Bài viết của Tư Tĩnh (hóa danh), học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HỤÊ 22-11-2013] Tôi bị giam giữ chín năm bởi vì tu luyện Pháp Luân Công. Khi tôi được trả tự do, tôi muốn bù đắp cho khoảng thời gian tu luyện và cứu độ chúng sinh mà tôi đã mất. Tôi đã dành tất cả thời gian của mình để học Pháp và giảng chân tướng.

1. Giúp hàng nghìn người thoái ĐCSTQ qua điện thoại

Tôi thực hiện việc gửi các tin nhắn thoại bằng điện thoại di động bất cứ khi nào tôi có thời gian. Sau một thời gian, tôi cảm thấy thật là đáng tiếc nếu tôi không thể giúp những người đã nghe các đoạn băng ghi âm nói về chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Tôi đã mua một thẻ điện thoại, và bất cứ khi nào mà một ai đó lắng nghe toàn bộ đoạn băng ghi âm, thì tôi sẽ chạy ra buồng điện thoại gần nhất để gọi điện cho người đó và giúp người đó thoái ĐCSTQ.

Một học viên đã để ý thấy tôi luôn đi hết buồng điện thoại này đến buồng điện thoại khác để gọi điện thoại bất kể thời tiết có thế nào đi nữa. Anh ấy đã chỉ cho tôi cách để gọi điện qua mạng Internet. Anh ấy nói với tôi rằng như vậy sẽ an toàn hơn. Sau một thời gian, anh ấy nói với tôi rằng tất cả các học viên giảng chân tướng thông qua việc gọi điện trên Internet, thì tôi là người thực hiện tốt nhất và kiên trì nhất. Tôi biết rằng các học viên khác có khả năng nói thuyết tốt hơn tôi rất nhiều; kết quả khác biệt đó là vì tôi đã kiên trì hơn họ mà thôi. Nhiều người sau khi gặp phải một số tình huống khiến họ bực bội, họ đã thôi không giảng chân tướng theo cách này nữa.

Không phải lúc nào việc tôi làm cũng đạt kết quả tốt. Đôi khi, tôi thực hiện hàng chục cuộc điện thoại mà không có ai thoái đảng cả. Dường như các cuộc điện thoại không có hiệu quả lắm, nhưng tôi biết rằng sự kiên trì là một phần của quá trình đề cao tu luyện của bản thân.

2. Giúp mọi người thoái ĐCSTQ

Khi tôi vừa mới bắt đầu thực hiện các cuộc gọi, tôi đã có phần nào sợ hãi. Tôi viết ra những điều mà tôi muốn nói và học thuộc nó trước khi gọi điện. Tôi đọc đi đọc lại những bài viết chia sẻ kinh nghiệm về việc thực hiện các cuộc điện thoại đăng trên Minh Huệ của các đồng tu khác và học cách bắt đầu cuộc hội thoại và trả lời các câu hỏi khác nhau. Tôi đã gọi điện và tiếp tục ghi chú lại.

Trong mấy năm gian nan và nhiều lần mắc lỗi, tôi đã tìm ra cách thức để tránh tình trạng người nghe cúp điện thoại nhanh chóng. Đó chính là đề cập đến việc tôi muốn giúp họ thoái ĐCSTQ. Hầu hết mọi người trong số họ đều đã nghe về việc này. Ngay lúc họ nhấc điện thoại, tôi liền giới thiệu về bản thân, rằng tôi là một tình nguyện viên của Trung tâm Phục vụ thoái ĐCSTQ. Tôi nói: “Tôi muốn nói với bạn một vài điều quan trọng. ĐCSTQ sẽ không thể tồn tại được bao lâu nữa. Vì sao? Vì trong quá khứ, các cuộc vận động chính trị, trong đó có Cách mạng Văn hóa và cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, đã gây ra cái chết bất thường của 80 triệu người dân Trung Quốc. Đa số những người đó tin vào các vị Thần, và các vị Thần sẽ diệt ĐCSTQ.”

“Ở Quý Châu có một tảng đá mà trên đó có sáu chữ được tạo ra một cách tự nhiên, sáu chữ đó là: ‘Trung Quốc Cộng sản Đảng vong.’ Những chữ này đã được tạo ra từ 270 triệu năm trước đây. Nhiều nhà lãnh đạo của Trung Quốc đã nhìn thấy những chữ này và mọi người đều biết rằng đó là Thiên ý. Khi bạn gia nhập vào ĐCSTQ bạn đã thề rằng sẽ hiến dâng cả cuộc đời cho nó. Khi trời diệt Trung Cộng, thì bạn sẽ bị hủy diệt cùng với nó đúng không? Nếu bạn là thành viên của ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, bạn chắc chắn nên thoái chúng và rồi bạn sẽ không gặp tai ương nào cả. Bạn có phải là thành viên của các tổ chức đó không?”

Tôi đã viết ra rất nhiều hóa danh, và mỗi lần có người muốn thoái đảng, tôi nhanh chóng lấy một cái tên trong số đó và nói với người đó rằng đấy là hóa danh của họ.

3. Đề cao tâm tính là nền tảng để làm tốt các việc Đại Pháp

Một lần, tôi đã khuyên một học viên không nên sử dụng quá nhiều thời gian để xem những chương trình không mấy quan trọng trên đài truyền hình Tân Đường Nhân. Anh ấy đã nói với tôi nó là năng lượng thuần chính. Tôi nói với anh ấy rằng nó là dành cho người thường và những vụ giết người và các câu chuyện tình cảm vẫn bị can nhiễu. Anh ấy nói rằng tôi đang đi sang cực đoan và giận dữ bỏ đi nơi khác. Tôi cảm thấy ủy khuất và nghĩ rằng tôi chỉ nói với anh ta những điều dựa trên các Pháp lý. Tôi hướng nội và nhận ra rằng tôi đã có tâm tranh đấu và muốn chứng thực là mình đúng chứ không phải là giúp đỡ anh ấy đề cao.

Bởi vì tôi đã hướng nội và đề cao tâm tính, nên Sư phụ giúp tôi. Ngày hôm đó, tôi đã gọi điện trong vòng hai giờ đồng hồ và đã giúp hai mươi người thoái đảng, cho đến nay, thì đây là kết quả tốt nhất mà tôi đã làm được.

Một lần, học viên B đã nghe nói rằng tôi đang hẹn hò. Anh ấy đã chế nhạo tôi trong suốt một buổi chia sẻ và nói rằng tôi sẽ trở lại thành một người thường. Đây không phải là sự thật, và các học viên khác cảm thấy rằng học viên B đang xúc phạm tôi. Điều này đã không làm tôi động tâm, và tôi biết rằng tôi không nên đổ lỗi cho các học viên. Sau đó, tôi đã đưa tiền cho đồng tu B khoản tiền mà tôi đã tiết kiệm được để làm các tài liệu thông tin. Khoảng thời gian đó, tôi đã làm thực sự tốt việc giúp mọi người thoái ĐCSTQ. Tôi thấy dường như mọi người đang xếp hàng ở đầu dây bên kia để đợi tôi giúp họ. Và tôi chỉ cần phải nói: “Xin mời người kế tiếp.” Tôi cảm nhận được mình đúng là một đệ tử chân tu.

4. Bài trừ can nhiễu

Trong năm 2010, tôi bị phát ban toàn thân. Nó không những nhìn rất đáng sợ, mà thậm chí nó còn làm tôi đau đến mức tôi không thể mặc quần áo. Tôi từ chối việc người thân đưa tôi đi bệnh viện, và nhiều học viên đã đến nhà tôi phát chính niệm. Mỗi ngày, tôi học Pháp và phát chính niệm nhiều hơn và vẫn quyết tâm duy trì việc gọi điện thoại, quyết không đi theo con đường mà cựu thế lực an bài. Thực sự tôi thấy rất đau khi mặc quần áo và rất khó khăn khi đi ra ngoài để giảng chân tướng trực diện và thực hiện các cuộc điện thoại.

Tôi tiếp tục hướng nội và nhận ra nhiều tâm chấp trước, nhưng những điều này vẫn không giúp cải biến tình trạng của tôi. Một vài học viên khuyên tôi tắm một loại nước nào đó, những tôi đã không muốn chữa trị nó giống như là một căn bệnh. Tôi không biết rằng tôi đã làm sai điều gì, nhưng tôi biết rằng tôi cần làm tốt ba việc và dần dần tôi đã có thể vượt qua khảo nghiệm này.

Sư phụ đã giảng:

“ Nhưng có một điểm là, dù sao đi nữa, chư vị cứ chính niệm chính hành, chư vị sẽ không có ‘quan’ nào là không qua nổi. Ngay cả khi thật sự rất nguy hiểm nhưng lại không biết vấn đề xuất hiện ở đâu thì cũng không được không có chính niệm; bất kể là ở tình huống nào thì chư vị cũng không được dao động tín niệm căn bản đối với Đại Pháp, vì bấy giờ chư vị thậm chí có chưa suy nghĩ thông suốt hoặc là việc đó chưa làm được tốt, chưa vượt được quan ải lớn, thậm chí là mất đi thân thể mà rời bỏ thế gian, thì cũng sẽ viên mãn như thế, (vỗ tay) vì Sư phụ không thừa nhận cuộc bức hại này, mà [chỉ] là cuộc bức hại này tạo thành cho chư vị [khó nạn ấy]; vậy nên nhất định phải chú ý. Chư vị [nếu] lúc ấy đột nhiên chuyển hướng, lập tức biến thành bất hảo, thì hết thảy những gì của chư vị đều có thể là kết thúc rồi. Chính niệm mọi người nhất định phải đầy đủ; tuy không vượt qua tốt một ‘quan’, nhưng vấn đề tối căn bản là không thể dao động.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005)

Tôi trải qua tình trạng này khoảng hơn một năm, nhưng tôi luôn kiên định tín Sư tín Pháp. Tôi đã vượt qua khảo nghiệm này và giờ đây tôi có một làn da trắng trẻo và khỏe mạnh.

5. Gọi điện thoại bất cứ khi nào có thể

Tôi đã gọi các cuộc điện thoại từ một chiếc điện thoại được ghi âm sẵn và giúp mọi người thoái đảng bằng một chiếc điện thoại khác. Tôi đã đề nghị một học viên biết về máy tính nhiều hơn tôi chỉ cho tôi cách nào mà chỉ cần sử dụng một điện thoại mà có thể thực hiện được cả hai công việc trên. Học viên này đã nhanh chóng tìm ra cách thức hoạt động theo như yêu cầu của tôi một cách đơn giản và hiệu quả. Bởi vì khi gọi điện cho một người thì người đó thường nghe những thông điệp được ghi âm trước, nên thông thường tôi chỉ cần nói vài lời là người đó thoái đảng. Tôi đã nhanh chóng đề xuất các học viên tham gia hạng mục giảng chân tướng cùng dùng điện thoại với kỹ thuật này.

Hiện tại tôi có thể thực hiện công việc trên điện thoại một cách linh hoạt hơn. Tôi đã gọi điện cho mọi người bằng điện thoại di động của tôi thậm chí ngay cả trong khi tôi đang đi xe máy. Một khi người nào đó nghe xong băng ghi âm, tôi dừng xe vào lề đường và nhấc điện thoại lên và trực tiếp khuyên người đó thoái đảng. Tôi cũng thực hiện tương tự như vậy trong khi tôi làm việc nhà.

Một lần tôi gặp một người, người này cứ bảo tôi đưa tiền cho anh ấy cho dù tôi không nói gì với anh ấy cả. Anh ấy nói rằng chỉ cần tôi đưa tiền cho anh ấy thì anh ấy sẽ làm bất cứ điều gì tôi muốn. Tôi lên tiếng: “Anh không muốn sống nữa à?” Tôi kể điều này với gia đình tôi trong bữa cơm tối, con gái và mẹ chồng tôi nói với tôi rằng tôi làm như vậy là đã uy hiếp anh ấy, và họ nói rằng: “Nếu lúc đó mà tôi là anh ấy, tôi sẽ không thoái ĐCSTQ bởi vì điều mà mẹ/con đã nói.” Tôi đã tranh luận rằng do họ không hiểu hoàn cảnh và đó không phải là điều mà tôi muốn nói. Tôi đã nhanh chóng nhận ra tâm chấp trước của mình và tôi cần phải đề cao.

6. Không dễ dàng từ bỏ

Khi người ở đầu dây bên kia không muốn nghe hoặc không muốn thoái đảng, tôi nghĩ rằng tôi không thể làm được gì hơn nữa và tôi chuyển sang gọi cho người tiếp theo. Dần dần, tôi xuất tâm từ bi với những người đó. Tôi biết rằng họ sẽ mất đi cơ hội cuối cùng để cứu họ nếu như tôi từ bỏ. Do đó tôi bắt đầu gọi lại cho những người đã cúp máy không nghe điện thoại.

Một lần, một người đã chửi rủa tôi. Tôi không động tâm và nói với anh ấy về cuộc bức hại. Anh ấy cúp máy, nhưng tôi đã gọi lại cho anh ấy. Tôi biết anh ấy có hy vọng được cứu, bởi vì anh ta đã nghe toàn bộ đoạn ghi âm. Tôi nói với anh ấy: “Làm ơn đừng để mất đi cơ hội này. Tôi không muốn bất cứ điều gì từ anh cả. Mọi người nói dối anh để họ có thể lừa anh lấy tiền hay những thứ khác. Tại sao tôi lại có thể nói dối anh rằng anh có thể được cứu độ kia chứ? Nếu anh thoái đảng, thì bất cứ điều gì xảy ra trong tương lai cũng sẽ không gây hại gì cho anh cả. Xin hãy thật tâm thoái ĐCSTQ đi.” Tôi gần như đã khóc, và anh ấy đã cảm động và đồng ý thoái đảng. Thực sự, những người mà tôi gọi điện cho họ lần thứ hai thì khả năng thoái đảng của họ là rất cao.

7. Hồng ân của Đại Pháp

Tôi một mình nuôi con gái. Năm 2002, tôi đã bị bắt giam vì tu luyện Pháp Luân Công. Con gái tôi lúc đó mới 15 tuổi. Trong khoảng thời gian này, người bạn thân của con gái tôi đã bị ngồi tù vì sử dụng ma túy và mại dâm. Tôi lo lắng rằng con gái tôi sẽ làm việc dại dột khi không có tôi ở bên.

Trong vòng hai năm, không có ai trong gia đình tôi được vào thăm tôi, bởi vì tôi không thừa nhận việc định danh tôi như một phạm nhân. Tôi không tuân theo bởi vì tôi không phải tù nhân. Tôi cố gắng không để bị động tâm và không thỏa hiệp với tà ác. Tôi kiên định chính niệm. Tình cảm của tôi đối với con gái là vấn đề lớn nhất của tôi, nhưng tôi vẫn có thể đưa ra những quyết định dựa trên chính niệm và không để bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của mình. Tôi biết Sư phụ sẽ an bài mọi điều tốt nhất cho tôi.

Nhờ ơn của Sư phụ mà con gái tôi đã không bị hư hỏng sau khi tôi được thả ra khỏi tù sau bảy năm bị giam giữ. Con gái tôi đã tìm được một người chồng tốt trong một gia đình có giáo dục và có một bé gái rất khả ái. Bố chồng của con gái tôi thường nói với tôi rằng con gái tôi là một người hiểu đạo lý.

Đôi khi con gái tôi có mâu thuẫn với chồng nó và than phiền với tôi về chồng nó. Tôi nghĩ tới những điều mà Sư phụ đã giảng trong “Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp luân“:

“Khi bạn bè thân quyến gặp chuyện thống khổ, chư vị có bất động tâm hay không, chư vị nhìn nhận sự việc như thế nào đây; làm người luyện công khó khăn như vậy đấy!”

Có lần tôi đã đi đến chỗ con gái tôi và giúp nó trông cháu. Khi tôi có thời gian, tôi gọi điện để nói với mọi người về chân tướng Pháp Luân Công. Con rể tôi thường khen tôi nói tiếng phổ thông tốt. Khi chúng có khách đến chơi nhà, tôi đều giảng chân tướng cho những người khách đó. Dần dần, mối quan hệ giữa con gái tôi và chồng nó được cải thiện. Bố chồng của con gái tôi đã mua một ngôi nhà rộng rãi và ngôi nhà đứng tên con gái tôi. Lương của con gái tôi dần dần tăng lên, và nó đã mua cho tôi một chiếc máy tính loại tốt để tôi có thể giảng chân tướng. Tôi có khá nhiều tiền để thực hiện công việc này, và con gái tôi đã đề nghị rằng sẽ mua xe hơi cho tôi. Tôi biết rằng mọi thứ tôi có được đều do Đại Pháp ban cấp cho tôi.

Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi có thể vẫn là một bệnh nhân ung thư không chồng và không có một chút tiền của nào cả. Toàn bộ cuộc đời còn lại của tôi có thể đã sống trong nghèo đói và bệnh tật. Pháp Luân Đại Pháp đã cải biến cuộc đời tôi, nhìn tôi tràn đầy năng lượng và trẻ hơn so với tuổi của mình.

Sư phụ giảng:

“Làm sao nhanh chóng tu và quay trở về, đó là điều trọng yếu nhất của chư vị. Những điều khác chư vị đừng nghĩ tới, Sư phụ tôi đây tuyệt đối có thể cấp cho chư vị những gì tốt nhất.(Vỗ tay) Tân vũ trụ cũng tốt, toàn bộ những gì của tương lai cũng tốt, tạo dựng cho ai đây? Chẳng phải là cấp cho chúng sinh sao? Chẳng phải là vậy sao? Bậc cha mẹ đều là muốn cấp cho con cái của mình những gì tốt nhất, đặc biệt là tương lai của chúng càng phải tốt, đều là chủng tâm này.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Singapore) (Tạm dịch)

Trên đây là thể ngộ tại tầng thứ sở tại của tôi. Mong các đồng tu từ bi chỉ ra những chỗ thiếu sót.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/22/明慧法会–打真相电话-修己救人-282009.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/12/18/143726.html

Đăng ngày 27-12-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share