Cộng tác viên Minh Huệ Tôn Bách và Tô Dung từ Cao Hùng, Đài Loan

[MINH HUỆ 21-08-2013] Từ một người gần 70 tuổi vốn mắc đầy bệnh tật, dì Nữu đã trở nên rạng rỡ và khỏe mạnh kể từ khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sáu năm trước đây. Bà luôn tươi cười. Một cuộc kiểm tra y tế cho thấy cơ thể bà khỏe mạnh. Con trai bà, là người chỉ biết lêu lổng, cũng đã thay đổi thái độ và bắt đầu lo làm việc. Người con gái bị bệnh về thần kinh cũng đã trở nên minh mẫn hơn. Điều này thực sự khẳng định nguyên lý “một người tu luyện, cả nhà được lợi”. Không có gì bất ngờ khi nhiều bạn bè của bà nói: “Chắc phải có một vị Thần vĩ đại bảo hộ cho bà mọi lúc.” Dì Nữu thường nói với mọi người: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Cuộc đời của dì Nữu đã thay đổi rất nhiều kể từ khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tham công tiếc việc – Đổ bệnh vì làm việc quá sức

Tên đầy đủ của dì Nữu là Lý Kim Nữu. Năm nay bà 68 tuổi và sống một cuộc sống khó khăn bằng nghề buôn bán rau cải nơi ở vùng quê Lộ Trúc, Cao Hùng, Đài Loan. Bà có hai con gái và một con trai. Tuy nhiên, chỉ có cô gái lớn hiện đang sống ở một nơi khác, có thể chất và tinh thần bình thường. Con gái nhỏ của bà bị thần kinh bẩm sinh và không thể tự chăm sóc mình. Con trai bà hàng ngày ăn không ngồi rồi, và hóa đơn điện thoại tháng nào của cậu cũng hơn mười nghìn Đài tệ. Bà chịu đựng bệnh thận và phải chạy lọc thận trong nhiều năm, chồng bà đã sai lầm đi sang Trung Quốc cách đây tám năm để ghép thận và đã chi hàng triệu tiền tiết kiệm dành dụm. Tuy nhiên, điều này thực sự đã làm ông ấy chết sớm hơn. Vậy nên, dì Nữu thường nhìn lên trời và thở dài: “Tại sao làm người lại khổ vậy?”

Dì Nữu nặng gánh lo toan cuộc sống cho cả gia đình. Bà thức dậy lúc khoảng 3 giờ sáng để ra chợ bán buôn nhập đầy xe trái cây và rau. Sau đó, bà phải vội vàng chạy đến ba cửa hàng khác nhau để giao hàng cho đến 10 giờ sáng. Bà cũng phải lái xe ra phố và đường mòn để bán cho đến khi mọi thứ đã được bán hết xong. Bà sẽ không về nghỉ cho đến khoảng 8 giờ tối. Bà ăn nhanh bữa tối và buồn ngủ ngay do cả cơ thể và đầu óc đều kiệt sức. Mặc dù công việc kinh doanh của bà không tệ, nhưng không đủ cho chi phí cho cả gia đình. Bà luôn bận rộn làm việc cả ngày để kiếm sống cho cả nhà. Vì vậy, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, bà trở nên kiệt sức, bà dần dần hay cáu gắt và cơ thể đầy bệnh tật. Bà bị xuất huyết dạ dày, thoái hóa xương đầu gối, và bà không thể đứng thẳng. Một khi ngồi xuống, bà không thể đứng dậy. Mỗi sáng khi thức giấc, cơ thể bà đau nhức, và bà phải vật lộn một thời gian dài để trở dậy và làm công việc của mình.

Tham dự một khóa hội thảo chín ngày và mang trong tâm Chân – Thiện – Nhẫn

Một ngày nọ, dì Nữu thấy rằng một người bạn thân của bà gần đây trở nên rạng rỡ và rất hạnh phúc. Bạn của bà nói rằng sự thay đổi này là do bà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Dì Nữu nghĩ thầm: “Cuộc sống của mình khó khăn như thế này, cơ thể của mình trông tệ hại như thế này, và tính khí mình lại thất thường. Có lẽ nếu mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mình sẽ trở nên khỏe mạnh và hạnh phúc hơn chút!” Do đó, người bạn của bà đã đưa bà đến tham dự hội thảo. Trở về nhà sau khi bán hết rau quả, bà nhặt miếng bánh mì và vội mở xem video “Sư phụ Lý Hồng Chí giảng Pháp”. Đôi khi bà ăn bánh mì trong khi nghe Sư phụ giảng. Sau đó, bà phát hiện ra rằng điều này là bất kính với Đại Pháp, vậy nên bà nhịn đói và ăn tối khi về đến nhà.

Dì Nữu cho biết: “Mặc dù tại thời điểm đó tôi không hiểu tiếng phổ thông Trung Quốc của Sư phụ, nhưng thật ngạc nhiên, chỉ cần tôi có mặt trong lớp học, tâm trạng và tinh thần của tôi thấy thật tốt. Tôi đặt tâm vào nghe Pháp và tôi biết được rằng Sư phụ muốn chúng tôi chiểu theo Chân – Thiện – Nhẫn để trở thành một người tốt và rằng chúng tôi phải tu luyện tâm tính của mình.”

Kiên trì luyện các bài công pháp, các chứng bệnh mãn tính được chữa lành

Dì Nữu bắt đầu trên con đường tu luyện của mình. Mỗi tối sau khi bán hết rau cải, bà nhanh chóng đến điểm luyện công để luyện các bài công pháp và học Pháp. Bà thường nhỡ giờ ăn tối đến tận sau 09 giờ 30 khi đã về đến nhà. Tuy nhiên, bà có thể ngủ ngon giấc vào ban đêm và thức dậy lúc 03 giờ sáng để làm việc kiếm sống. Ban đầu, với một cơ thể đầy bệnh tật, không dễ cho bà để luyện các bài công pháp. Bởi vì bà không thể nâng một cánh tay lên, bà nghĩ ra một cách là dùng tay còn lại kéo tay kia lên. Khí quản của bà luôn tệ, thế nên khi bà đứng luyện bài Pháp Luân Trang Pháp, bà bị ho liên tục và phải đứng ra ngoài để không làm ảnh hưởng đến những người khác. Một học viên khác nói với bà: “Sẽ ổn thôi. Mọi người đều hiểu. Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho bà. Điều này sẽ thay đổi nếu bà kiên trì tập luyện.” Bà nhớ có lần bà ho rất nặng đến độ nôn mửa ra. Tuy nhiên, thông qua kiên trì tập luyện, cơn ho cũng dứt và bà đã có thể nâng cả hai tay lên cao.

“Tôi không còn cần phải thay khớp gối”

Trước khi tu luyện Đại Pháp, dì Nữu đã phải thay khớp gối một bên chân do suy thoái khớp. Các bác sĩ cho biết khớp gối bên chân kia của bà cũng gặp vấn đề tương tự và phải thay thế nó vào năm sau. Rất khó khăn khi bà bắt đầu luyện đả tọa. Bà thường không thể tự đứng lên sau khi ngồi xuống và đòi hỏi phải có hai hay ba học viên giúp kéo bà dậy. Bây giờ bà rất hạnh phúc: “Sau khi hoàn thành xong đả tọa, tôi không còn phải làm phiền người khác nữa. Tôi có thể tự mình đứng dậy.” Ngoài ra, trước đây bà đi đứng khó khăn, nhưng giờ thì bà có thể đi bộ rất nhanh nhẹn và thường xuyên tham gia trong các buổi diễu hành.

Bà nhớ lại có lần sau khi đi diễu hành xong, đầu gối bên kia của bà bị đau, và ngày hôm sau không hiểu sao lại xuất hiện một vết bầm lớn ở đó. Bà biết rằng đó là Sư phụ đang khích lệ bà tham gia trong việc hồng truyền Pháp, và điều chỉnh lại đầu gối này (mà trước đây cần nhưng vẫn chưa phẫu thuật) và đẩy những thứ xấu ra. Vì vậy, bà biết đây đều là những điều tốt. Bà chịu đau và không nghĩ về nó nữa. Thật vậy, sau 1-2 ngày các vết bầm tím rút đi, và bà cảm thấy thoải mái khi đi bộ. Trong khi kể lại chuyện này, bà rơm rớm nước mắt, và bà nói bằng lòng biết ơn: “Sư phụ đã chữa lành đầu gối cho tôi. Tôi không cần phải phẫu thuật nữa.”

Nhận ra các chữ trong sách Chuyển Pháp Luân

Dì Nữu không biết chữ, nhưng mỗi ngày bà ở lại và học Pháp với mọi người trong gần một giờ sau khi luyện công trước khi về nhà. Cũng có một số người phụ nữ ở điểm luyện công không biết chữ, và dưới sự hỗ trợ của các đồng tu, họ cùng đọc theo từng chữ từng chữ. Hơn sáu năm đã trôi qua, và dì Nữu giờ đây có thể nhận ra nhiều từ trong sách Chuyển Pháp Luân .

Mặc dù dì Nữu phải làm việc nhiều giờ mỗi ngày và vẫn cần phải luyện công và học Pháp, bà giữ một tâm thuần tịnh và kính trọng đối với các nguyên lý của Đại Pháp mọi lúc. Bà luôn nghĩ rằng mình là một học viên. Vì vậy, nhiều thay đổi về thể chất, tại chỗ làm việc, và trong gia đình đã diễn ra.

Một người tu luyện, cả nhà được lợi

Điều đầu tiên mà dì Nữu nghĩ đến sau khi bà bắt đầu luyện công là bà phải tu thiện. Do đó bà mang người con gái tàn tật về nhà. Trước đó, bà cảm thấy thật quá phiền phức để chăm sóc con gái. Lúc đầu, con gái của bà thường xuyên ra khỏi nhà và quên không biết làm thế nào để trở về nhà. Một lần con gái bà đã biến mất sau khi rời khỏi nhà, và dì Nữu đã hỏi khắp xung quanh, nhưng không ai biết con bà ở đâu. Bà đi ra ngoài tìm kiếm con gái nhiều lần, nhưng không có kết quả. Mỗi ngày dì Nữu đều cầu xin Sư phụ gia trì cho mình, và đột nhiên cô con gái bà đã trở về nhà sau một tháng. Cả gia đình hết sức bất ngờ. Thật ngạc nhiên, sau khi trở về nhà lần này, cô con gái bà đã ngoan ngoãn ở nhà. Hơn nữa, con gái bà càng trở nên tỉnh táo hơn, và cô không rời nhà và đi lang thang xung quanh nữa.

Điều thứ hai dì Nữu đã làm sau khi bà bắt đầu tu luyện là để giúp con trai mình trả hết chi phí điện thoại và hóa đơn bảo hiểm mỗi tháng. Bà khuyên con trai bằng sự từ bi thay vì la hét và chửi mắng cậu. Con trai của bà, vốn không có một công việc thích hợp, đã rất xúc động và thay đổi một cách đáng kể. Cậu đã tìm thấy một công việc và làm việc chăm chỉ. Cậu không lang thang ở ngoài sau khi làm xong và có thể hiểu được những khó khăn của mẹ mình. Dì Nữu đã nói: “Điều này là do sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thường tu luyện tâm, do đó tôi đã thay đổi tính khí của mình. Ngoài ra, tôi có thêm trí huệ để biết cách đối mặt và khắc phục các vấn đề trong cuộc sống.”

Sức khỏe của dì Nữu cũng đã trải qua những thay đổi lớn. Trước khi tu luyện, nước da của bà xạm đen, bà bận rộn từ sáng đến tối, bị liên tiếp nhiều bệnh tật. Sau khi tu luyện, da của bà trở nên sáng hơn, bà hạnh phúc và dễ chịu cả về thân thể và tinh thần. Dì Nữu có một lần đột nhiên có kinh nguyệt lại. Bà biết rằng điều này đã được đề cập trong sách Chuyển Pháp Luân, rằng cơ thể của một người tu luyện sẽ trở nên thanh xuân. Tuy nhiên, con gái lớn tuổi của bà (vẫn chưa bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp) đã bị sốc. Cô ấy nghĩ rằng mẹ cô có một khối u hoặc một cái gì đó bất ổn và ép buộc mẹ mình đi kiểm tra. Kết quả kiểm tra cho thấy tất cả đều là bình thường. Do đó, con gái của bà thực sự chứng kiến được sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp và các nguyên lý trong sách Chuyển Pháp Luân là hoàn toàn đúng.

Cảnh sát: “Dì Nữu có phẩm chất đạo đức cao. Người tu luyện Pháp Luân Công là khác biệt.”

Từ khi tu luyện, nhà dì Nữu tràn ngập từ bi và yên ấm. Trong số những đồ tái chế mà cô con gái bị thần kinh của bà nhặt về, cô cũng nhặt vài vật có giá trị. Có một túi tiền lớn, đồng hồ, dây chuyền vàng, v.v.. Dì Nữu luôn nhắc mình là học viên và phải tu luyện tâm tính và không giữ những đồ không thuộc về mình. Mặc dù thu nhập của gia đình ít ỏi, bà vẫn luôn gửi lại các vật giá trị cho đồn cảnh sát. Cảnh sát đã khen ngợi bà: “Dì Nữu có phẩm chất đạo đức cao. Người tu luyện Pháp Luân Công là khác biệt.”

Ông chủ bán hàng và các khách hàng tạp hóa đã rất ngạc nhiên và nói với bà: “Nước da của chị trở nên ngày càng sáng hơn, và tính tình chị thật tốt. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chị ngày càng trở nên giống một thục nữ!” Trước đây, khi các khách hàng mà kén chọn khi mua rau, bà đã tức giận và khiến không khí rất căng thẳng. Bây giờ, dù cho khách hàng có kén chọn như thế nào đi nữa, bà không tức giận và xử lý một cách bình tĩnh. Như vậy, việc kinh doanh của bà đã trở nên ngày càng phát đạt hơn.

Trong sáu năm tu luyện, đã có cả những đau khổ và niềm vui. Khi có nhiều kỳ tích và những thay đổi tốt đẹp trong gia đình, dì Nữu, một người vốn không có tài hùng biện đã nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Con cảm tạ Sư phụ.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/16/阿钮姨修炼-人生大改观(图)-276729.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/8/21/141632.html

Đăng ngày 30-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share