Bài chia sẻ của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trùng Khánh
[MINH HUỆ 15-06-2013] Một người dân làng đã đi đến một phiên chợ ở một làng miền núi nhỏ gần Trùng Khánh, lúc trở về và thấy cuốn sách nhỏ Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản) trong giỏ mà anh ấy đeo trên lưng. Anh ấy đã đọc rất cẩn thận từ đầu đến cuối.
Một hôm người dân làng đã nói chuyện về cuốn sách nhỏ này với hàng xóm của mình. Anh ấy xúc động, và nói: “Cuốn sách này rất hay! Nó liệt kê tất cả những điều xấu xa mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã thực hiện trong nhiều năm qua.” Một trong những người hàng xóm của anh ấy tỏ ý quan tâm và muốn được đọc nó, nhưng anh ấy không nói to bởi vì có đông người ở quanh đó. Sau đó người hàng xóm lặng lẽ hỏi: “Anh lấy cuốn sách này ở đâu?” Anh ấy đáp: “Tôi đã thấy nó trong giỏ của tôi sau khi tôi đi chợ phiên.”
Người hàng xóm đã bắt chước những gì mà người dân làng nọ đã làm. Anh ấy đã đi chợ phiên vài lần với giỏ trên lưng của mình, nhưng khi anh ấy quay về thì thấy giỏ trống không. Anh ấy lặng lẽ đến và hỏi người dân làng một lần nữa: “Tại sao tôi không có cuốn sách đó? Tôi đã đến phiên chợ vài lần, nhưng tôi vẫn không có sách.” Người dân làng đã trả lời với một nụ cười: “Những thứ này phải do các học viên Pháp Luân Công làm. Họ thích nói chuyện với những người bán hàng rong ở hội chợ. Hãy đến đó và chú ý khi họ đang nói chuyện.”
Đến phiên chợ lần sau, người hàng xóm đã trở lại với cái giỏ trên lưng của mình. Anh ấy tình cờ nghe được một học viên đang nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Khi học viên đó nói chuyện xong và sẵn sàng rời đi, cô ấy đã nhận ra rằng một vài người đang đi theo cô. Khi cô ấy bước nhanh hơn, người đàn ông phía sau cô cũng đã rảo bước rất nhanh.
Cuối cùng cô ấy đã quay lại và hỏi anh ấy: “Tại sao anh đi theo tôi? Người đàn ông chính là người hàng xóm với cái giỏ trên lưng. Anh ấy đã trả lời: “Tôi nhìn thấy cô phân phát tài liệu cho mọi người, tôi cũng có thể có một số tài liệu chứ? Tôi muốn được đọc nó. Tôi đã đến đây vài lần để tìm kiếm tài liệu này.” Người học viên ngạc nhiên rằng người đàn ông này đã liên tục trở lại để tìm kiếm sự thật.
Thật không may, cô ấy không còn một tài liệu nào sót lại. Cô đã nói với người nông dân này rằng cô sẽ về nhà lấy, và bảo anh ấy đợi cô quay lại. Người nông dân đáp: “Tôi sẽ ở đây để đợi cô.” Đây là cách mà cuối cùng người nông dân đã có được những gì anh ấy mong đợi, và được biết sự thật. Câu chuyện về người đàn ông với cái giỏ đi tìm kiếm sự thật đã lan tới các làng cách xa hàng vạn dặm.
Có một lần tôi có cuộc nói chuyện với một người bạn vốn được sinh ra trong những năm 1980. Khi chúng tôi nói chuyện về sự hủ bại của chế độ Trung Cộng, số người dân Trung Quốc thoái Đảng Cộng sản ngày càng tăng, và bao nhiêu người đang thức tỉnh và công khai phản đối cuộc bức hại, câu trả lời của anh ấy đã khiến tôi xúc động. Anh ấy chia sẻ: “Bố mẹ tôi không đồng ý với tôi. Sau nhiều thập kỷ phải sống trong các chiến dịch phi lý và tàn độc của Đảng Cộng sản Trung Quốc, họ không còn đủ can đảm để đòi lại công lý nữa và họ chỉ muốn được yên ổn. Nhưng thế hệ của chúng ta lại khác. Chúng tôi có tuổi thơ rất tốt đẹp và được giáo dục tốt. Tri thức và kiến thức của chúng tôi không chỉ để kiếm sống, mà còn để đóng góp cho đất nước của chúng ta, không chỉ về vật chất mà còn về tinh thần. Chúng tôi có nghĩa vụ đạo đức.”
Không lâu sau cuộc trò chuyện, anh ấy đã truy cập mạng và tuyên bố thoái ĐCSTQ.
Gần đây truyền thông nước ngoài đã đưa tin rằng ông Jeffrey Van Middlebrook, một nhà sáng chế tài năng ở Thung lũng Silicon, Mỹ, đã từ bỏ khoản hỗ trợ nghiên cứu trị giá 60 triệu Đôla Mỹ và việc cộng tác với chính phủ Trung Quốc sau khi ông ấy đọc về nạn mổ cướp nội tạng từ số lượng lớn các học viên Pháp Luân Công đang sống trên báo Đại Kỷ Nguyên. Ông ấy đã nói với một nhà báo: “Tôi không thể nhận khoản tiền này. Nhận tiền của họ là đang nhận tiền trả bằng máu. Tôi không thể bán công nghệ của tôi và thụ hưởng lợi ích tài chính. Điều đó có nghĩa rằng cho dù công nghệ của tôi không thành công, tôi có thể nhìn mình trong gương và nói: ‘Tôi đã không nhận tiền trả bằng máu từ một chính phủ đang tàn sát chính người dân của họ.’”
Một số người đã không hiểu phản ứng của ông, nhưng tôi cảm thấy rằng sự lựa chọn của ông là hiện thân và biểu hiện của bản tính thiện lương của ông. Sự lựa chọn của ông cho thấy rằng ông đang quay trở về với bản tính nhân văn nhất. Ông Van Middlebrook hẳn phải cảm thấy thanh thản và hạnh phúc.
Còn nhiều thí dụ về những người có lương tâm và chính niệm đang ngày càng tỏ rõ lập trường của mình. Chúng ta hãy cổ vũ cho họ!
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/5/140876.html
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/15/为追寻正义与良知的人喝彩-275344.html
Đăng ngày 09-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.