Bài viết của một học viên ở miền Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 14 – 08 – 2013] Tôi là một nhà thiết kế, đã làm việc cho cả học viên và người thường. Các ông chủ và nhân viên ở cả hai công ty đều rất hài lòng với chất lượng công việc của tôi.

Năm ngoái, tôi đã có một kỳ nghỉ dài do quá mệt mỏi vì làm việc quá sức. Khi tôi trở về, cả học viên và ông chủ người thường đều đề nghị tôi làm việc cho họ. Đó là một quyết định khó khăn và tôi đã do dự. Nhưng tôi biết là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nên chiểu theo các Pháp lý.

Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi, tôi đến đền Vũ Hầu ở thành phố Thành Đô để thăm bức tượng Gia Cát Lượng, vị quân sư của nước Thục dưới thời Tam Quốc. Ông nổi tiếng là chiến lược gia vĩ đại và xuất chúng nhất trong thời đại của ông. Bức tượng này được dựng lên để tưởng nhớ ông. Khi nhìn bức tượng, tôi đã bật khóc. Tôi tự hỏi điều này có phải là bởi vì tôi có mối quan hệ tiền duyên với Tam Quốc. Sư phụ giảng,

“Mọi người đã biết “tam quốc diễn nghĩa” rồi. “Tam quốc diễn nghĩa” [có] giảng về chữ “nghĩa”. Trải qua một triều đại, ba thế lực cùng nhau ganh sức đã thể hiện đầy đủ được nội hàm của chữ “nghĩa”. Hơn nữa trải qua một triều đại lâu ngần ấy đã biểu hiện được thâm tầng văn hoá của chữ “nghĩa” này; đến hôm nay nhân loại vào thời truyền Pháp mới có được nhận thức sâu sắc về chữ “nghĩa” đó, hiểu được ‘nghĩa’ là gì, quan hệ dẫn dắt giữa bề mặt và nội hàm ra sao cũng như phản ánh ở tầng thâm sâu thế nào. Con người không thể chỉ đơn thuần biết được bề mặt của chữ ấy, [mà còn] phải hiểu cho rõ nội hàm trong đó là gì. Tất nhiên trong “tam quốc diễn nghĩa” cũng biểu hiện nhiều nội hàm như mưu trí con người trong đó.” (Giảng Pháp luân lưu tại Bắc Mỹ)

Giải quyết một tình thế khó xử và nhờ đó mà lựa chọn đúng đắn

Năm ngoái tôi đã xin nghỉ việc tại công ty của học viên bởi vì tôi quá bận rộn và cần nghỉ ngơi một thời gian. Chúng tôi có quan hệ thầy-trò và ông ấy hứa rằng tôi có thể trở lại làm việc bất cứ khi nào tôi sẵn sàng. Đồng thời, ông chủ cũ của tôi, người không phải là một học viên, cũng đề nghị tôi làm việc cho ông. Tôi đã rơi vào một tình thế khá khó xử.

Sau khi tự hỏi, “Tại sao mình gặp phải mâu thuẫn này,” tôi đã nhìn vào trong và xác định được nhiều chấp trước, bao gồm chấp trước vào danh và lợi ích cá nhân. Nhưng điều đó vẫn không có tác dụng và tôi tiếp tục tự hỏi mình phải làm gì.

Tôi đã chấp trước vào việc ra quyết định dựa trên “nghĩa” [công lý, trung thực, trung thành và tin cậy] và “lời hứa”. Với một điểm hóa từ Sư phụ, tôi đã ngộ ra ý nghĩa bên trong của “tiền duyên”. Tôi nhận ra rằng là một học viên trong thời kỳ Chính Pháp, tôi cần ra quyết định căn cứ vào khả năng cứu độ chúng sinh và cân bằng tất cả mọi thứ dựa trên các Pháp lý. Một cách tự nhiên, điều này đã vượt quá cả chữ “nghĩa” và “làm một người tốt” của người thường.

Tôi nhận ra rằng không quan trọng việc một người là học viên hay người thường, vì cả hai đều đến thế giới này để đồng hóa với Pháp. Một mối quan hệ tiền duyên vượt qua bất kỳ sự yêu ghét nào mà người ta có thể mang theo từ quá khứ. Tôi chắc hẳn từng có mối duyên tiền định sâu sắc với ông chủ người thường của mình, và điều quan trọng là làm thế nào để cứu ông và những nhân viên của ông. Mối quan hệ của tôi với ông chủ học viên cũng rất thiêng liêng, và điều quan trọng nhất là làm thế nào để hợp tác tốt với ông, cùng nhau tu luyện tinh tấn, và cứu những người có duyên phận với chúng tôi trong công việc.

Dựa trên quan điểm cứu người, tôi quyết định làm việc cho người không là học viên trước để tôi có thể cứu thêm người trong môi trường đó. Sau một thời gian, tôi sẽ trở lại làm việc cho đồng tu của mình và hợp tác với ông để cứu người. Tôi tin rằng điều này sẽ cho phép tôi bù đắp những thiếu sót của mình ở mỗi nơi làm việc.

Kể từ khi tôi chỉ giữ trong tâm suy nghĩ cứu người, Sư phụ đã mở một cánh cửa rộng cho tôi và ban cho tôi nhiều chính niệm và trí huệ. Một lần nữa, tôi cảm nhận được sự vĩ đại của Sư phụ và Đại Pháp.

Đại Pháp khai mở trí huệ để tôi có thể cứu thêm người

Là một nhà thiết kế, tôi cần phải đưa ra những ý tưởng mới. Tuy nhiên, những thứ tôi đã thiết kế tại công ty của đồng tu có giá trị thương mại và cần giữ bí mật, vì vậy tôi không thể sử dụng nó tại công ty của người thường. Ngoài ra, tôi đã có kinh nghiệm với các kỹ thuật cần thiết cho ông chủ mới của tôi, vì vậy tôi có thể sẽ phải chịu áp lực liên tục.

Tuy nhiên, tôi ngộ rằng trở lại làm việc chỉ là hiện tượng bề mặt, trong khi cứu người mới là mục tiêu chính. Khi tôi học “vật chất và tinh thần là nhất tính” (Chuyển Pháp Luân), Đại Pháp đã thể hiện một tầng nội hàm mới cho tôi. Tôi biết làm thế nào để làm tốt việc thiết kế. Ý tưởng thiết kế xuất phát từ tâm trí của một người, nhưng nó cũng là vật chất. Miễn là tôi đề cao tâm tính và đồng hóa với Pháp, Sư phụ và Đại Pháp sẽ cung cấp cho tôi những gì tôi cần để làm tốt.

Và đó chính xác là điều đã xảy ra. Tôi giữ vững suy nghĩ cứu người trong tâm, và phát chính niệm để loại bỏ các yếu tố can nhiễu các đồng nghiệp trong khi tôi đang làm việc. Tôi xem nhẹ áp lực tại nơi làm việc. Mỗi lần trước khi tôi bắt đầu thiết kế, đầu óc tôi trở nên trống rỗng. Tuy nhiên, khi tôi bắt đầu công việc, những ý tưởng hay đã đến với tôi, và các thiết kế của tôi được mọi người chấp nhận. Các đồng nghiệp rất ngưỡng mộ tôi, và ông chủ của tôi thì vui vẻ pha lẫn ngạc nhiên, còn những khách hàng thì cảm thấy trên cả hài lòng. Một khách hàng cho biết ông đã gặp rất nhiều nhà thiết kế trong ngành này, nhưng không ai có trình độ chuyên môn bằng tôi. Ông nói rằng nếu một ngày tôi được công nhận trong ngành, việc kinh doanh của công ty chúng tôi sẽ phát triển thịnh vượng. Những lời khen ngợi như vậy thực sự hiếm khi dành cho một người trẻ tuổi chỉ mới có một vài năm kinh nghiệm trong lĩnh vực này.

Mỗi khi gặp khó khăn trong công việc, tôi lại nhìn vào bên trong để xác định vấn đề. Miễn là tâm tính của tôi đề cao, các phép màu tại nơi làm việc sẽ ngay lập tức triển hiện. Tôi có thể dễ dàng giải quyết các vấn đề thiết kế khó trong những giai đoạn đầu. Ông chủ của tôi đã rất ngạc nhiên. Ông nói, “Tất cả mọi thứ đến với bạn quá dễ dàng!” Nhưng tôi biết rằng nhiều ý tưởng đã được in dấu vào tâm trí của tôi bởi Sư phụ.

Tôi thường là người đầu tiên nghĩ ra ý tưởng thiết kế, sau đó hướng dẫn những người khác phát triển chúng. Tôi không bao giờ phải cố gắng hết sức để nảy ra những ý tưởng, nhưng chúng luôn luôn xuất hiện trong tâm trí của tôi khi tôi bắt đầu thực hiện một dự án. Rõ ràng tất cả những điều này đã được Sư phụ và Đại Pháp ban cho.

Sư phụ giảng,

“Như vậy tương lai có rất nhiều những học giả chuyên gia sẽ được khai trí trong Phật Pháp, họ sẽ thành những người đi đầu mở đường của các môn học về các phương diện.” (Chứng thực, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Trong quá khứ tôi đã không hiểu rõ Pháp lý này lắm. Tôi từng tìm kiếm một lý thuyết hỗ trợ từ Pháp và văn hóa truyền thống trong khi làm việc. Bây giờ tôi đang ở trong trạng thái tu luyện mà trí huệ của tôi được Đại Pháp khai mở. Chúng ta đang tu luyện Đại Pháp. Sư phụ là toàn năng. Tất cả mọi thứ đều đến từ Đại Pháp. Chúng ta nên chiểu theo đúng yêu cầu của Sư phụ.

Chứng thực Pháp và cứu người

Ông chủ và các đồng nghiệp của tôi đã chứng kiến ​​hiệu suất vượt trội của tôi, nhờ đó đặt một nền tảng tốt cho tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cứu người. Khi ông chủ và các đồng nghiệp ca ngợi tôi, tôi đã nhân cơ hội đó để chứng thực Pháp bằng cách nói với họ, “Những khả năng của tôi đến từ Đại Pháp vì Đại Pháp đã cho tôi trí huệ. Thật ra khi tôi bắt đầu làm việc về thiết kế, tôi chỉ giữ trong tâm trí của tôi về việc giúp đỡ người khác. Đúng như người xưa nói, ‘Có vẻ như các vị thần đang giúp đỡ tôi.’”

Tôi nắm bắt từng cơ hội để phá vỡ chủ nghĩa vô thần của đồng nghiệp và những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bất cứ khi nào có thể. Tôi cũng tặng họ DVD Thần Vận và phần mềm để đột phá phong tỏa Internet. Tôi còn nói với họ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và thuyết phục họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Có một lần ông chủ của tôi muốn mua bảo hiểm cho tôi. Tôi coi nó như là một điểm hóa để thuyết phục ông thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, bởi vì đó mới là bảo hiểm thực sự cho tương lai tốt đẹp của ông. Tôi nghĩ, “Mình ở đây để cứu người. Đây là thời điểm quan trọng mà ông ấy đã chờ đợi nhiều kiếp.” Tôi đã cầu xin Sư phụ gia trì chính niệm cho mình và loại bỏ bất kỳ yếu tố nào can nhiễu việc ông được cứu.

Tôi nói với ông về ý nghĩa của “trời diệt ĐCSTQ”, tại sao người ta nên thoái ĐCSTQ, và bảo hiểm nhân thọ thực sự của ông là gì. Ông chủ của tôi hiểu ra ngay lập tức và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Một đồng nghiệp thậm chí còn nhờ tôi chọn một ngày tốt cho anh ấy thoái ĐCSTQ. Tôi dần dần loại bỏ chấp trước lo lắng và truy cầu trong khi cứu người. Tôi chỉ có một trái tim từ bi và thuyết phục mọi người trở nên tử tế.

Sư phụ đã thực sự an bài mọi thứ cho chúng ta và luôn luôn cho chúng ta những điểm hóa. Để cứu người một cách hiệu quả, điều quan trọng là chúng ta phải tu luyện tốt và duy trì chính niệm.

Đột phá can nhiễu của việc quá bận rộn

Thiết kế được phân loại là một ngành dịch vụ. Tiền lương của một nhà thiết kế thì cao, nhưng áp lực cũng lớn. Làm thêm giờ là khá phổ biến, thậm chí cả vào những ngày cuối tuần. Tôi thấy rằng các học viên khác cũng chịu sự hạn chế thời gian. Tôi đã thử những phương pháp người thường trong một khoảng thời gian. Tôi cũng xin nghỉ việc và tập trung vào việc giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.

Tuy nhiên, nếu chúng ta không đi một con đường chân chính, chúng ta sẽ phải đối mặt với can nhiễu. Kết quả là, hiệu quả tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người không được tốt. Ông chủ của tôi đề nghị tôi trở lại làm việc. Tôi nghĩ rằng phần biết của ông rất háo hức để được cứu. Ngoài ra, tôi biết tôi nên đi một con đường chân chính. Nếu tôi trở lại làm việc, tôi phải vượt qua can nhiễu của việc quá bận rộn với công việc.

Với những điểm hóa từ Sư phụ và sau khi nhìn vào bên trong, tôi nhận ra rằng bận rộn không phải là không thể tránh khỏi, và nó xảy ra vì những chấp trước người thường của tôi. Tôi đã từng có một suy nghĩ, đó là chứng thực Pháp bằng cách làm tốt công việc. Ý nghĩ đó thực sự chứa nhiều chấp trước người thường, bao gồm cả danh tiếng, lợi ích cá nhân, theo đuổi sự nghiệp, hiển thị, v.v., đó là tất cả những lý do khiến tôi bận rộn tại nơi làm việc.

Mỗi khi tôi nghĩ làm thế nào để làm tốt công việc, tôi nhận ra rằng đây là chấp trước vào danh tiếng, lợi ích cá nhân, và theo đuổi sự nghiệp, không phải là bản thân mình. Chân ngã của tôi phải ở trong trạng thái vô vi, không mong muốn gì, nhưng sở hữu trí huệ vĩ đại. Sau khi ngộ ra điều này, tôi đã cố gắng hết sức mình để thoát khỏi chấp trước vào danh và lợi ích cá nhân trong khi học Pháp. Sau khi Đại Pháp khai mở trí huệ cho tôi, tôi đã làm tốt việc thiết kế. Tôi đã cải thiện hiệu quả công việc và đột phá can nhiễu luôn luôn bận rộn trong công việc.

Một lần nọ tôi được giao một dự án lớn, tôi chỉ tốn có một ngày từ việc thu thập dữ liệu đến việc đưa ra giải pháp cuối cùng. Nó thực sự là một tốc độ đáng kinh ngạc! Bây giờ tôi làm việc từ bốn đến năm tiếng mỗi ngày, và nghỉ vào cuối tuần. Tôi có nhiều thời gian hơn để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cứu người.

Tôi cũng gặp những khảo nghiệm. Đôi khi tôi muốn làm thêm nhiều giờ hơn, nhưng Sư phụ đã cho tôi một điểm hóa là không nên, và ông chủ của tôi thúc giục tôi về nhà sớm. Tôi nhận ra rằng tôi không có niềm tin vững chắc vào Sư phụ và Đại Pháp, vì vậy tôi rất sợ thiếu ý tưởng thiết kế, và tôi đã thử những phương pháp của người thường.

Một lần khác tôi đã có một suy nghĩ bất chính và ngay lập tức đối mặt với can nhiễu. Khách hàng đưa ra những yêu cầu mới và yêu cầu tôi thay đổi thiết kế của tôi. Tôi nhận ra rằng tà ác đã lợi dụng những suy nghĩ người thường của tôi để lấy cắp thời gian của tôi. Tôi ngay lập tức chỉnh đốn lại tâm của mình. Tôi nghĩ rằng tôi đang ở đây để cứu người và không nên bị can nhiễu. Ngay sau đó tất cả những rắc rối cũng biến mất, chỉ mất một vài lời để giải quyết một vấn đề mà có thể mất tới vài ngày nếu tôi sử dụng những phương pháp của người thường.

Những thay đổi to lớn đã diễn ra gần đây khi tôi tách mình ra khỏi các quan niệm cũ và giữ vững suy nghĩ cứu người. Tôi trở nên thanh tỉnh hơn. Sư phụ giảng,

“Vạn cổ sự, vi Pháp lai” (Hí nhất đài, Hồng Ngâm II)

Miễn là chúng ta chính lại bản thân theo Pháp và tập trung làm tốt ba việc và cứu độ con người, chúng ta sẽ không gặp vấn đề gì bởi vì chúng ta có Sư phụ và Đại Pháp. Đại Pháp là to lớn không tưởng. Nếu chúng ta đi trên con đường được an bài bởi Sư phụ, tất cả mọi thứ sẽ là tốt nhất.

Đột phá qua những rào cản và hợp tác với các đồng tu

Trong một khoảng thời gian khi tôi đang làm việc cho học viên, tôi quá bận rộn và bắt đầu ghét ông và phàn nàn về ông. Tôi phàn nàn rằng ông nhận quá nhiều công việc, và tôi đổ lỗi tất cả can nhiễu của tôi cho ông. Chúng tôi đã rất bận rộn, không thể hợp tác tốt để cứu người, và đôi khi còn nảy sinh xung đột.

Sau giờ nghỉ, tôi bình tĩnh lại và nhận ra nhiều chấp trước của mình vào danh tiếng, lợi ích cá nhân, ích kỷ và tật đố. Mặc dù tôi nhìn vào bên trong những khổ nạn, tôi vẫn không thể loại bỏ được việc than phiền và tâm oán giận. Đó là bởi vì tôi nghĩ rằng can nhiễu đến từ các đồng tu. Tôi đã không nhận ra rằng tôi có vấn đề. Nếu tôi không có chấp trước, sẽ không có khổ nạn “luôn bận rộn.”

Cuối cùng tôi cũng hiểu rằng việc luôn bận rộn và những rào cản này là can nhiễu từ tà ác. Chúng ta nên nhìn vào mặt tốt của các học viên. Thiếu sót của học viên được thể hiện trước mặt tôi bởi vì đó là tôi cần cải thiện tâm tính của mình và trở nên khoan dung hơn. Tôi nên giúp ông thay vì phàn nàn về ông. Tôi nên hợp tác tốt với ông và cứu người. Sau khi cải thiện tâm tính, tôi có thể cảm nhận được mối quan hệ tiền định thiêng liêng của mình với ông ấy.

Tôi thường chia sẻ với học viên này về việc hợp tác để cứu người cho tốt. Tôi cũng xin ông lời khuyên để cứu người trong công ty khác. Trong thời gian đó, đã có can nhiễu khiến chúng tôi không hợp tác tốt. Một lần nọ tôi không thể tìm thấy ông sau hai lần thử, nhưng tôi giữ chính niệm và tiếp tục cố gắng liên lạc với ông. Theo thời gian, một ý nghĩ chợt nảy ra trong tâm trí của tôi, chẳng hạn như, “Liệu ông ấy có giữ một vài suy nghĩ không tốt về mình…” hoặc, “Liệu ông ấy có những suy nghĩ người thường…” Tôi lập tức nhận ra rằng đây là can nhiễu từ cựu thế lục, chúng đang cố gắng tạo ra một rào cản giữa chúng tôi. Tôi đã loại bỏ những suy nghĩ tiêu cực này và lấy lại chính niệm. Tôi tin tưởng chắc chắn rằng cuộc đời của học viên được thay đổi trong Đại Pháp và tôi chắc chắn có thể vượt qua những rào cản tà ác.

Thật không dễ dàng để có thể gặp học viên đó. Con tôi bị sốt cao hai lần khi tôi cố gắng liên lạc với ông trong hai dịp. Tôi biết rằng đây là can nhiễu của tà ác. Chúng đã không can nhiễu tôi bởi vì tôi vẫn tiếp tục làm những việc mà tôi nên làm.

Hai ông chủ của tôi cũng có quan hệ làm ăn. Tôi đã nghĩ đến việc hợp tác với người học viên để cứu người thường, nhưng ông nói tôi hãy tự làm. Tôi đã suy xét bằng chính niệm và không buộc ông phải giúp tôi. Đôi khi tôi nghe ai đó nói xấu ông, nhưng sau đó nhận ra rằng tà ác đang tạo ra rào cản giữa chúng tôi. Hầu hết điều này là giả tướng. Tôi đã không mắc bẫy và đối xử với mọi việc bằng chính niệm và cân bằng mọi thứ theo các Pháp lý.

Tôi cũng chia sẻ với học viên đó về cách làm tốt việc thiết kế và đột phá tình trạng bận rộn tại nơi làm việc. Chúng tôi đã hợp tác để chứng thực Pháp và cùng nhau tu luyện tinh tấn.

Cách đây vài ngày, ông gọi điện và nói với tôi rằng những đồng nghiệp của tôi không hài lòng với tôi vì tôi chỉ nghĩ đến việc cứu người trong công ty khác mà không quan tâm đến họ. Lời nói của ông đã chạm vào phần nghiệp lực của tôi, khiến tôi nảy sinh những suy nghĩ phàn nàn, hận thù, và hướng ngoại. Tôi nhận ra rằng đây không phải là con người thật của mình, vì vậy tôi phủ định nó. Tôi nghĩ rằng vì vấn đề đã xảy ra, tôi nên làm tốt, và đó là lúc để tôi nói cho họ biết sự thật. Tôi lại tập trung vào việc cứu người và chỉnh lý lại suy nghĩ của mình. Tôi nói với tà ác, “Đừng bao giờ nghĩ đến việc tạo ra rào cản giữa tôi và đồng tu của tôi.” Sau đó, tôi tự hỏi, “Chúng tôi đã hợp tác tốt với nhau. Tại sao lại có một khảo nghiệm như vậy?” Bây giờ tôi hiểu rằng đó là bởi vì tôi vẫn còn mang theo chấp trước ích kỷ.

Trong thời gian tu luyện này, tôi nhận ra rằng những rào cản thực ra hình thành đầu tiên trong tâm chúng ta, để lại một lỗ hổng cho tà ác lợi dụng. Bất kỳ mâu thuẫn nào phát sinh với đồng tu đều là do tôi đã không từ bỏ những chấp trước. Tôi cần trân quý duyên tiền định thiêng liêng với các đồng tu, và tu luyện từng suy nghĩ. Tôi tin chắc rằng miễn là tâm của chúng ta ở bên nhau, không kể là chúng ta làm bao nhiêu việc, sức mạnh tiêu diệt tà ác trong không gian khác sẽ là rất cường đại.

Khi tâm tôi thay đổi, môi trường cũng thay đổi theo. Người học viên đã gọi lại cho tôi và mối quan hệ của chúng tôi lại trở nên tốt.

Tôi chỉ giữ trong tâm mình những điều mà một học viên nên làm. Sư phụ đã làm tất cả mọi thứ cho chúng ta. Chúng ta không được phép đi lạc trên bất kỳ phương diện nào, cho dù là ở nhà, tại nơi làm việc, trong tu luyện cá nhân, trong hợp tác giữa các học viên, trong học Pháp, hay trong chính niệm, v.v. Miễn là chúng ta bước đi trên con đường chân chính, sức mạnh của Đại Pháp sẽ triển hiện.

Vẫn còn rất nhiều điều mà tôi chưa thực hiện tốt. Tôi sẽ cố gắng hết sức mình để bắt kịp.

Nếu các bạn thấy bất cứ điều gì không phù hợp, xin từ bi sửa giúp.

Con xin cám ơn Ngài, Sư phụ từ bi vĩ đại.

Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/14/心中只留下“救人%E2%80%9D%E7%9A%84%E4%B8%80%E5%BF%B5-278089.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/10/10/142643.html

Đăng ngày 28-10-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share