[MINH HUỆ 23 – 09 – 2013] Tôi là một giáo viên. Gần đây, ban giám hiệu của trường yêu cầu tôi xem lại sơ yếu lý lịch của mình, và làm một báo cáo về những giải thưởng tôi đã đạt được cũng như những thành tích từ khi trở thành giáo viên.

Khi tôi xem lại sơ yếu lý lịch của mình trong vòng 20 năm trở lại đây, tôi ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng hầu hết những giải thưởng của tôi được phong tặng trong khi tôi đang giảng dạy tại trường này, và phần lớn đã được trao sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công và bị bức hại. Các giải thưởng bao gồm Giáo viên xuất sắc nhất thành phố, giải trong một cuộc thi cấp tỉnh mà tôi tham dự đại diện cho thành phố. Trong số đó cũng bao gồm một số giải thưởng cấp quốc gia. Học sinh của tôi cũng gặt hái được nhiều giải thưởng sau năm 2006.

Bị giam giữ – không được phép giảng dạy

Hồi tưởng lại, sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công tôi bị giam giữ trái phép tại một trại tạm giam và sau đó bị chuyển đến một trại lao động cưỡng bức ba tháng. Tôi tin rằng điều này là do sơ hở trong tu luyện.

Sau khi rời khỏi trại lao động, tôi đã không được phép đứng lớp. Tuy vậy, tôi vẫn tu luyện bản thân theo yêu cầu của Sư phụ, phát chính niệm, phản bức hại, kiên tín vào hết thảy mọi việc Sư phụ đã an bài cho tôi.

Phục hồi công việc

Sau đó tôi lại được phép đứng lớp, và cũng tham gia vào các hoạt động nghiên cứu giảng dạy trong huyện. Tôi cũng giảng dạy ở nhiều trường cấp huyện và cấp quận, hướng dẫn giảng dạy trên địa bàn quận, và tham gia vào các khóa chia sẻ kinh nghiệm giảng dạy và giao lưu với các trường khác.

Tôi đại diện cho thành phố dự thi cấp tỉnh và đạt giải. Sự việc này cũng đã diễn ra sau khi tôi bị bức hại. Cuộc thi cấp tỉnh có giới hạn về tuổi, tôi thực sự đã quá tuổi tham gia. Tuy nhiên, tôi đã được đặc cách tham gia cuộc thi bất chấp vấn đề tuổi tác.

Vì vậy, khi tôi nhìn lại sơ yếu lý lịch của mình, tôi suýt khóc. Chính uy lực của Đại Pháp và sự vĩ đại của Sư phụ đã biến những điều này thành hiện thực. Đảng Cộng Sản Trung Quốc Tà ác (ĐCSTQ) đã khăng khăng bức hại đệ tử Đại Pháp và biến họ thành những người bị xã hội kỳ thị và khinh bỉ. Trước Phật Pháp vĩ đại, ĐCSTQ chắc chắn sẽ thất bại.

Sau khi bắt đầu tu luyện, tôi được trọng vọng trong công việc. Vô luận trong mọi trường hợp, tôi đều cố gắng lý giải từ quan điểm của Pháp, tôi có thể giám sát việc giảng dạy và nghiên cứu về bất kỳ đề tài nào.

Được bổ nhiệm vào những vị trí đặc biệt

Khi tôi đang bị bức hại, Phòng 610 ra lệnh cho hiệu trưởng trường tôi theo dõi tôi (nhưng thực sự ông hiệu trưởng đã không làm như vậy). Hiệu trưởng vẫn muốn tôi trở thành trưởng phòng Giảng dạy và đào tạo. Sau khi tôi khước từ vị trí này, hiệu trưởng bổ nhiệm tôi làm trưởng phòng Giáo dục Đạo đức và giữ vai trò tư vấn tâm lý.

Tôi được yêu cầu giám sát việc giảng dạy ngữ văn, văn hóa, nghệ thuật và lịch sử Trung Quốc, lên kế hoạch cho các hoạt động nghệ thuật văn hóa toàn trường, thu xếp việc trang hoàng không gian văn hóa cho khuôn viên trường. Ngay lập tức trường đã in danh thiếp cho tôi với chức danh mới, vì vậy tôi phải chấp nhận việc bổ nhiệm.

Sau đó nhà trường cần thực hiện việc giảng dạy và nghiên cứu chương trình đào tạo, do đó hiệu trưởng yêu cầu tôi quản lý việc nghiên cứu giảng dạy và cùng tôi tới thăm các trường khác để học hỏi những thành công của họ. Vị hiệu trưởng tin tưởng đến mức yêu cầu tôi thực hiện thí điểm cải cách giảng dạy, một dự án mà hiệu trường cho rằng vô cùng quan trọng.

Tập trung vào tinh thần học tập và tư cách đạo đức

Trí huệ do Đại Pháp ban cho giúp tôi nắm được những phần việc quan trọng nhất, vì vậy tôi làm việc khá hiệu quả. Sau khi tôi trở thành trưởng phòng giáo dục đạo đức, tôi giám sát chặt chẽ tinh thần học tập và đạo đức của học sinh. Tu luyện Đại Pháp giúp tôi hiểu được con em chúng ta cần phải được giáo giục như thế nào, và đồng nghiệp của tôi hoàn toàn đồng ý.

Vì vậy, tinh thần học tập và đạo đức của học sinh trường tôi khá tốt so với các trường khác ở Trung Quốc. Hầu như không có chuyện đánh lộn hay bất kì lời qua tiếng lại nào giữa học sinh với nhau. Rất ít học sinh chống đối lại cha mẹ hay giáo viên. Do đó, trường của chúng tôi rất có uy tín đối với các vị phụ huynh.

Nghệ thuật và văn hóa không bị bỏ qua

Các màn trình diễn nghệ thuật và văn hóa do tôi chỉ đạo chủ yếu dựa trên văn hóa cổ truyền Trung Quốc. Ví dụ, ngâm thơ Đường và Tống rất phù hợp với trẻ em, và chúng biểu diễn các điệu múa dân gian. Đôi khi, các buổi biểu diễn dựa trên những điệu nhảy và bài hát cho trẻ em Trung Quốc (nhưng không phải là những gì ĐCSTQ tán dương). Lần khác, các buổi biểu diễn hoàn toàn là các điệu múa và hát tiếng Anh. Hiệu quả tổng thể của các buổi biểu diễn rất tốt, có giá trị đối với học sinh.

Tôi đã học cách vẽ tranh Trung Quốc từ nhỏ, nhưng kĩ năng của tôi chỉ ở mức trung bình. Tuy nhiên, sau khi xem Thần Vận, dường như tôi được khai ngộ về khả năng hội họa của mình. Trong thời gian triển lãm tranh toàn trường mà tôi tổ chức, tôi đã gửi một vài bức tranh tinh xảo cho triển lãm. Tôi đề nghị các học sinh đặt nỗ lực hết mình vào các bức vẽ của họ. Sau khi tới thăm triển lãm, hiệu trưởng hết lời khen ngợi, nhận xét rằng nếu như tôi không tham gia tổ chức sự kiện này, chỉ các giáo viên nghệ thuật sẽ không thể tổ chức được một cuộc triển lãm lớn như vậy.

Quan hệ tốt với phụ huynh và khoa

Pháp Luân Đại Pháp cũng giúp tôi ngộ được ý nghĩa sâu sắc hơn của giáo dục, vì vậy trong các buổi hội thảo, dù là ở lớp học hay cấp trường, những gì tôi nói được các bậc cha mẹ đón nhận nồng nhiệt. Trưởng khoa hướng dẫn và giảng dạy nói: “Tôi thấy rằng anh phát ra một trường năng lượng chính diện khi diễn thuyết, vì vậy các vị phụ huynh luôn chú ý lắng nghe và hướng về phía anh ngay từ lúc bắt đầu thuyết giảng.”

Đồng nghiệp rất ngưỡng mộ tôi và nghĩ rằng tôi biết hầu hết mọi chuyện. Ngược lại, tôi luôn nhìn vào ưu điểm của họ và thường xuyên bày tỏ sự ngưỡng mộ chân thành của tôi trước sự chuyên nghiệp và cá tính của họ. Tôi thường khẳng định cũng như khích lệ họ.

Họ biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và gần như tất cả họ đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Tôi cũng nhận thấy rằng tôi có thể vô tình ảnh hưởng đến ý niệm và hành vi của họ. Ví dụ, họ đều nghĩ rằng nếu một giáo viên dễ nổi cáu hay đánh người, điều này chỉ ra rằng người đó không có khả năng và thiếu tinh tế trong cư xử.

Tất cả đồng nghiệp của tôi đều muốn trở thành những giáo viên tốt bụng và đáng kính. Khi mâu thuẫn xảy ra giữa các học sinh, tôi nói với các em, “Đừng kết tội người khác – Trước tiên hãy hướng nội xem bản thân mình có gì chưa đúng.” Đồng nghiệp của tôi cũng giáo dục học sinh theo cách tương tự.

Ảnh hưởng đến đồng nghiệp

Các bậc cha mẹ thường thưởng tôi tiền. Đôi khi tôi trả lại toàn bộ tiền cho họ. Những lúc khác, sợ tôi sẽ làm tổn thương tình cảm của họ, tôi nói với họ rằng tiền sẽ được sử dụng để mua sách cho bọn trẻ, và tôi đã mua rất nhiều sách cho con cái của họ. Sau đó tôi nhận thấy rằng đồng nghiệp của mình cũng làm như vậy.

Thực tế, xã hội Trung Quốc ngày nay đã bị ĐCSTQ hủy hoại, việc giáo viên nhận tiền thưởng và nhiều lợi ích khác từ cha mẹ học sinh đã trở thành luật bất thành văn. Nhiều giáo viên phụ trách một lớp ở trường tiểu học, hay trung học thậm chí còn gợi ý phụ huynh tặng tiền và quà cho họ.

Chống lại ảnh hưởng của ĐCSTQ đối với bọn trẻ

Để bức hại Pháp Luân Công, ĐCSTQ đã sử dụng trường học tuyên truyền cho học sinh những lời dối trá, và biến những giáo viên thành những kẻ đồng phạm. Điều này đã ảnh hưởng xấu đến đạo đức nghề giáo. Giáo viên thậm chí không dám nói về giá trị đạo đức truyền thống hay lòng từ bi.

Tuy nhiên, nếu chúng ta chiểu bản thân theo yêu cầu của Sư phụ, mọi việc có thể chuyển biến. Đạo đức của giáo viên trường tôi đã được mọi người hết lòng khen ngợi. Tôi nhớ những gì Sư phụ giảng trong “Phổ chiếu,”

“Loạn thế Đại pháp giải
Triệt trất thế hạ lưu.”
(Hồng Ngâm II)

Vì tôi là một giáo viên sẵn sàng giảng chân tướng, các học sinh đều muốn tham dự lớp học của tôi. Một số học sinh đã nói rằng tôi là một giáo viên trung thực. Trên thực tế, ĐCSTQ đã không ngừng bóp méo hình ảnh giáo viên Trung Quốc. Chỉ là trong các giai đoạn khác nhau mà bóp méo hình ảnh của một giáo viên theo những cách khác nhau.

Trong Cuộc cách mạng Văn hóa, ĐCSTQ gọi giáo viên là những “trí thức hôi thối” để học sinh coi thường họ. Sau đó, ĐCSTQ làm sai lệch thông tin trong sách giáo khoa và ra lệnh cho giáo viên bịa đặt lịch sử và bóp méo văn hóa truyền thống Trung Quốc.

Sau khi các học sinh trưởng thành và có thể tự nhận thức được, các em sẽ nhận ra rằng những gì các em đã được dạy là sai và vì thế coi thường giáo viên.

Trong cuộc bức hại Pháp Luân Công, ĐCSTQ đã tung tin đồn và biến giáo viên thành những kẻ đồng lõa. Một khi học sinh ngộ ra được chân tướng, các em sẽ nghĩ rằng các giáo viên thiếu nhận thức về công lý và suy nghĩ độc lập, và vì thế không tôn trọng họ.

Kể từ khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và ngộ được những gì nên dạy cho bọn trẻ, và những chuẩn mực về đạo đức cá nhân mà các học sinh cần phải chiểu theo, không khí ở các lớp học của tôi trở nên tốt nhất trong trường. Các học sinh trong lớp của tôi đúng mực trong cách cư xử, siêng năng học tập, độc lập suy nghĩ. Các đồng nghiệp cộng tác với tôi thường gặp ít phiền toái hơn trong việc giảng dạy các học sinh, và thường xuyên được công nhận là “giáo viên xuất sắc nhất” trong trường và là những người có những cống hiến quan trọng. Hiệu trưởng đã từng nói với tôi: “Anh là một người tu luyện và những gì anh nói mang theo năng lượng mà có thể thay đổi được bọn trẻ.”

Cải biến bởi Đại Pháp

Tôi viết bài chia sẻ này vì tôi đã thực sự được Pháp Luân Đại Pháp cải biến thành một sinh mệnh càng ngày càng trở về gần hơn với chân ngã của mình. Chủ nguyên thần của tôi đã được Sư phụ cứu độ.

Thời còn trẻ, trước khi tu luyện, tôi đã bất mãn với cuộc sống của mình, tuyệt vọng, không hài lòng với những ước muốn của bản thân. Tôi hút thuốc, uống thuốc ngủ, nghe các loại nhạc sến và không lành mạnh, tham gia vào các điệu nhảy khiêu dâm, đọc văn học đồi trụy, quan hệ ngoài giá thú. Tôi thường xuyên gây hấn và cảm thấy bi quan. Dường như cuộc sống của tôi đầy thù hận.

Tất cả những điều này đã đẩy tôi vào trạng thái tuyệt vọng vô cùng tận. Thậm chí tôi đã định tự tử bằng cách mua vài lọ thuốc ngủ. Đúng lúc đó, một đồng nghiệp đã cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân.

Tôi đọc toàn bộ cuốn sách trong một đêm và nó đã làm cho tôi thay đổi về căn bản. Tôi bỏ thuốc lá, dừng uống thuốc ngủ, và chấm dứt mối quan hệ ngoài giá thú. Tôi đã kết hôn và có một cuộc hôn nhân hạnh phúc kể từ đó. Tôi đoạn tuyệt hoàn toàn với khiêu vũ và nghe nhạc sến. Tôi viết về thể ngộ của mình sau khi học Pháp. Tôi đã trở nên năng động hơn trong việc giảng chân tướng. Tôi bắt đầu quan tâm đến người khác. Mối quan hệ của tôi với những người khác đã cải thiện rất nhiều.

Trong khi học Pháp, khi nội hàm thâm sâu của các Pháp lý dần dần triển hiện trước mắt tôi, uy lực của nó đã giúp tôi cảm thấy may mắn khôn xiết khi có thể đắc được Pháp. Sự tôn kính của tôi dành cho Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp không thể diễn tả thành lời.

Mỗi khi nghĩ về Sư phụ, tôi luôn luôn cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời và đáng quý. Nhờ có Sư phụ, tôi cảm thấy từ sâu thẳm tâm mình rằng cuộc sống thật có ý nghĩa. Tôi sẵn sàng làm theo những gì Sư phụ yêu cầu, và làm thật tốt và tốt hơn nữa.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/1/从个人简历想到的-278916.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/23/142357.html

Đăng ngày 11-10-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share