Bài viết của một học viên ở Khu tự trị Nội Mông

[MINH HUỆ 16-10-2013] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. Vì không học Pháp sâu, tôi đã ngừng tu luyện một thời gian dài, bỏ lỡ nhiều cơ hội quý báu để cải thiện bản thân. Tôi rất nuối tiếc đã bỏ lỡ cơ hội chứng thực Pháp với các đồng tu khác. Nhưng nhờ sự từ bi vĩ đại của Sư phụ, tôi đã có thể quay lại con đường tu luyện.

Sau khi bắt đầu tu luyện lại mùa xuân này, tôi được biết từ trang Minh Huệ rằng các học viên cần làm ba việc, do đó tôi bắt đầu làm từng việc một để quy chính lại bản thân. Mặc dù không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì ở những không gian khác, tôi vẫn chứng kiến những điều thần kỳ Đại Pháp mang lại, cũng như việc Sư phụ bảo vệ chúng ta như thế nào.

Vượt qua can nhiễu để luyện công vào buổi sáng

Lúc đầu, tôi tuân theo lịch trình từ trước năm 1999: luyện động công vào buổi sáng và hoàn thành bài tĩnh công vào ban đêm. Sau một thời gian, tôi được biết từ trang Minh Huệ rằng nhiều đồng tu dậy lúc 3:50 sáng để luyện tất cả các bài công pháp cùng nhau. Tôi cảm thấy xấu hổ. Tôi coi việc giảng chân tướng là thử thách nhất, do đó về vấn đề dậy sớm vào buổi sáng, tôi nghĩ nó không thể khó như giảng chân tướng, vậy sao tôi không tham gia?

Đêm đó, sau khi phát chính niệm vào nửa đêm tôi đặt chuông báo thức. Tuy nhiên, bỗng dưng tôi không muốn ngủ chút nào. Tôi không thể nào ngủ được cho tới 3 giờ sáng. Khi tôi tỉnh dậy, đã 7 giờ sáng. Tôi không hề nghe thấy tiếng chuông đồng hồ. Thật là lạ vì thường tôi dễ tỉnh giấc.

Hai ngày sau, tôi bỗng nhận ra đó là can nhiễu từ cựu thế lực. Tôi quyết định thử lần nữa. Đêm đó tôi đặt chuông báo thức. Tôi lại không thể ngủ được. Tôi bắt đầu phát chính niệm để loại trừ nó. Tôi nói với cựu thế lực: “Lần này, ta đã chuẩn bị rồi, các người không thể can nhiễu được.” Tuy nhiên, tôi vẫn không thể ngủ được. Lúc 3 giờ, tôi lại thấy buồn ngủ. Tôi nhận ra đây là can nhiễu. Tôi quyết định bắt đầu luyện công ngay lập tức.

Khi luyện tĩnh công, tự nhiên tôi bị đau bụng. Mồ hôi nhanh chóng làm ướt áo tôi. Tôi cố gắng tiếp tục và nói với cựu thế lực: “Ta không sợ các người. Can nhiễu sẽ không gây tác dụng được.” Ngay lập tức dạ dày tôi bắt đầu co thắt, rất giống với những triệu chứng viêm dạ dày ruột cấp tính tôi bị từ nhiều năm trước. Lúc đó tôi có chính niệm mạnh mẽ: “Sư phụ đã tiêu trừ nghiệp bệnh rồi. Đây là can nhiễu từ cựu thế lực để ngăn không cho mình luyện công.” Cơn đau càng lúc càng nặng. Cuối cùng tôi ngã xuống đi văng và lăn lộn, sau đó bị đi ngoài và nôn. Tôi suýt ngất. Lúc đó tôi có một niệm: “Đây là một trận chiến với cựu thế lực. Mình phải vượt qua.” Tôi chối bỏ an bài của cựu thế lực trong tâm trí và cùng lúc kêu lên: “Sư phụ giúp con!” Bỗng dưng, tôi ngừng nôn và chỉ trong giây lát không còn đau nữa.

Tôi rời nhà tắm nhễ nhại mồ hôi. Tôi nói trong nước mắt: “Tạ ơn Sư phụ!” Sau đó tôi hoàn thành các bài công pháp còn lại. Từ đó, tôi không bao giờ có bất cứ vấn đề nào với việc luyện công vào buổi sáng, ngay cả khi đi công tác.

Qua sự việc nhỏ này, tôi hiểu sâu sắc hơn:

“Người tu luyện giảng là chính niệm. [Khi] chính niệm rất mạnh mẽ, chư vị sẽ là không gì cản trở được, và điều gì cũng làm được.” “Chư vị chính niệm đầy đủ thì Sư phụ có thể giúp chư vị.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles)

Quả thực, chừng nào chúng ta chính niệm chính hành, không có gì chúng ta không thể vượt qua, dù can nhiễu là lớn hay nhỏ.

Giảng chân tướng để cứu những người có duyên

Một ngày, con gái nuôi của mẹ tôi gọi cho tôi từ quê tôi, nói rằng cô ấy muốn tới thăm bố mẹ tôi ở thành phố. Tôi nghĩ đây là một cơ hội để giảng chân tướng. Tuy nhiên, vào sáng ngày hôm sau, trời bắt đầu mưa. Bố tôi nghĩ rằng lái xe trên đường cao tốc thật nguy hiểm, nên đã bảo cô ấy tới vào hôm khác. Cô ấy cũng đồng ý. Lúc trưa, trời ngừng mưa. Chúng tôi ngạc nhiên khi cô tới trước giờ cơm tối với cô con gái đang học trung học. Ngay khi tới cô bé đã nói với chúng tôi: “Mẹ cháu nhất định phải đến ngay, cho dù mẹ con cháu phải đi vào đêm.” Tôi biết họ đến để được cứu.

Sau khi ăn tối, tôi từ từ dẫn dắt đến chủ đề “thoái Đảng”. Tôi ngạc nhiên khi thấy ngay sau khi tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Công và vì sao ĐCSTQ (Đảng Cộng Sản Trung Quốc) phỉ báng Pháp Luân Công và bức hại các học viên, cô bé bắt đầu run rẩy và răng trên cô bé lập cập.

Cô bé cứ hỏi tôi: “Sao mà đột nhiên cháu chỉ muốn khóc.” Tôi nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô bé để cô bình tĩnh lại, “Vậy là tốt. Phần biết của cháu đã chờ đợi ngày hôm nay, chính vì vậy cháu hạnh phúc và hân hoan.” Cô bé bật khóc. Cả mẹ và con gái đều thoái đảng không hề lưỡng lự.

Tối muộn, họ định về nhà ở thành phố. Khi họ vừa ra về và đi xuống cầu thang, họ gọi chúng tôi: “Mẹ con em vừa gặp tai nạn xe hơi ở bãi đỗ xe.” Tôi tới chỗ họ ngay lập tức. Trong thang máy, tôi thắc mắc không hiểu vì sao họ gặp tai nạn ngay sau khi thoái Đảng.

Trong bãi đỗ xe, tôi thấy xe của họ bị kẹp sát vào chỗ đỗ xe kế cạnh. Mặt trước của xe ô tô đều bị lõm. Thật là lạ vì người mẹ là người lái xe có nhiều kinh nghiệm. Rất ít khả năng cô phạm một lỗi như vậy. Cô nói với tôi. “Em chỉ lùi xe lại, rồi đâm vào đó.” Rồi cô nói: “Có thể đó là một việc tốt, có lẽ như vậy em đã tránh được một tai nạn lớn hơn vào ngày mai.” Tôi lập tức hiểu ra, “Em nói đúng, ngay sau khi em thoái Đảng, em đã hưởng ân phúc.” Cô hoàn toàn đồng ý với tôi.

Sau khi chúng tôi chờ một tiếng đồng hồ, những người từ công ty bảo hiểm đến và làm các thủ tục, vì xe ô tô vẫn bị mắc và không thể dịch chuyển được dù chúng tôi cố gắng đến mấy. Cửa hàng sửa xe ở khu vực này tình cờ vẫn còn mở cửa, vậy là chúng tôi tìm gặp được người chủ. Người chủ cửa hàng nói: “Các chị thật may mắn, hôm nay tôi ở lại đây hơi muộn. Nếu các chị đến muộn một phút thôi là tôi đã đi rồi.”

Cuối cùng chúng tôi cũng đưa được chiếc xe ra ngoài. Người chủ cửa hàng sửa xe kiểm tra chiếc xe. Dù nó bị hỏng, nhưng vẫn có thể lái trên đường cao tốc rồi sửa chữa sau. Người quản lý tòa nhà nói với chúng tôi rằng khóa của khu vực đỗ xe bên cạnh cần được thay vì nó bị hỏng. Tôi trả lời ngay lập tức và nói: “Tôi sẽ trả tiền, chắc chắn vậy.” Nhưng không có ai đến đòi tiền khóa chúng tôi vì khóa ở chỗ đỗ xe không hề bị hỏng và đã được lắp lại vào chỗ cũ.

Sáng hôm sau, cả hai mẹ con đi ăn sáng. Cháu tôi bảo với tôi: “Cháu không dám ngủ đêm hôm qua. Cháu cứ nhắm mắt lại là thấy như mình như lơ lửng trên không trung. Cháu hơi sợ. Cuối cùng thì cháu quyết định nắm tay mẹ cháu để không bay lên.” Tôi ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên tôi thấy có người có công năng sau khi biết chân tướng Pháp Luân Công. Có lẽ họ là những người có duyên phận. Tôi cho cháu chiếc máy MP3 của tôi có các bài giảng của Sư phụ, nói với cháu: “Khi cháu nghe kỹ các bài giảng của Sư phụ, cháu sẽ biết vì sao.”

Sau khi họ đi, mẹ tôi, cũng là một học viên và tôi đều có cảm nhận về việc này. Giảng chân tướng cho họ không chỉ cho phép chúng ta trải nghiệm điều kỳ diệu của Đại Pháp và củng cố tín tâm của chúng ta, mà điều quan trọng nhất là nó cho chúng ta hiểu được vì sao Sư phụ yêu cầu chúng ta nhanh chóng cứu người.

Sư phụ giảng:

“…những con người thế gian đều đã hiểu rõ cả rồi. Vì sao nói [họ] đã hiểu rõ? Là vì sinh mệnh nào cũng có mặt minh bạch của mình, họ đều đã biết Đại Pháp là gì.” (Giảng Pháp và giải Pháp tại Pháp hội ở trung tâm thành thị New York)

Những sinh mệnh này đang chờ được cứu. Họ đang chờ chúng ta giảng chân tướng cho họ.

Tôi thường thiếu dũng khí để viết về các trải nghiệm trong tu luyện của tôi. So với nhiều đồng tu khác, trạng thái tu luyện của tôi không tốt lắm. Tôi mới chỉ giúp cho một lượng người có giới hạn biết chân tướng về Pháp Luân Công và thể ngộ của tôi vẫn còn nông cạn.

Tuy nhiên, có một cảm giác về ý thức trách nhiệm đã thôi thúc tôi viết bài.

Nhiều năm trước, tôi chuyển đến thành phố này vì công việc, và tôi không thể tìm được một đồng tu nào. Học hỏi từ các bài chia sẻ kinh nghiệm trên trang web Minh Huệ là động lực chính cho tôi tiến bộ. Từ những bài chia sẻ này, tôi đã tìm ra những thiếu sót, sửa lại từng sai lầm, và động viên bản thân tinh tấn.

Vì tôi đã được thọ ích rất nhiều từ các bài chia sẻ này, biết rằng các bài viết của các đồng tu có thể giúp các đồng tu khác ngộ ra được nhiều như thế, chẳng phải sẽ là ích kỷ nếu không chia sẻ các kinh nghiệm của mình sao?


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/10/16/142773.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/28/两件小事见证大法神奇-278399.html

Đăng ngày 11-1-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share