Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-09-2013] Ông Hạ Nguyên Tân là một học viên Pháp Luân Công ở độ tuổi 60. Ông sống trong khu chợ Tây Hà của Huyện Kim Châu, thành phố Đại Liên. Ngày 24 tháng 08 năm 2013, ông bị cảnh sát bắt giữ phi pháp tại nhà bởi ông tu luyện Pháp Luân Công. Những người hàng xóm của ông đã thấy rất phẫn nộ.

Một người hàng xóm của ông lên tiếng: ”Chính quyền Trung Cộng sẽ bị diệt vong vì đã bắt một người tốt bụng như vậy!” Những người khác đều đồng ý như vậy. Những người hàng xóm của ông còn bàn bạc về việc tới trại tạm giam để thăm ông  Hạ Nguyên Tân.

Khi áp giải ông Hạ xuống cầu thang nhà ông, cảnh sát đã còng tay ông Hạ và sử dụng mảnh vải để che còng tay lại. Ông Hạ đã nói: “Không cần phải che còng tay lại đâu. Tôi đã ở tuổi 60 rồi, và tôi sống theo Chân – Thiện – Nhẫn [những nguyên lý cơ bản của Pháp Luân Công]. Tôi không xấu hổ vì bị còng tay. Các anh sẽ phải cảm thấy xấu hổ vì đã bắt tôi!”

Sức khỏe hồi phục sau khi tu luyện Pháp Luân Công

Ông Hạ đã từng bị bệnh phong thấp. Vì ông đã lớn tuổi, ông còn bị thêm bệnh huyết áp cao, bệnh tim mạch vành, viêm túi mật và chứng rối loạn dạ dày. Ông đã chịu đựng những cơn đau ở khắp cơ thể và lúc nào ông cũng phải đem theo thuốc bên mình.

Bệnh tim của ông mỗi lần phát tác là ông lại đau đến mức phải co người lại và lăn quanh giường để chống lại cơn đau, điều này khiến lồng ngực của ông cũng bị thương tổn. Cuộc sống của ông luôn ở bên bờ sinh tử. Mẹ của ông đã mất trong tình trạng tương tự, do đó gia đình ông rất lo lắng về tình trạng sức khỏe của ông.

Vào thời điểm mà ông cảm thấy muốn buông xuôi, thì có ai đó đã nói với ông về lợi ích sức khỏe từ việc tu luyện Pháp Luân Công, và ông đã quyết định thử vận may. Sau một thời gian tu luyện, bệnh tật của ông đã được chữa lành và ông thấy tràn trề sinh lực. Do đó ông tiếp tục sống chiểu theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn để trở thành người tốt hơn.

Người nhân viên xuất sắc

Sau khi ông Hạ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, ông đã làm việc với thái độ rất nghiêm túc. Do ông luôn luôn đảm nhận những công việc nặng nhọc và dơ bẩn, và không khi nào đòi hỏi phải có thêm bất cứ khoản tiền phụ cấp nào, ông đã giành được phần thưởng “lao động tiên tiến” của cơ quan.

Một hôm, một người khách hàng đến thăm ông, lặng lẽ đặt 3.000 nhân dân tệ trên bàn uống cà phê trước khi anh ấy rời đi. Sau khi trả lại tiền cho khách hàng, ông Hạ nhìn thấy khoản tiền ở trên bàn kia. Ngay lập tức ông đã gọi taxi để trả tiền lại cho vị khách. Vị khách này đã rất xúc động.

Ông Hạ chưa bao giờ yêu cầu bất cứ một khoản tiền nào từ những chuyến công tác của mình dù chỉ một xu. Ông luôn luôn suy nghĩ cho người khác trước. Đồng nghiệp của ông thường nhận xét rằng ông là người tốt, đạo đức cao, và rằng một người như ông rất hiếm gặp.

Họ không thể tin được rằng ông đã bị bắt giữ. Sau khi xác nhận tin tức, họ không biết phải nói gì cả. “Một người như ông Hạ Nguyên Tân có thể làm điều gì xấu kia chứ? Tại sao lại bắt một người như ông ấy? Xã hội này là xã hội kiểu gì vậy?!” Họ thốt lên đầy nghi hoặc.

Một người chồng tốt

Vợ của ông Hạ là bà Tô Chính Thu, sức khỏe của bà không được tốt. Trước khi ông Hạ bị bắt, ông Hạ làm mọi việc nhà, bao gồm đi chợ, nấu cơm và giặt giũ. Ông được những người hàng xóm xưng tụng là một người chồng tốt.

Tư khi cha mẹ ông lâm bệnh cho đến khi họ qua đời, ông đều chăm sóc cho họ. Bố mẹ ông đã để lại cho ông ngôi nhà của họ như là để bù đắp cho ông, nhưng người anh trai của ông Hạ nhất định đòi sống trong ngôi nhà đó. Ông Hạ và vợ của ông đã để lại ngôi nhà cho anh trai ông mà không yêu cầu trả một xu nào; mà cũng không than phiền một câu nào.

Trong khu phố, ông Hạ được biết đến là một người kính trọng bố mẹ vợ. Khi bạn bè hoặc họ hàng của bố mẹ vợ đến chơi, ông luôn luôn chuẩn bị bữa ăn cho họ. Đôi lúc ông quá bận rộn đến mức không có thời gian để chuẩn bị bữa ăn cho mình.

Mẹ vợ ông Hạ đã 94 tuổi. Sau khi nghe tin ông bị bắt, bà đã quá lo lắng đến mức không thể ăn được gì cả. Bà nói: “Con rể tốt của tôi đã bị bắt. Hẳn là họ đã bắt nhầm người rồi.”

Bà đã đề nghị gia đình đưa bà đến Sở Cảnh sát Quang Minh để bà đón ông Hạ về nhà.

Sau khi nghe thông tin về việc ông Hạ bị bắt, anh vợ của ông Hạ đã liên tục nói rằng: “Họ đang giết người vô tội! Họ đang giết người vô tội!”

Một người hàng xóm tốt bụng

Sau khi ông Hạ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 2004, ông luôn luôn luyện các bài tập của Pháp Luân Công tại nhà. Không nhiều người hàng xóm của ông biết về sự việc này, nhưng họ đều biết rằng ông là người rất tốt. Đặc biệt là ở Trung Quốc, nơi mà giá trị đạo đức ngày một suy giảm, thì người như ông Hạ là rất hiếm có.

Hàng xóm của ông Hạ thường hay đề nghị ông giúp họ, từ việc thay đường ống dẫn nước hay sửa đồ gia dụng. Ông chưa bao giờ từ chối bất cứ yêu cầu nào của họ và luôn luôn hết lòng giúp đỡ họ.

Một ngày nọ, khi trời bắt đầu mưa, một thanh niên sống trong ngôi nhà đối diện nhà ông Hạ đã ngủ thiếp đi sau khi say rượu. Chăn của cậu ấy phơi ở ngoài sân. Ông Hạ ngay lập tức đi sang thu chăn và đem chúng vào phòng của cậu ấy. Ông cũng tự mình lau sạch hành lang và cầu thang.

Một lần khác, ông Hạ để ý thấy rằng các viên gạch lát ở lối ra vào của tòa nhà đã bị vỡ. Ông đã dành ra hai ngày để sửa lối đi để người dân đi lại được thuận tiện hơn. Vườn hoa trong khuôn viên phía trước tòa nhà cũng mọc đầy cỏ dại, do đó ông đã nhổ cỏ dại đi và trồng hoa vào đó.

Tất cả hàng xóm đều cảm ơn ông.

Trung quốc có câu “Bán anh em xa mua láng giềng gần”. Mất đi một người hàng xóm tốt như vậy, họ thấy cảm thông với gia đình ông Hạ. Họ nói rằng họ có thể giúp đỡ ông chăm sóc con gái ông trong thời gian ông không có ở nhà.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/22/好人被劫持迫害-邻里愤慨-280152.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/10/23/142862.html

Đăng ngày 11-1-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share