Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-01-2013] Tôi vừa trở về từ một chuyến du lịch tới Singapore, Malaysia, và Thái Lan. Dưới đây là một số trăn trở về những điều tôi đã thấy và những điều người khác trong chuyến đi này bày tỏ với tôi.
Thái Lan
Hướng dẫn viên du lịch ở Thái Lan là một người Trung Quốc nhập cư thế hệ thứ ba. Anh ấy nói với khách du lịch: “Các bạn có nhìn thấy những học viên Pháp Luân Công đang phát tài liệu ở đó không? Họ kêu gọi mọi người chống lại Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và chính phủ Trung Quốc để có được một thẻ xanh ở Thái Lan. Họ có thể nhận được thẻ sau khi làm việc đó trong vòng một năm.”
Singapore
Các học viên đã biểu diễn bài công Pháp thứ năm trên bãi cỏ tại một điểm du lịch ở Singapore để giảng chân tướng và chứng thực Pháp. Nhạc luyện công thật là tuyệt và những bộ trang phục màu vàng của họ đã thu hút sự chú ý của nhiều du khách. Tuy nhiên, do không có băng rôn hoặc các biểu ngữ như “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, các du khách đã không biết đó là gì và nhiều người nghĩ rằng đó là yoga.
Khi chúng tôi đến gần các học viên, chúng tôi đã thấy hai người trong số họ ngồi đả tọa nhưng họ lại gục xuống (ngược với ngồi thẳng lưng) và đầu của họ rất thấp. Họ dường như bị đau. Một khách du lịch Trung Quốc nói với người kia: “Nhìn kìa, họ đang bị đau. Làm việc chăm chỉ để kiếm tiền quả là không dễ dàng.”
Malaysia
Gần tòa nhà chính phủ cũ của thành phố Kuala Lumpur ở Singapore, một học viên đang đi bộ với biểu ngữ giảng chân tướng treo ở cổ. Khi có người đến, ông ấy sẽ quay lại để người ta có thể nhìn thấy biểu ngữ đó. Việc này dường như không phù hợp, vì ở Trung Quốc, nhiều người lao động tạm thời đang tìm việc sơn hay sửa đường ống nước thường làm việc này.
Đài Loan
Khi tôi nói chuyện với một du khách về Pháp Luân Công, cô ấy nói: “Tôi không nghĩ rằng các học viên Pháp Luân Công là những người tốt. Khi tôi đến Đài Loan năm ngoái, họ mời tôi nhận tờ rơi, và khi tôi từ chối, họ mắng tôi”. Liệu đó có phải những người tìm kiếm tị nạn chính trị dưới danh nghĩa học viên Pháp Luân Công hay không?
Hồng Kông
Theo một người hay đi du lịch Hồng Kông, một số học viên thực sự ép người ta thoái ĐCSTQ. Cô ấy nói: “Họ kéo quần áo của tôi và giục tôi thoái ĐCSTQ. Tôi đang đi với các đồng nghiệp, và tôi là một Đảng viên của ĐCSTQ. Làm sao tôi có thể thoái Đảng trong tình huống như vậy? Tôi đã đi Hồng Kông nhiều lần, và luôn luôn là như thế.”
Khi tôi giảng chân tướng cho khách du lịch, hầu hết bọn họ nghĩ rằng Pháp Luân Công là tốt, nhưng họ không đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Họ thường tin rằng đây là vấn đề mang tính chính trị và lực lượng hải ngoại sử dụng Pháp Luân Công để phá hoại Trung Quốc. Tôi hy vọng các học viên ở nước ngoài có thể nỗ lực nhiều hơn trong việc này bằng cách tập trung nhiều hơn vào những lợi ích của Pháp Luân Công cũng như cuộc bức hại tàn bạo.
Nhiều người đã thấy tài liệu giảng chân tướng trong quá khứ. Họ có thể không dám nhận tài liệu trong chuyến đi để tránh rắc rối khi họ trở về Trung Quốc. Đó là lý do tại sao rất ít người tự nguyện nhận các tài liệu giảng chân tướng. Chúng ta có thể cần phải thiết lập những cách khác để mọi người xem và lắng nghe chân tướng, bởi không ai có thể ngăn một người nào đó nghe chân tướng bằng hai tai hay xem chân tướng bằng hai mắt của họ.
Khoảng cách giữa người giàu và người nghèo đã tăng lên ở Trung Quốc, và chỉ những người có tiền và địa vị mới có thể du lịch nước ngoài. Kiêu ngạo và tự mãn cùng với sự nổi trội của họ, họ có xu hướng coi thường người nghèo hoặc những người có hoàn cảnh khó khăn. Điều này có nghĩa là chúng ta phải thiết lập một hình ảnh tốt đẹp của Đại Pháp ở nước ngoài để du khách biết rằng Đại Pháp được tôn trọng trong xã hội phương Tây.
Để đạt được kết quả giảng chân tướng tốt nhất, tôi hy vọng học viên ở nước ngoài sẽ nỗ lực hơn trong việc cải thiện môi trường và chất lượng của các điểm giảng chân tướng. Dưới đây là một số gợi ý:
Chính thức hóa môi trường giảng chân tướng và cải thiện hình ảnh tổng thể của các học viên. Thay vì đứng cùng với những người bán hàng rong trên phố, chúng ta có thể xin chính quyền địa phương cấp cho một vị trí tốt hơn tại các điểm du lịch. Điều này cho phép chúng ta tạo ra một môi trường tốt hơn.
Chúng ta cần phải quan tâm tới quần áo. Ví dụ, cho tất cả các học viên tham gia mặc áo màu vàng có in dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, đội mũ trắng và đi găng tay trắng.
Ngoài những phương thức trước đây, chúng ta cần nghĩ ra những chiến lược mới, ví dụ như bật các bài nhạc hay video giảng chân tướng trên các TV màn hình lớn. Khi mọi người nghe giọng nói và nhìn thấy hình ảnh cùng với những dòng chữ, họ sẽ hiểu rõ hơn Pháp Luân Đại Pháp là gì và tại sao người ta nên thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.
Người Trung Quốc thường không nhận những thứ được phát miễn phí. Thay vào đó, chúng ta có thể đặt các cuốn sách nhỏ ngay ngắn trên bàn với một thông báo đặt cạnh đó nói rằng, “Miễn phí, xin mời lấy một quyển”.
Chúng ta cần phải nỗ lực hơn nữa để các hướng dẫn viên du lịch biết chân tướng. Người hướng dẫn viên là nguồn thông tin chủ yếu đối với du khách. Họ tin cả những điều tích cực và tiêu cực mà hướng dẫn viên nói. Nếu một hướng dẫn viên biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, người đó sẽ có một tác động lớn đến toàn bộ nhóm du khách.
Cho dù chúng ta chọn phương pháp tiếp cận nào, chúng ta phải đối xử với mọi người từ bi và tôn trọng để họ có thể được cứu.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/11/海外一行所观反馈-266435.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/31/137304.html
Đăng ngày: 17– 03 – 2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.