Bài của một học viên từ Canada

[MINH HUỆ 04 – 10 – 2012] Tôi là một học viên làm các hạng mục truyền thông của Đại Pháp. Tôi đã sử dụng hệ thống RTC (hệ thống gọi điện giảng chân tướng cho người dân Trung Quốc trên Internet) để nói với người dân Trung Quốc về sự thật của Pháp Luân Công và cuộc đàn áp trong hơn 05 tháng qua. Lúc đầu, tôi không biết cách gọi điện thoại và đã trải qua rất nhiều khó khăn, nhưng cuối cùng, mọi thứ đã trở nên tự nhiên hơn. Tôi đã đề cao tâm tính, từ bỏ các chấp trước, và thăng tiến trong tu luyện của mình. Tôi cảm thấy mình đã thu được rất nhiều lợi ích và muốn chia sẻ kinh nghiệm với các đồng tu. Tôi chân thành hy vọng rằng nhiều học viên hơn nữa có thể gọi điện thoại và cứu độ chúng sinh.

1. Đột phá các quan niệm và gọi điện thoại

Tôi thường đi đến khu phố Tàu để làm rõ sự thật và kêu gọi mọi người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó vào thời gian rảnh rỗi bởi vì tôi tham gia vào các hạng mục truyền thông. Tôi chưa từng nghe nói về hệ thống RTC. Tôi tham gia hệ thống này lần đầu tiên vào tháng 03 năm 2012 khi các học viên địa phương mời tôi. Tôi nhớ rằng đó là một ngày Chủ nhật, và các học viên từ khắp nơi trên thế giới đã chia sẻ kinh nghiệm làm rõ sự thật trên hệ thống RTC. Ban đầu, tôi không chú trọng nhiều đến hạng mục, miễn cưỡng nghe điều họ nói, và cảm thấy buồn ngủ. Tôi có một số quan niệm gây cản trở. Tôi nghĩ rằng mình giỏi diễn đạt và giảng chân tướng trực diện. Tôi không nghĩ rằng tôi giỏi nói chuyện qua điện thoại. Tôi không biết phải nói gì khi tôi không thể nhìn thấy nét mặt của người khác. Tôi cũng đã tự cho bản thân mình lý do rằng đây là việc mà các học viên nữ lớn tuổi hơn làm. Tôi nghĩ rằng tôi nên sử dụng các kỹ năng đặc biệt của mình để làm các hạng mục truyền thông. Những quan niệm kiểu này đã cản trở tôi, khiến suy nghĩ của tôi bị bế tắc và tôi muốn từ bỏ.

Nhưng các học viên không sẵn sàng từ bỏ tôi. Hàng tuần họ mời tôi tham gia hệ thống. Với sự khuyến khích của họ, tôi đã thỉnh thoảng tham gia. Một lần nọ, tôi tham gia vào hệ thống RTC với một học viên Đài Loan tại văn phòng của cô ấy. Tiếng Trung Quốc phổ thông của cô ấy không tốt lắm, và giọng của cô ấy khàn khàn, nhưng cô ấy thực sự đã khiến một người đàn ông ở Trung Quốc cảm động bởi những nỗ lực chân thành và ý định tốt của cô khi làm rõ sự thật. Cô đã khuyến khích được khá nhiều người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó và cứu được nhiều người. Tôi đã thực sự xúc động, và lòng từ bi bị các quan niệm bao phủ của tôi đã được đánh thức.

Tôi nhấc microphone kết nối với máy tính lên và tự chủ động gọi điện thoại lần đầu tiên khi tôi trở về nhà. Sư phụ đã an bài cho tôi được thấy người học viên có một trái tim thuần khiết này và cảm thấy một cảm giác cấp bách để cứu độ chúng sinh. Tôi bắt đầu nhận ra được những trở ngại trong tâm của mình. Những trở ngại đó làm cho tôi thấy miễn cưỡng khi nhấc microphone và hoàn thành sứ mệnh lịch sử của tôi; tôi đã thờ ơ với tình hình nguy hiểm mà chúng sinh đang phải đối mặt.

2. Với sự hỗ trợ của Sư phụ, tôi có thể làm rõ sự thật và cứu độ chúng sinh

Tôi thực hiện cuộc gọi điện thoại đầu tiên, nhưng mỗi bước sau đó là vô cùng khó khăn. Tôi cảm thấy những lời của tôi không thực sự từ bi, tôi sẽ không thể vượt qua bức tường vô hình và đi đến bước tiếp theo. Tôi do dự trong một vài ngày nhưng không thể tìm thấy sự quyết tâm để nhấc microphone một lần nữa và gọi điện thoại. Tôi rất có khả năng trong việc giảng chân tướng trực diện. Tôi đã sợ đến mức tôi không thể làm điều đó và run lên trong sợ hãi khi tôi nhấc điện thoại. Tôi không thể tin vào phản ứng của mình. Điều thực sự buồn cười là một lần cuộc gọi được kết nối và đầu kia đang đổ chuông, tôi đã sợ đến mức tôi chạy ra phòng khách.

Một đoạn Pháp mà tôi đọc đã vang lên trong tâm tôi. Sư phụ giảng:

“Người ở Trung Quốc Đại Lục còn có biến hoá lớn hơn so với người Hoa ở ngoài Trung Quốc Đại Lục, người Hoa ở ngoại quốc lại còn sợ lãnh sự quán gì đó, còn thật sự bị mấy đặc vụ nhỏ nhoi doạ khiếp. Ngay cả người trong nước đã giương cờ gióng trống mạ lị tà đảng và cũng không sợ, khi ở trong nước Trung Quốc người bị tà đảng không chế thì các vị sợ, thân ở ngoài khống chế của tà đảng rồi mà các vị vẫn sợ nó nữa, một chút khí khái cũng không có sao? Trạng thái tâm lí của người như thế chẳng phải kì lạ lắm ư?” (“Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010“)

Tôi nghĩ, “Đúng vậy! Tôi sợ gì chứ? Tôi là một đệ tử Đại Pháp chân chính. Tôi đang cứu độ con người và làm điều chân chính nhất. Tại sao tôi vẫn còn sợ hãi? Nếu ai đó gác máy, tôi chỉ cần gọi lại thêm vài lần nữa. Nếu ai đó chửi rủa tôi, tôi chỉ cần từ bi. Nếu những lời của tôi không rõ ràng, tôi cần nhìn vào bên trong, chuẩn bị tốt hơn, và học các ghi chú thêm nữa. Không có gì phải sợ hãi.” Tôi có thể cảm nhận rõ ràng sự hỗ trợ của Sư phụ sau khi tôi trở nên kiên định để vượt qua tất cả các tâm chấp trước sợ hãi này. Cuối cùng, tôi đã thực hiện thành công các cuộc gọi vào một đêm khá khuya. Tôi đã làm rõ sự thật, và hai người đã thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Đêm đó, tôi ngủ rất bình yên.

3. Làm rõ sự thật bằng điện thoại là tu luyện và cứu độ chúng sinh

Tôi đã không nhận ra có bao nhiêu vất chất xấu ở trong trường năng lượng của mình sau một thời gian dài làm công tác truyền thông. Ví dụ, tôi nghĩ rằng tôi tốt hơn so với những người khác và xem thường họ. Tôi nghĩ rằng tôi khá tuyệt vời. Tôi hơi cô lập và đắm mình trong công việc của mình trên máy tính. Việc cả ngày tôi không nói chuyện với bất cứ ai cũng không phải là điều bất thường. Nếu tôi không có hoàn cảnh giảng chân tướng, sự ích kỉ và các phẩm chất xấu khác đã có thể phát triển mạnh trong thế giới riêng của tôi.

Tôi biết rằng không phải tình cờ mà tôi tham gia vào hệ thống RTC và gọi điện thoại. Điều đó trực tiếp liên quan đến tu luyện của tôi. Như dự kiến​​, tôi đã loại bỏ được nhiều chấp trước trong vài tháng đầu tiên. Tôi đã loại bỏ chấp trước muốn làm điều gì đó. Tôi trở nên từ bi và bao dung hơn. Tôi không còn cảm thấy tức giận. Tâm trí của tôi trở nên thanh tịnh hơn và tư duy của tôi cũng tốt hơn. Tâm hồn tôi cũng rộng mở hơn. Có vẻ như những vật chất xấu đó đã bay đi như những cánh hoa, hết cánh này đến cánh khác, khi tôi gọi điện thoại. Cơ thể của tôi cảm thấy trong sạch và tâm trí của tôi thanh tịnh. Thậm chí, kì lạ hơn là tôi không còn cảm thấy khó chịu khi ai đó chửi mắng mình. Thay vào đó là lòng từ bi đang ngày càng trở nên mạnh hơn, và tôi nhận ra người ta chửi rủa tôi ngày càng ít hơn.

Một lần, tôi đã giúp một người đàn ông 80 tuổi thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Ông hô lên qua điện thoại: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi đã khóc. Không có niềm vui nào lớn hơn là khi nghe sự lựa chọn của một người thoái khỏi ĐCSTQ. Tôi cũng hoàn toàn minh bạch rằng điều đó là Sư phụ đã làm giúp. Chúng ta chỉ nói ra những điều đó và có lòng từ bi cũng như mong muốn cứu độ chúng sinh.

Tôi thường sâu sắc cảm nhận được sự dẫn dắt và hỗ trợ của Sư phụ khi tôi gọi điện thoại. Một đêm, sau khi siêng năng gọi điện thoại, tôi cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản và thoải mái. Dù tôi gọi điện thoại vào tối muộn như thế nào, nó vẫn không ảnh hưởng đến công việc ngày hôm sau của tôi. Trái lại, tôi có thêm nhiều sinh lực hơn và có thể sử dụng trí huệ mà Đại Pháp đã ban cho tôi.

4. Tự mình gọi điện thoại và gọi điện thoại cùng các đồng tu

Chia sẻ của tôi không thể thực sự biểu lộ được hết sự huyền diệu và tuyệt vời khi gọi điện thoại giảng chân tướng và nội dung to lớn và sâu xa đằng sau việc gọi điện thoại. Tôi đã hoàn toàn sai khi bướng bỉnh không loại bỏ những quan niệm và chấp trước của bản thân trước đó. Tôi tự nhủ rằng vẫn chưa phải là quá muộn để nhận ra vấn đề. Tôi khích lệ bản thân tiếp tục tiến về phía trước trong tu luyện và tiếp tục gọi điện thoại trên hệ thống này. Tu luyện của mỗi người là khác nhau. Tôi chân thành hy vọng rằng các học viên có hoàn cảnh thích hợp sẽ tham gia vào hệ thống này. Chỉ cần chúng ta nói, sự thật của Đại Pháp sẽ xuất ra như những thanh kiếm đánh bật các yếu tố tà ác đang thao túng chúng sinh và cho họ cơ hội được cứu.

Trong vài tháng đầu tiên, tôi đã mắc vào thói quen tự mình gọi điện thoại thay vì gọi trên hệ thống cùng các học viên khác. Tôi cảm thấy nhanh hơn theo cách đó. Một ngày nọ, tôi nghe một học viên cao tuổi gọi điện thoại trên hệ thống. Phía bên đầu dây mà bà đang nói chuyện đã gác máy trong khi bà đang làm rõ sự thật. Nghe cuộc trò chuyện của bà khiến tôi nảy sinh mong muốn các đồng tu giúp đỡ lẫn nhau trong việc gọi điện thoại. Tôi hỏi bà số điện thoại của người đã gác máy để gọi lại cho họ. Cuối cùng, người đàn ông ấy đã đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi bắt đầu tập cách gọi điện thoại bằng cách sử dụng microphone và để các học viên khác nghe cuộc nói chuyện của mình thay vì tự mình gọi điện thoại. Chúng tôi đã trở thành một chỉnh thể. Hiệu quả tăng lên khi chúng tôi hỗ trợ lẫn nhau và cùng nhau gọi điện thoại với chính niệm so với việc mỗi người tự gọi điện thoại một mình. Trong suốt một buổi tối, chúng tôi đã giúp đỡ, khích lệ nhau, và chia sẻ với nhau khi các vấn đề xuất hiện. Sức mạnh của toàn bộ chỉnh thể là vĩ đại và trường năng lượng là vô cùng lớn và chân chính.

Xin từ bi chỉ ra bất kỳ thiếu sót nào trong bài chia sẻ của tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/10/4/加拿大大法弟子-唤醒自我-263664.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/18/135926.html

Đăng ngày 28-03-2013.  Bản dịch có thể được chỉnh sửa cho đúng với nguyên bản.

Share