Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 02-07-2013] Tiếp theo phần 1

Nói với mọi người về Đại Pháp

Trong số các bệnh nhân có vài người lo lắng khi nghe về Pháp Luân Công. Chỉ cần họ sẵn sàng lắng nghe, sẽ không người nào bị bỏ sót.

Một phụ nữ trẻ

Một phụ nữ trẻ trong độ tuổi 30 mắc bệnh tim và bị đau dạ dày nghiêm trọng. Cô ấy đau đến nỗi không thể đi làm hay chăm sóc con cái, và bọn trẻ phải ở với bà nội. Mối quan hệ trong gia đình cô rất căng thẳng. Đôi khi sự đau đớn làm cô chỉ muốn chết.

Khi chữa trị cho cô, tôi đã nói với cô về trải nghiệm của mình. Tôi nói: “Trong nửa cuộc đời của mình, tôi đã từng mắc bệnh còn nặng hơn cô. Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi. Bệnh tật của tôi biến mất hoàn toàn sau năm ngày khi tôi bắt đầu đọc các sách Pháp Luân Đại Pháp.”

“Thực sự là tuyệt vời vậy sao?” Cô ấy hỏi. “Đấy là sách gì vậy? Tôi muốn đọc nó.” Tôi nói với cô ấy cuốn sách đó là Chuyển Pháp Luân, một cuốn sách cực kỳ quý giá. Tôi bảo cô ấy rằng nếu muốn học, cô nên đọc nó từ đầu đến cuối. Cô ấy đồng ý và mang một cuốn về nhà.

Một năm trôi qua. Cô ấy vẫn đang học Pháp và luyện các bài công pháp đều đặn. Sức khỏe của cô ấy hoàn toàn bình phục và cô ấy đã quay lại làm việc. Bây giờ gia đình cô ấy rất hạnh phúc.

Một người đàn ông trung niên

Một người đàn ông trung tuổi ở ngoại tỉnh bị đau dạ dày nghiêm trọng đã đến phòng khám của tôi. Sau khi kiểm tra và bắt mạch cho ông ấy, và vì lúc đó không có nhiều bệnh nhân, tôi bắt đầu nói với ông về Pháp Luân Công. Tôi nói với ông ấy rằng con người ta bị ốm là do nghiệp lực của mình, rằng thuốc có thể chữa được bệnh nhưng không hoàn toàn trị hết được.

“Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, có thể tịnh hóa cơ thể cho người chân tu. Người tu luyện phải tuân theo các nguyên lý căn bản  Chân – Thiện – Nhẫn, thực sự tu luyện bản thân và là người tốt. Giờ đây Pháp Luân Đại Pháp được tu luyện ở hơn một 100 quốc gia, có lợi ích cho tất cả mọi người trên toàn thế giới.”

Ông ấy rất quan tâm và hỏi nhiều câu hỏi. Tôi bảo với ông ấy rằng ông ấy có một lựa chọn: tôi có thể chữa trị cho ông ấy bằng thuốc hoặc ông ấy có thể mang Chuyển Pháp Luân về nhà và bắt đầu tu luyện. Ông ấy chọn cách sau. Vì vậy tôi đưa ông ấy Chuyển Pháp Luân, Đại Viên Mãn Pháp, DVD hướng dẫn luyện công, và các tài liệu Đại Pháp khác. Một năm sau, vợ ông ấy đến phòng khám của tôi và nói với tôi rằng hàng ngày ông ấy học Pháp, luyện công và ông ấy đã và đang có sức khỏe tốt.

Hai cặp vợ chồng

[Có] hai cặp vợ chồng cùng “đắc Pháp”.

Ông A, trong độ tuổi 50, là một người dạy Thái Cực Quyền. Vợ ông ấy mắc một căn bệnh hiếm gặp là co thắt tâm vị (một hiện tượng mà cơ thắt thực quản dưới không thể co giãn, ngăn cản thức ăn đi xuống dạ dày).

Ông A thường theo vợ đến chữa trị tại phòng khám của tôi. Một ngày, họ đưa ông bà B, khoảng 70 tuổi, những người cũng muốn được khám bệnh đến.

Hóa ra cả hai cặp vợ chồng có liên quan đến nhau. Những năm gần đây ông bà B đã mắc nhiều bệnh.

Vì lúc đó tôi rảnh rỗi và họ lại được một người bạn giới thiệu đến, nên sau khi chẩn đoán sơ bộ, tôi bắt đầu nói với họ về sự xuống dốc của đạo đức dẫn đến tất cả các loại bệnh tật và thảm họa, và chế độ tà đảng đã không cho phép người ta làm người tốt như thế nào, nó thậm chí còn bức hại người tu luyện, những người muốn trở thành người tốt.

Tất cả họ đều đồng ý. Ông B cũng nói rằng họ đã đến Mỹ năm 1997 để thăm gia đình và may mắn được tham dự khóa giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí ở San Francsico vào ngày 06 tháng 04 năm đó.

Bài giảng làm họ cảm động sâu sắc và quyết định bắt đầu tu luyện. Họ tham gia luyện công tập thể và học Pháp với các học viên địa phương. Sau khi về nước, họ bắt đầu tu luyện, nhưng sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, họ đã từ bỏ vì sợ hãi.

Trong hơn mười năm  kể từ khi họ ngừng tu luyện, ông B bị cao huyết áp, đường máu cao, và bệnh tim. Vợ ông ấy bị cao huyết áp và bệnh tim. Sức khỏe của họ càng ngày càng xấu đi.

Tôi bảo với họ rằng tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, và nó đã cứu sống tôi. Tôi nhận ra là Đại Pháp không phải là cái gì đó bình thường, đó là Pháp cao nhất trong vũ trụ.

Có bao nhiêu người có thể nhận ra điều đó? Bao nhiêu người đắc được nó? Điều mà chúng ta đang chờ đợi hàng tỷ năm có thể vụt qua. Tuy nhiên, vũ trụ đang tân sinh và Pháp Chính Nhân Gian đang gần ngay trước mắt.

Là một đệ tử Đại Pháp, tôi thật quá may mắn. Danh hiệu đệ tử Đại Pháp thật là vinh diệu và cao quý!

Tôi thúc giục họ đừng bỏ lỡ cơ hội vạn kiếp chỉ có một mà quay lại học Pháp và luyện công. Tôi khuyến khích họ tu tâm tính theo tiêu chuẩn của đệ tử Đại Pháp, làm tốt ba việc. Miễn là họ chân tu, Sư phụ sẽ chăm sóc và tịnh hóa thân thể cho họ. Tôi nói với họ Sư phụ đang mong đợi họ quay lại con đường tu luyện.

Ông bà B nói họ vô cùng hối tiếc vì đã từ bỏ tu luyện.

Ông bà A cũng nhìn thấy lợi ích của các bài giảng. Tất cả họ đều vui mừng và quyết định cùng nhau tu luyện Đại Pháp. Họ mang về nhà nhiều sách và tài liệu Pháp Luân Công. Bốn người họ bắt đầu học Pháp và cùng luyện các bài công Pháp. Sau đó họ bắt đầu phân phát các đĩa DVD Thần Vận và nói với mọi người về Pháp Luân Công. Trong hai năm, sức khỏe của họ đã hồi phục, cả về thể chất lẫn tinh thần.

Dưới ảnh hưởng của ông bà A, con gái họ đang học ở Mỹ đã tham dự “Giảng Pháp ở Pháp hội tại vùng đô thị New York năm 2013” và từ lúc đó chính cô cũng trở thành một học viên. Ông bà B cũng giúp em trai cùng em dâu của mình bắt đầu tu luyện.

Trân quý môi trường tu luyện và tinh tấn đề cao

Sư phụ giảng:

“Thực ra, chư vị tại các ngành nghề có thể làm tốt hết thảy những gì mà chư vị cần phải làm, [thì] chính là chư vị đang tu luyện.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2007)

Phòng khám nhỏ của tôi là môi trường tu luyện của tôi. Chúng tôi biết mình phải tu tốt bản thân để cứu chúng sinh. Chúng tôi tuân thủ thời gian biểu thức dậy lúc 3 giờ 50 vào buổi sáng để luyện công.

Hàng đêm, vợ tôi, con tôi, vừa đi du học về và tôi học Pháp với nhau. Vào Chủ Nhật chúng tôi đóng cửa phòng khám, dành cả ngày học Pháp với nhóm của mình và chia sẻ kinh nghiệm với nhau. Chúng tôi cảm nhận sâu sắc tầm quan trọng của việc tu tâm tính. Chúng ta sẽ đối diện với các vấn đề về tâm tính hàng ngày. Việc tu luyện hay tu luyện như thế nào là tùy vào chúng ta.

Gặp rắc rối trước mặt các bệnh nhân

Việc mở phòng khám phát sinh nhiều vấn đề liên quan đến danh, lợi và tình. Đến phòng khám của tôi có đủ loại người. Một ngày có một cặp vợ chồng già tới phòng khám. Người phụ nữ nói bà ấy bị cholesterol cao, sưng phù chân, thấy khó chịu ở dạ dày, và chóng mặt. Tôi đã châm cứu, đặt ống giác (một liệu pháp dùng cốc thủy tinh đun nóng áp lên da dọc theo các đường kinh mạch trong cơ thể, tạo nên lực hút kích thích luồng năng lượng), bốc thuốc và chữa trị cho bà ấy trong 40 ngày.

Sau đó bà ấy cảm thấy lành bệnh và trong một đợt kiểm tra tại bệnh viện đã cho thấy tất cả các chỉ số đều bình thường. Một hôm cả hai quay lại và phàn nàn rằng người phụ nữ có một cái đinh ở hông và tôi đã trì hoãn việc chữa trị. Họ la hét trước mặt các bệnh nhân khác và đòi bồi thường cho tổn thất về tinh thần. Mọi người chứng kiến đều chê trách họ vì gây ra sự phiền nhiễu.

Tôi nghĩ, Sư phụ dạy tôi rằng những gì tôi gặp phải trong cuộc sống không phải là ngẫu nhiên và đó có thể là để tống khứ một số chấp trước của tôi. Nhưng cùng lúc, chúng tôi thu phí dịch vụ thấp và thường không thu phí đối với những người đang gặp khó khăn hoặc chấp nhận Pháp Luân Công.

Cặp vợ chồng này khiến tôi rất buồn. Sư phụ giảng: “khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem.” và “…khi gặp mâu thuẫn trước mặt, lùi một bước biển rộng trời trong.” (Chuyển Pháp Luân) Chúng tôi là người tu luyện và sẽ không đánh trả lại. Tôi bảo vợ tôi trả lại tiền cho họ.

Chấp trước vào danh

Tôi hướng nội và nhận ra rằng, vì nhận được nhiều lời khen, tôi đã phát triển chấp trước vào danh và không thích những lời nói không thân thiện. Đôi khi chỉ một lời nói của vợ tôi cũng có thể khiến tôi nảy sinh chấp trước. Tôi phải tống khứ nó vì nó không phải là tôi.

Tầm quan trọng của việc học Pháp

Ngày càng có nhiều bệnh nhân với đủ mọi loại bệnh đến phòng khám của tôi, tôi phải làm việc từ sáng đến tối, không có thời gian để uống một cốc nước hay đi vệ sinh. Vào mỗi buổi sáng tôi thấy kinh hãi với ý nghĩ phải đi làm, dường như nó quá sức chịu đựng của tôi.

Sau khi thảo luận với các đồng tu, tôi nhận ra là tôi đã dành quá ít thời gian cho việc học Pháp và khả năng chịu đựng của tôi đã bị ảnh hưởng. Có rất nhiều chúng sinh đang đợi được cứu, và các đệ tử Đại Pháp là hy vọng duy nhất của họ. Đó chẳng phải là những gì Sư phụ dạy chúng ta sao? Cơ thể của tôi là cơ thể của người tu luyện và không có gì mà nó không thể chịu đựng được. Học Pháp tu tâm, và luôn bảo trì chính niệm thật là quan trọng. Tâm an dật sẽ xuất hiện nếu chúng ta lơ là.

Sự bền bỉ

Các bệnh nhân hầu như rất kính trọng tôi, nhưng gia đình họ thường cảnh giác, dè chừng và một số thậm chí còn kén chọn. Khi tôi cố gắng nói về Pháp Luân Công cho các bệnh nhân mà không xử lý tốt tình huống, tâm tranh đấu của tôi sẽ nổi lên. Dù không tranh luận, tôi có vẻ không thân thiện và kết quả sẽ là không tốt.

Đôi khi những người có ý đồ xấu thường buộc tội oan và tôi thường mắc lỗi trong những tình huống đó. Sau khi tôi nhận ra rằng vấn đề của tôi đã khiến những người đó không được cứu, tôi rất buồn và ân hận. Tôi biết đó chính là tà ác không muốn tôi cứu người và lợi dụng sơ hở của tôi để hủy đi những chúng sinh đó.

Nhưng tôi đứng dậy ngay khi vấp ngã, phủi bụi, loại bỏ các thiếu sót, nỗ lực gấp đôi để tu luyện tốt bản thân, và tiếp tục cứu độ chúng sinh.

Phòng khám nhỏ, sân khấu lớn

Chúng tôi ước tính trong mười năm qua, hàng chục nghìn người đã đến phòng khám nhỏ này, biết chân tướng về Pháp Luân Công và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, dù chúng tôi không có một con số chính xác. Chúng tôi biết chính là Sư phụ đang làm việc đó ở phía sau. Sư phụ đã an bài mọi thứ, chịu đựng cho chúng ta rất nhiều, và an bài con đường tu luyện cho chúng ta. Những gì chúng ta cần làm là tu tốt bản thân và bảo trì chính niệm.

Phòng khám nhỏ của tôi là một sân khấu lớn, bởi vì các đệ tử Đại Pháp đang đóng vai chính. Sân khấu này có một ý nghĩa quan trọng. Chúng ta phải làm tốt vai trò của mình.

Mỗi học viên trong nhóm học Pháp của chúng ta đều có con đường của riêng mình. Tất cả họ đều có hạng mục của mình trong tiến trình Chính Pháp. Tất cả họ đều phấn đấu để làm tốt nhất và giúp nhau cùng thăng tiến. Bài chia sẻ này được viết với sự giúp đỡ của các đồng tu trong nhóm của tôi.

Tôi hy vọng rằng tất cả các học viên sẽ tận dụng được thời gian ít ỏi còn lại, thực tâm tu luyện và đề cao, nhanh chóng cứu độ chúng sinh, làm tốt phần việc của chúng ta trong các hạng mục Đại Pháp, và thành công trong khi thực hiện sứ mệnh to lớn và thệ ước tiền sử.

Xin vui lòng chỉ ra bất kỳ điều gì không phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/2/小诊所-大舞台(下)-276072p.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/13/141043p.html

Đăng ngày 03-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share