Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-11-2013]

Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!

1. Nghe lời Sư phụ nhất tâm tu Chính Pháp

Mười lăm năm trước đây, vào năm 1998, kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, căn bệnh nan y của tôi đã biến mất. Vì không biết chữ, tôi đã học [Pháp] bằng cách lắng nghe các học viên khác đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi cũng đã bắt đầu luyện các bài công pháp. Tôi đã ném đi những loại thuốc mà tôi đã phải dùng trong suốt hơn 20 năm. Ba ngày sau khi tôi bắt đầu luyện các bài công pháp, cảm giác ngon miệng đã quay trở lại với tôi, tôi đã lấy lại được sức mạnh của đôi chân mình. Bảy ngày sau đó, tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng và đã có thể đứng thẳng lưng. Con trai tôi nói rằng tôi trông giống như một người khác với một làn da hồng hào.

Từ đó tới nay, tôi đã có thể nhìn thấy được những cảnh tượng tuyệt vời ở không gian khác. Khi luyện công hoặc phát chính niệm, tôi cảm thấy cơ thể mình thật to lớn như là nó có thể chạm đến được cả bầu trời vậy. Tôi đã không thể không nói cho những người khác biết về việc Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào. Sau khi chứng kiến sức khỏe của tôi đã có những thay đổi tích cực nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhiều người là hàng xóm của tôi cũng đã trở thành học viên.

Tôi rất muốn tự mình có thể đọc được Chuyển Pháp Luân, vì thế tôi đã cầu xin Sư phụ ban cho tôi trí huệ. Không lâu sau đó, tôi đã có thể đọc được sách Chuyển Pháp Luân cùng các tài liệu giảng chân tướng khác về Pháp Luân Đại Pháp mà không cần bất kỳ sự giúp đỡ nào cả.

Tôi bắt đầu học các kỹ năng sử dụng máy tính. Tôi đã mua một chiếc máy tính, mượn một máy in, rồi sau đó tải về các tài liệu cùng các các thông tin phơi bày cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc từ website Minh Huệ rồi in chúng ra. Có thể đọc được các bài viết trên Minh Huệ đã giúp tôi rất nhiều trong việc bắt kịp tiến trình Chính Pháp.

Sư phụ giảng:

“Tu luyện chính là vứt bỏ nhân tâm, vứt bỏ chấp trước của con người.” (Cảnh tỉnh,Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

Tôi đã bắt đầu làm theo những gì Sư phụ dạy bằng cách không lo nghĩ về chuyện làm ăn kinh doanh hàng ngày của các con tôi nữa. Tôi đã ngừng việc nói xấu người khác và cố gắng hoàn thành những công việc mà tôi cần phải làm hàng ngày càng sớm càng tốt. Tôi không suy nghĩ về bất cứ điều gì khác hơn thế.

Đến lúc phát chính niệm, học Pháp và luyện công, tôi đã có thể dừng những gì tôi đang làm lại, điềm tĩnh và nhanh chóng thanh lọc đầu não của mình. Ngay lập tức, tôi cảm nhận được một trường năng lượng mạnh mẽ bao quanh cơ thể tôi. Tôi thấy được cột năng lượng sáng như ánh vàng trên đầu tôi, và những bông hoa đang xoay chuyển, liên tục thay đổi màu sắc.

thiên mục của tôi được khai mở, nhưng tôi không bị chấp trước vào những gì nhìn được trong các không gian khác. Tôi không hề khoe khoang về điều đó bởi tôi biết rằng Sư phụ đã khai mở thiên mục cho tôi để giúp tôi tăng thêm tín tâm tu luyện. Một lần, tôi thấy Sư phụ cho tôi bay tới một ngọn núi cao nhất rồi để cho tôi đi. Tôi cũng đã đến được phía bờ bên kia trên một chiếc thuyền. Tôi biết rằng Sư phụ đã giúp tôi lên đến những tầng thứ cao hơn.

2. Bước ra khỏi ma nạn trong gia đình, khai sáng hoàn cảnh tu luyện tốt đẹp

Chồng tôi có tính khí nóng nảy và bị mắc bệnh hoang tưởng. Ông thường xuyên đánh đập tôi. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thường hay đánh lại. Sau khi trở thành một đệ tử Đại Pháp, tôi đã nhận ra được ý nghĩa của câu: “Đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu.” (Chuyển Pháp Luân) Tôi chỉ đơn thuần là chịu đựng ông ấy và thản nhiên trước sự việc đó.

Sư phụ đã giảng:

“Khi thật sự có thể thành người tu luyện, khi thật sự đường đường chính chính trở thành một đệ tử Đại Pháp, thì hết thảy sẽ cải biến.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc 2004)

Vào lần kế tiếp, chồng tôi đã cố đánh tôi, nhưng cháu nội của chúng tôi đã chạy lại dùng cả hai tay để che đầu tôi lại và hét lên: “Ông nội, ông không thể lại đánh bà được nữa!” Đó là lần cuối cùng điều đó xảy ra.

Chồng tôi không có cách nào lý giải được việc tôi tu tâm đoạn dục, nên đã gây cho tôi rất nhiều khó nạn, thậm chí còn nói những lời bất kính với Đại Pháp. Một lần, vì luyện công vào buổi sáng, tôi đã vô tình đánh thức ông ấy dậy. Ông ấy đã đẩy tôi ra khỏi phòng ngủ. Kể từ đó, tôi đã ngủ riêng giường với ông. Hàng ngày, tôi phát chính niệm hướng tới ông ấy, cuối cùng tôi đã chiến thắng được ma sắc can nhiễu. Tôi đã cố gắng chăm sóc ông thật tốt và nắm bắt từng cơ hội để giảng rõ sự thật về Đại Pháp cho ông. Thái độ của ông đối với Pháp Luân Đại Pháp đã bắt đầu chuyển biến.

Vào ngày 12 tháng 05 năm 2008, trong khi đang làm việc, chồng tôi đã bị chôn vùi trong một trận động đất. Ông đã được cứu sống một cách thần kỳ, nhưng bị tổn thương nghiêm trọng. Ông đã phải nằm viện trong vòng hai tháng, khoảng thời đó tôi đã làm tất cả mọi thứ có thể để chăm sóc ông và niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” cho ông nghe. Ông đã không còn phản đối mỗi khi tôi luyện công và học Pháp trong phòng của tôi nữa, cũng như không còn phản đối khi tôi đi giảng chân tướng cho người khác nữa. Vào một vài tháng trước đó, điều này là không thể xảy ra.

Chồng tôi đã hồi phục một cách nhanh chóng. Ông đã khiến các bác sỹ ngạc nhiên và đã được xuất viện sớm hơn cả những người chỉ bị chấn thương nhẹ. Khi chúng tôi trở về nhà, ông ấy muốn tôi bôi thuốc vào chỗ tay bị sưng cho ông. Tôi đã nói với ông rằng tôi sẽ gọt cho ông ăn quả táo mà tôi đã dâng lên Sư phụ để tỏ lòng biết ơn của tôi, và nó sẽ giúp cho cái tay bị sưng của ông. Ông ấy đã không tin tôi, nhưng vẫn ăn táo. Ngày hôm sau, tay của ông đã bình phục.

Chồng tôi đã được chứng kiến sự siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp. Từ đó, ông ấy đã không còn nói những lời bất kính với Đại Pháp và không bao giờ ngăn cản tôi làm các công việc của Đại Pháp nữa.

3. Chứng thực Pháp và giảng chân tướng cứu nhiều người hơn nữa

Vào tháng 01 năm 1999, tôi đã tìm được một công việc trong một công ty xây dựng. Tôi biết rằng mình có trách nhiệm chứng thực Pháp ở đó. Công việc của tôi là nấu ăn và dọn dẹp cho ban quản lý [dự án]. Tôi phải nấu ăn cho đến hơn 20 người và lau sạch nhiều văn phòng. Tôi đã làm công việc của mình cẩn thận, theo đúng cách mà một học viên Đại Pháp cần phải làm.

Mẹ vợ của ông chủ tôi thường đi cùng với tôi ra ngoài để mua đồ nấu ăn. Sau một thời gian, bà ấy đã dừng việc đi cùng với tôi lại, và nói với ông chủ của tôi rằng tôi hoàn toàn đáng tin cậy. Trong suốt năm năm làm việc tại công ty, chồng tôi đã bảo tôi là đồ ngốc khi thấy tôi không hề lấy bất cứ đồng nào lúc đi mua đồ nấu ăn cả. Tôi đã nói với ông ấy rằng tôi không muốn mất đức.

Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, tôi đã bắt đầu luyện công ở hành lang và trong sân của công ty. Tôi đã phát các tài liệu cung cấp thông tin và giảng rõ chân tướng của cuộc đàn áp cho tất cả mọi người ở đó. Tôi cũng treo các biểu ngữ ở gần công ty.

Một lần, sau khi tôi tặng tờ rơi cho một thanh niên trẻ tuổi, cậu ấy đã chỉ vào một thông báo dán trên bức tường và nói rằng cậu có thể nhận được phần thưởng khi báo tôi [cho cảnh sát]. Tôi đã không hề sợ hãi và nói với cậu ấy rằng: “Cậu không nên lấy tiền từ chế độ của Giang Trạch Dân. Tôi đang cố gắng để giúp cậu đây. Nếu cậu hiểu được những gì có trong tờ rơi, cậu sẽ được cứu đấy.” Cậu ấy đã ngay lập tức nói với tôi rằng mình chỉ đùa thôi.

Sau đó, Đội An ninh Nội địa và các quan chức thành phố đã phát hiện ra rằng tôi đã công khai luyện Pháp Luân Đại Pháp và treo các biểu ngữ. Họ đã cố gây áp lực lên ông chủ của tôi để khiến ông ấy sa thải tôi.

Ông chủ tôi là một ủy viên của Hội đồng Thành phố, ông ấy cũng đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân mà tôi đã cho ông ấy mượn. Thay vì sa thải tôi, ông ấy đã khích lệ tôi và dành riêng cho tôi một căn phòng, ông nói với tôi rằng tôi có thể luyện Pháp Luân Đại Pháp ở đó. Các nhà chức trách đã tiếp tục đe dọa ông ấy, ra ​​lệnh cho ông phải ngay lập tức sa thải tôi. Sau đó tôi đã chủ động rời khỏi công ty.

Ông chủ của tôi nói với tôi rằng ông không muốn làm điều đó và rằng công ty chưa bao giờ thuê được ai tốt như tôi cả. Ông nói rằng sau này ông cũng sẽ thực hành Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói với ông: “Ông sẽ được ban phúc nếu ông thuê các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Ông có nghĩ rằng trong vài năm qua công ty của ông đã làm ăn được rất tốt không?” Ông ấy đã ngay lập tức đáp: “Trong những năm qua, mọi việc đều rất tuyệt và diễn ra thật suôn sẻ.” Ông chủ của tôi vẫn thường đến thăm nhà tôi vài năm sau đó.

Sau khi trở về nhà, tôi muốn chính lại môi trường ở địa phương của tôi. Tôi đã nói cho mọi người biết rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống đời tôi như thế nào và mọi người sẽ được ban phúc lành ra sao nếu họ thoái khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới với nó. Kết quả là, 30 trong số 50 hộ gia đình trong làng của tôi đã thoái khỏi đảng. Tất cả các thành viên trong gia đình của tôi cũng đã thoái khỏi ĐCSTQ, trừ chị gái của tôi, người sau này đã qua đời. Một đêm, tôi thấy bà ấy trong giấc mơ của tôi và bà đã nói rằng: “Em gái, xin hãy giúp chị thoái khỏi cái đảng đáng nguyền rủa đó đi!”

Trong vài năm tiếp sau đó, tôi đã giúp hơn 2.000 người dân ở các thị trấn lân cận thoái khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới với nó. Tuy nhiên, trong quá trình này tôi đã khởi tâm hoan hỷ.

Vào tháng 12 năm 2011, tôi đã bị một người lạ báo cảnh sát khi đi phát tờ rơi thông tin về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã bị đưa đến một trung tâm giam giữ, tại đây tôi đã giảng rõ chân tướng cho các cảnh sát cùng các tù nhân ở đó. Khi họ ép tôi phải điểm chỉ dấu vân tay, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Hai nhân viên nắm tay tôi, nhưng họ không thể nhấn được nó xuống. Cuối cùng, các dấu vân tay đã bị nhoè đi và họ đã phải từ bỏ ý định.

Một người buôn ma túy nói với tôi rằng cô ấy sẽ bị kết án tám năm tù vì tội lỗi của mình. Tôi nói với cô ấy rằng nếu cô hiểu được sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, cô sẽ được Sư phụ của Đại Pháp ban phúc lành. Cô ấy đã thoái khỏi Đoàn thanh niên ngay lập tức. Sau đó, cô chỉ bị kết án có ba năm tù.

Tôi đã được thả ra sau 15 ngày. Lúc bước ra khỏi trại giam, tôi đã có một ước nguyện là để ánh sáng và niềm hy vọng đến được nơi tăm tối này, để cho chính niệm xuyên thấu được vào nơi tà ác nhất này, vì thế tôi đã đi lại để nói chuyện với các tù nhân. Tôi nói với họ rằng họ sẽ đắc phúc báo ở khắp các nơi mà họ đến nếu họ tin rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện –  Nhẫn hảo”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/21/明慧法会–听师父的话-做真修弟子-281651.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/12/15/143622.html

Đăng ngày 27-12-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share