khi đang học Pháp, bà đã có thể đọc được Luận ngữ và Bài giảng thứ nhất thuần thục. Giờ đây bà có thể đọc cả cuốn sách. Bà cũng có thể tải và in các tài liệu và làm đĩa DVD cho ba nhóm học Pháp. Bà thường đi phát tài liệu Đại Pháp và nói sự thật về Đại Pháp cho mọi người. Bà phối hợp với các học viên trong làng, và còn giúp một vài người vượt qua nghiệp bệnh.

Học viên B là một nông dân. Bà có một nông trại rộng mười mẫu. Bà phải chăm sóc một người lớn tuổi trong nhà và chu cấp cho hai đứa con đang học đại học. Bà nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và khuyên họ thoái khỏi ĐCSTQ. Bà cũng đã gần 50 tuổi nhưng vẫn tràn đầy năng lượng. Ngoài việc chăm sóc nông trại, bà còn tìm thêm thời gian để giúp đỡ những người khác, không phải để kiếm tiền, mà để nói với mọi người sự thật về Đại Pháp.

Học viên C cũng là một nông dân. Bà là một phụ đạo viên trong làng. Bà thường bận rộn giúp đỡ những người khác nhưng lại không có thời gian để chăm sóc ruộng của mình. Bà nghĩ: “Tôi là một học viên Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp. Tôi cần làm ba việc thật tốt. Tôi không thể dành tất cả thời gian của mình để thu hoạch ngô. Tôi sẽ dành thời gian một ngày để làm việc đó”. Do đó, bà đã cố gắng thu hoạch xong tất cả lượng ngô trên mảnh ruộng rộng 15 mẫu chỉ trong một ngày. Chồng của bà, cha mẹ chồng và hàng xóm đều tin rằng đây là một kỳ tích, và tất cả đều trở nên kính trọng Đại Pháp.

Học viên D đang giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp vào một buổi tối mùa hè 2010. Một người đàn ông thình lình xuất hiện và nắm lấy tay bà, hỏi: “Bà đang phát gì đó?” Bà bình tĩnh trả lời rằng họ đang phát tài liệu giảng chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp. Người đàn ông muốn gọi cho công an. Bà nghĩ: “Ngươi có nói gì cũng không tính. Những gì Sư phụ ta nói mới thực sự có tác dụng. Ngươi không thể gọi được cuộc điện thoại này”. Vì vậy, ông ta đã cố gắng gọi đến năm lần nhưng đều không thành công. Học viên D vẫn tiếp tục giảng sự thật và đưa cho ông ta xem những kết luận của luật sư và cho ông ta một đĩa DVD Biểu diễn Thần Vận. Sau khi ông ta đi, một người nào đó đi ngang qua đã nói rằng: “Bà có biết ông ta không? Ông ta là Phó đội trưởng của Phòng An ninh Nội địa ở địa phương đó”.

Có nhiều điều kỳ diệu nữa tôi có thể chia sẻ với các bạn, nhưng trong bài viết này không thể kể ra hết. Tất cả đều nhờ có sự từ bi hồng đại của Sư phụ.

Cuối cùng, tôi muốn trích một đoạn trong ca khúc “Đồng Sư hành” để tò lòng cảm kích muôn phần đối với Sư tôn:

“Càn khôn mang, thương khung thâm,
Lịch tẫn vạn kiếp hạ phàm trần.
Thệ ước tại thiên, thệ ước tại thiên,
Thế thế phán Sư tôn.
Hạnh đắc Pháp, trọng phùng thân,
Vạn cổ thánh duyên đồng Sư hành.
Nhẫn khổ tinh tấn, nhẫn khổ tinh tấn,
Phong vũ kiến chân tính.
Chính niệm khởi, bại vật tẫn,
Chúng sinh đồng hướng thiên địa minh.
Sư ân hạo đãng, Sư ân hạo đãng,
Đại khung vạn cổ tân.

Tạm dịch

“Vũ trụ quá rộng lớn; bầu trời quá bao la;
Trải qua hàng vạn kiếp, hạ xuống trần gian này
Thệ ước ở trên thiên thượng, thệ ước ở trên thiên thượng
Hết kiếp này đến kiếp khác chờ đợi Sư tôn
May mắn đắc Đại Pháp, gặp Sư tôn
Cơ duyên vạn cổ, bước đi cùng Sư tôn
Nhẫn khổ tinh tấn, nhẫn khổ tinh tấn
Qua khổ ải lộ rõ chân tính
Khởi chính niệm và thanh trừ hết thảy những thứ xấu
Chúng sinh cùng hướng, thế giới trở nên tươi sáng
Ân đức hạo đãng của Sư tôn; ân đức hạo đãng của Sư tôn
Đại khung vạn cổ sẽ trở nên hoàn toàn mới”

Xin hợp thập trước Sư phụ từ bi vĩ đại!

Hợp thập trước các bạn đồng tu dũng mãnh tinh tấn trợ Sư Chính Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/13/明慧法会–正念法力显神威-281992.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/22/143348.html

Đăng ngày 02-01-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share