Bài viết của Tịnh Tâm, một học viên Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang

[MINH HUỆ 18-11-2013]

Kính chào Sư tôn! Xin chào các bạn đồng tu.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2008. Sau đây là câu chuyện của tôi.

1. Đứa con nổi loạn đã biến đổi thành một người mới

Trước đây, tôi luôn thích uống rượu và đánh lộn. Tôi nghĩ đó là thú vui và nó làm tôi thấy vui vẻ. Sau đó tôi bắt đầu công việc kinh doanh và theo đuổi tiền tài, danh vọng. Cuộc sống gia đình tôi luôn trong trạng thái hỗn loạn. Tôi đã dùng rượu để làm tê liệt mọi cảm xúc và tiếp tục lãng phí cuộc đời mình theo cách đó.

Một hôm, một người bạn đưa cho tôi một quyển Kinh Thánh và đề nghị tôi tới nhà thờ với anh ấy, nói rằng điều đó sẽ giúp giải quyết các vấn đề của tôi. Đầu tôi bị đau khi tôi tới nhà thờ. Khi tôi trở về nhà, vợ tôi đã đưa tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Cô ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước năm 1999 và đã từ bỏ khi cuộc bức hại bắt đầu. Tuy nhiên, cô ấy vẫn giữ cuốn sách này.

Tôi đọc được vài trang và cảm thấy thực sự buồn ngủ. Khi tôi thiếp đi, tôi nhìn thấy một vị kim Phật to lớn tới chỗ tôi và Ngài nói: “Con hãy đọc cuốn Chuyển Pháp Luân cùng với vợ con vì…” Tôi đột nhiên tỉnh giấc. Nó chân thực đến mức tôi không nghĩ nó là một giấc mơ. Tôi kể cho vợ tôi nghe chuyện xảy ra và cô ấy bật khóc: “Chính là Sư phụ đang bảo anh tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đấy!” Tôi đã trở thành một học viên và vợ tôi cũng vậy.

Tôi trả cuốn kinh thánh lại cho bạn tôi. Anh ấy nghe tôi kể giấc mơ của tôi và nói: “Vậy thì anh hãy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Người bạn này của tôi cũng đã từng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Do cuộc bức hại, anh ấy tin vào những lời tuyên truyền của Đảng cộng sản và những lời phỉ báng Đại Pháp. Chúng tôi ngừng giao thiệp với anh ấy, vì anh ấy tin rằng anh ấy đã viên mãn và không cần học Pháp nữa.

2. Giảng chân tướng ở chỗ làm

Vợ tôi và tôi mở một cửa hàng ở một thành phố khác – nơi chúng tôi không biết một học viên nào. Chỉ có hai chúng tôi nên việc tu luyện của vợ chồng tôi không được tinh tấn. Sư phụ thật từ bi đã sắp xếp để một học viên tu luyện lâu năm tới làm việc cho chúng tôi. Bà ấy thường kể cho chúng tôi nghe những trải nghiệm của mình và việc bà ấy đã trân quý cơ hội để tiếp tục tu luyện tinh tấn như thế nào. Bà ấy cũng thường khích lệ chúng tôi.

Tôi đã bỏ rượu và thuốc lá. Những bạn nhậu của tôi dừng gọi tôi đi uống rượu vì họ biết rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Thỉnh thoảng, chúng tôi tụ tập với nhau và tôi chỉ uống trà hoặc nước giải khát. Sau một thời gian, không còn ai cố ép tôi uống rượu.

Ban đầu, tôi sợ giảng chân tướng. Dần dần tôi đã hiểu rằng tôi phải chứng thực Pháp. Khi ai đó hỏi tôi vì sao tôi dừng uống rượu, tôi sẽ nhân cơ hội đó để kể cho họ nghe về những trải nghiệm tuyệt vời của mình với Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi muốn giúp đỡ mọi người thoái ĐCSTQ nhưng tôi lại lo sợ. Đồng thời, tôi ngại rằng tôi không đủ tài hùng biện để thuyết phục người khác. Tôi muốn đột phá rào cản này.

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ” (Chuyển Pháp Luân)

Sư phụ đã an bài một cơ hội cho tôi. Một khách hàng của tôi muốn trang trí nhà cửa và tôi đã cố gắng hết sức để giúp anh ấy. Tôi đã rất quan tâm và nghĩ cho anh ấy. Anh ấy rất hài lòng với công việc tôi làm.

Thấy rằng anh ấy tin tưởng mình, tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy về Đại Pháp. Tôi nói với anh ấy xã hội hủ bại như thế nào và những người dân thường chúng ta phải chịu đựng ra sao. Anh ấy đồng ý. Tôi tiếp tục nói với anh ấy Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền tới hơn 100 nước và vùng lãnh thổ trên thế giới như thế nào và vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn đã được ngụy tạo để phỉ báng Pháp Luân Công. Tôi nói với anh ấy việc tôi đã thay đổi từ một người vô dụng đối với xã hội thành một doanh nhân thành đạt và có trách nhiệm như thế nào. Trí huệ của tôi liên tục được khai mở khi tôi muốn giảng chân tướng cho anh ấy nhiều hơn nữa. Anh ấy đã bày tỏ sự ngưỡng mộ chân thành đối với Pháp Luân Đại Pháp và đồng ý thoái ĐCSTQ bằng tên thật của mình.

Một người đàn ông to lớn như tôi đã gần như bật khóc lúc đó. Tôi đã đề cao bản thân và cuối cùng đã có thể cứu người. Đó là người đầu tiên tôi cứu!

Chúng tôi coi việc phục vụ khách hàng là điều quan trọng nhất trong cửa hàng chúng tôi. Khi khách hàng bước vào, một học viên sẽ chào đón người khách một cách nồng hậu và để lại ấn tượng tốt đẹp cho khách hàng với sự từ bi của cô ấy. Khi một hợp đồng được ký kết, chúng tôi cử những công nhân của mình tới căn hộ của khách hàng. Một trong các công nhân luôn luôn là một học viên và anh ấy sẽ giảng chân tướng và giúp mọi người thoái ĐCSTQ. Nếu khách hàng không có nhà, tôi sẽ tìm một cơ hội khác. Nguyên tắc là sau khi mọi thứ đã được hoàn tất, tôi phải tới gặp riêng khách hàng cho tới khi khách hàng thấy hài lòng. Bằng cách đó tôi đã có ít nhất một tiếng đồng hồ để nói chuyện với khách hàng. Hầu như lần nào họ cũng sẽ vui mừng thoái ĐCSTQ.

Các học viên trong cửa hàng chúng tôi phối hợp như một chỉnh thể để giảng chân tướng. Đôi khi tôi buông lơi việc học Pháp và tất cả các loại quan niệm lại nổi lên. Khi tôi phục vụ khách hàng, tôi có chấp trước hiển thị, truy cầu danh lợi. Kết quả là, hiệu quả giảng chân tướng không được tốt và cũng có các vấn đề trong công việc của chúng tôi.

Năm nay, tôi đã vài lần quên giảng chân tướng cho khách hàng khi họ tới, như thể là có cái gì đó chặn tôi lại. Sau đó tôi đã nhìn thấy các sinh mệnh phía sau khách hàng đang khẩn nài tôi giảng chân tướng. Đó là những gì họ đã đang chờ đợi trong nhiều năm và đó là cơ hội duy nhất để họ có được tương lai. Tôi cần phải giảng chân tướng cho họ nhưng các quan niệm của tôi lại ngăn cản tôi làm điều đó.

Một khách hàng trở nên rất giận dữ với dịch vụ của tôi và yêu cầu tôi tới nhà ông ấy để khắc phục vấn đề. Tôi biết rằng phần biết của ông ấy đang thất vọng vì tôi đã không giảng chân tướng cho ông ấy và muốn được nghe chân tướng. Cuối cùng tôi vẫn không thể mở miệng nói. Tôi cảm thấy khổ sở sau khi trở về nhà. Tôi ghét sự hèn nhát của mình. Tôi tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với mình vậy.

Tôi đã chia sẻ sự việc đó trong buổi học Pháp nhóm và mọi người đều thừa nhận là họ đều trải qua những chuyện như vậy gần đây. Một số người trong chúng tôi còn do dự với việc giảng chân tướng và bỏ lỡ nhiều cơ hội. Chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi đang buông lơi. Việc học Pháp đã trở thành hình thức và việc phát chính niệm chỉ là làm cho xong. Tâm an dật của chúng tôi đã ngăn cản chúng tôi cứu người và đó là những gì mà cựu thế lực muốn. Tà ác tạo ra đủ loại rắc rối, can nhiễu đến việc giảng chân tướng của các học viên. Chúng tôi càng ít giảng chân tướng, chúng tôi càng ít muốn làm việc đó. Chúng tôi đã điều chỉnh lại suy nghĩ của mình và tăng cường học Pháp, luyện công. Cùng với việc phát chính niệm thường xuyên hơn, chúng tôi đã tinh tấn trở lại.

3. Hồng Pháp cho thân quyến

Tôi là con thứ ba trong số 5 anh chị em. Tôi có người anh trai sinh đôi. Trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi là kẻ rắc rối đến nỗi trong gia đình không ai muốn ra ngoài cùng với tôi, sợ rằng họ sẽ bị mất mặt. Sau khi tôi trở thành một học viên, tôi đã bỏ được những thói quen xấu, chuyên tâm vào công việc và gia đình tôi thuận hòa. Việc kinh doanh của tôi thành công và tôi mua được một ngôi nhà, một xe ô tô và 1 gara. Đó là phúc lành Sư phụ ban cho.

Các anh chị em của tôi không thể tin vào mắt mình và tôi đã nhân cơ hội đó giảng chân tướng cho họ. Vì họ là thân quyến của tôi và biết tôi trước đây như thế nào, mọi người đều tin vào sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp và thoái ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó.

Người anh trai song sinh của tôi tin vào một linh hồn nhập thể và gia đình của anh ấy chao đảo vì linh hồn đó. Sau đó vợ anh ấy đã bị lao phổi và xuất huyết rồi lâm vào tình trạng nguy kịch. Vợ tôi và tôi đã giảng chân tướng cho họ và giúp họ thoái ĐCSTQ. Là anh em song sinh với tôi, anh ấy tin tôi. Anh ấy đã trả lại tất cả tượng Phật anh ấy có cho nhà chùa và đốt những thứ còn lại cũng như các đồ cúng tiến. Họ đã học Pháp Luân Đại Pháp và luyện công cùng chúng tôi. Trong vòng 7 ngày, bệnh tình của chị dâu tôi đã biến mất. Họ trở thành học viên và cùng giúp giảng chân tướng. Sau đó họ đã mua một căn hộ cho riêng mình. Họ tin rằng đó là nhờ phúc lành từ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Gia đình tôi và tôi thành tâm cảm tạ Sư phụ đã cứu độ chúng tôi. Kể từ giờ trở đi, tôi sẽ là một học viên kiên định và buông bỏ tất cả các chấp trước của mình. Tôi sẽ chỉ làm những gì mà Sư phụ yêu cầu và giúp cứu nhiều người hơn nữa. Sư phụ đã giảng trong “Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế New York năm 2009” :

“…vậy nên mới nói cứ tu luyện như thủa đầu, tất thành chính quả.

Tôi sẽ là một học viên chân tu trong giai đoạn chính Pháp, thực hiện thệ ước của mình và trở về nhà cùng Sư phụ.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/16/明慧法会–浪子得法金不换-正念救人践誓约-281996.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/28/143409.html

Đăng ngày 22-12-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share