Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Đức

[MINH HUỆ 16-01-2013] Bây giờ không phải là mùa du lịch. Lượng khách thường xuyên từ Đại Lục đã giảm, nhưng các nhóm du khách nhỏ thì tăng lên. Trong các nhóm quan chức đi du lịch, số người phản đối và tranh cãi đã ít đi, và phần lớn sẽ thực sự lắng nghe chân tướng Pháp Luân Công.

Khi nhắc đến Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), phần lớn các du khách đến từ Trung Quốc lập tức bắt đầu nguyền rủa và sẵn sàng thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó mà không mấy do dự. Các du khách Trung Quốc thường đến gặp những tình nguyện viên của chúng tôi để thoái đảng. Một nhóm du khách đến từ Thượng Hải chủ ý bắt chuyện với một tình nguyện viên. Một người đàn ông trung tuổi nói: “Tôi là thành viên của ĐCSTQ và tôi chưa thoái đảng.” Tình nguyện viên cười: “Tôi có thể giúp anh. Chúng ta có thể dùng bí danh Fuhai để mang may mắn về Thượng Hải.” Người đàn ông rất vui, cúi xuống hồi lâu và chắp hai tay trước ngực về phía tình nguyện viên. Hơn mười người trong nhóm đồng hành của anh ta làm theo anh ta và cũng thoái đảng.

Ngày càng nhiều du khách hô lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Khi họ nhìn thấy tình nguyện viên của chúng tôi, một số giơ ngón cái về phía các tình nguyện viên và nói, “Các bạn đã làm việc rất chăm chỉ. Cảm ơn Pháp Luân Công. Chúc Sư phụ của các bạn một năm mới hạnh phúc.” Nếu có ai đó nói xấu về Pháp Luân Công, một số người sẽ nhanh chóng bước ra để ngăn anh ta lại.

Các du khách Trung Quốc đến trên những chiếc xe nhỏ và thường đi thẳng đến các cửa hàng khi họ ra khỏi xe. Khi quay lại, họ xách theo nhiều túi hàng. Mặc dù một số người không nhận các tài liệu giảng chân tướng, họ chăm chú lắng nghe tình nguyện viên giảng rõ sự thật. Một số thì không bộc lộ quan điểm vì có nhiều người xung quanh, tuy nhiên họ đi vòng quanh, gật đầu để ra hiệu với tình nguyện viên rằng họ muốn thoái. Khi tình nguyện viên tìm được bí danh cho họ, họ cười và gật đầu. Một số trưởng đoàn sẽ không để cho các thành viên trong nhóm nhận bất kỳ tài liệu hoặc tờ thông tin giảng chân tướng nào. Tình nguyện viên sẽ nói với những người ở phía sau: “Các bạn có thể không nhận tài liệu, nhưng các bạn nên thoái đảng. Các bạn sẽ không được cứu nếu các bạn nghe theo lời của vị lãnh đạo. Nếu các bạn không thoái, các bạn sẽ không được lưu lại đâu.” Trong số bảy người trong nhóm, ba người đã quay lại để thoái đảng.

Các du khách Trung Quốc hỏi: “Có tờ rơi của Pháp Luân Công không? Tôi sẽ lấy một tờ!”

Khi du khách Trung Quốc ra khỏi xe, họ thường hỏi: “Có tờ rơi của Pháp Luân Công không? Nếu có, tôi sẽ lấy một tờ.” Một du khách đứng gần cũng nói: “Tôi không muốn đọc cái gì khác ngoài tờ thông tin của Pháp Luân Công.” Các du khách Trung Quốc thường nhận tài liệu giảng rõ chân tướng rồi cất chúng vào ô tô trước khi họ đi mua sắm.

Một chiếc xe buýt chỉ dừng lại chốc lát trước khi chuyển bánh. Một thanh niên ngồi trong trông có vẻ giống như người hướng dẫn viên du lịch nói với tình nguyện viên bên ngoài, “Ồ, tờ thông tin Pháp Luân Công kìa. Nhanh lên, nhanh, nhanh lên! Hãy đưa ngay cho tôi vài bản và tôi sẽ phân phát chúng và giúp bạn nói với mọi người.” Một tình nguyện viên đứng cạnh cửa và nói với các du khách ngồi trong xe: “Hôm nay xe buýt chỉ dừng lại ở đây một lát thôi. Không có đủ thời gian để thoái đảng đâu. Xin đừng quên thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó. Hãy nhớ rằng ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện – Nhẫn hảo!’” Người thanh niên giúp phân phát tài liệu nói với du khách trong xe buýt: “Tất cả các bạn đã nghe thấy những gì tình nguyện viên nói rồi chứ? Hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo và Chân – Thiện – Nhẫn hảo!’ Đừng quên thoái đảng.” Các du khách đáp lại: “Làm sao mà chúng tôi không nhớ cho được? Chúng tôi hiểu rồi!” Trong chiếc xe chở đầy du khách, một số người vẫy tay và những người khác vẫy các tài liệu giảng chân tướng nói lời tạm biệt tới tình nguyện viên đứng ở ngoài xe buýt.

Một hướng dẫn viên du lịch: “ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công – Đây rõ ràng là một sai lầm!”

Một người thanh niên lạ mặt bước ra khỏi xe. Anh ta chạy đi chạy lại và có vẻ như là hướng dẫn viên du lịch. Một tình nguyện viên bắt đầu nói chuyện với anh ta và phát hiện ra anh ta là đồng hương. Tình nguyện viên hỏi, “Cậu đã từng gia nhập vào ĐCSTQ chưa?” Hướng dẫn viên nói: “Gia nhập ĐCSTQ ư? Không! Tôi không thích gì ĐCSTQ, nhưng tôi yêu Trung Quốc.” Tình nguyện viên khen anh ấy khôn ngoan và gợi ý: “Tôi sẽ tìm cho cậu một bí danh để cậu có thể thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó.” Anh ấy vui vẻ nói, “thoái đảng hả? Không vấn đề gì.” Tình nguyện viên hỏi, “Cậu có biết việc ĐCSTQ thu hoạch nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống  không?” Hướng dẫn viên trả lời: “Làm sao mà tôi lại không biết chứ. Đó là một vấn đề lớn, sao lại không biết chứ?” Tình nguyện viên hỏi: “ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Công thì có đúng không?” Hướng dẫn viên trả lời? “Tất nhiên là không, đó rõ ràng là sai trái. Ngày nay ai mà không nghĩ thế!”

Hướng dẫn viên định nói tiếp nhưng nhìn thấy ai đó đang vẫy mình, nên anh ấy nhận lấy tài liệu, chào tạm biệt tình nguyện viên và rời đi.

Một thương nhân Trung Quốc: “Các bạn cũng đang nghĩ cho người Trung Quốc!”

Một người đàn ông ở độ tuổi 50 nghe các tình nguyện viên nói “Chúc mừng năm mới” với các du khách Trung Quốc vì vậy ông ấy vui vẻ nói: “Tôi cũng chúc các bạn một năm mới vui vẻ!” Khi nhìn thấy các tài liệu và tờ báo Đại Kỷ Nguyên trong tay tình nguyện viên, ông chỉ vào Đại Kỷ Nguyên và nói, “Tôi thậm chí còn vui hơn khi có được tờ báo này để đọc. Tôi thích đọc báo này. Họ dám nói lên sự thật.” Ông nói với tình nguyện viên rằng mình là doanh nhân. Bởi vì có rất nhiều quan chức Trung Quốc tham nhũng và hủ bại, ông không thể tiếp tục công việc kinh doanh ở Trung Quốc nữa và đã nhập cư tới Australia vài năm trước. Ông nói: “ĐCSTQ không bao giờ quan tâm đến người Trung Quốc và không bao giờ quan tâm đến số phận của họ. Tất cả mọi người đều nói rằng kinh tế Trung Quốc những năm gần đây đã phát triển, tuy nhiên tất cả tiền bạc đều vào túi các quan chức Trung Quốc. Dù họ làm gì, tất cả chỉ là vì lợi ích của ĐCSTQ.”

Ông nói rằng sau khi kiếm được một chút tiền, ông rời Trung Quốc đi du lịch và đã nhìn thấy những thứ khác. Sau đó ông nói đầy cảm xúc: “Tôi có thể đi khỏi Trung Quốc và tới nhiều nơi khác nhau. Thế còn những người họ không thể đi thì sao?” Tình nguyện viên nói, “Ông đúng là có trái tim nhân hậu và lòng thông cảm. Ông còn nghĩ cho cả những người không thể đi khỏi Trung Quốc.” Ông nói: “Tất cả chúng ta đều là người Trung Quốc đang chịu bất hạnh. Bạn không phải cũng nghĩ về người Trung Quốc sao? Sống ở nước ngoài, bạn không chỉ ngồi nhà và hưởng thụ cuộc sống an nhàn. Trong cái ngày lạnh giá như thế này, và không ngại gió hay tuyết, bạn ở đây bảo người Trung Quốc đừng để bị lừa dối bởi ĐCSTQ. Và bạn đã làm việc này trong nhiều năm. Điều này không hề dễ dàng. Tôi đã đi đến nhiều nơi và thường nhìn thấy các học viên Pháp Luân Công như bạn. Tôi rất xúc động.”

Ông nói mình không gia nhập bất kỳ tổ chức nào của ĐCSTQ. “Tôi nhìn thấy bản chất của ĐCSTQ từ lâu, và tôi thậm chí không gia nhập Đoàn Thanh niên. Trong cuộc đời mình, ĐCSTQ là thứ mà tôi ghét nhất!” Trước khi rời đi, ông hỏi xin tài liệu và nói: “Tôi chỉ thích đọc tờ thông tin của các bạn. Pháp Luân Công thật phi thường.”

Nhắn gửi một đôi bạn trẻ: “Ghét và phê phán ĐCSTQ là không đủ, các bạn phải thoái khỏi nó!”

Một đôi bạn trẻ hỏi xin tờ thông tin và lịch sự nói với tình nguyện viên. Người chồng nói rằng anh ta thường đột phá phong tỏa để vào Internet ở Trung Quốc. Gần đây Internet lại bị chặn, tuy nhiên  phần mềm đặc biệt mà anh ấy dùng để vượt tường lửa rất hữu hiệu và anh ấy nhanh chóng truy cập được Internet. Anh ấy nói: “Tôi thường xuyên vào các website ngoài Trung Quốc. Thật là khó chịu khi tôi không thể vào được các website này, và tôi không cảm thấy tin vào những gì tôi đọc.”

Anh ấy hỏi tình nguyện viên: “Tôi đã gia nhập ĐCSTQ. Tôi nên làm gì đây? Vợ tôi cũng là một thành viên. Chúng tôi gia nhập đảng chỉ vì muốn tìm việc. Như bạn biết đấy, sau khi tốt nghiệp, rất khó để tìm việc. Nếu không quen biết những người có uy tín hoặc các quan chức cao cấp của đảng, người ta sẽ không bao giờ tìm được một công việc tử tế. Chúng tôi gia nhập đảng, không phải vì chúng tôi tin vào chế độ Cộng sản hoặc là chúng tôi yêu ĐCSTQ mà là để có thể tìm được việc làm. Ai mà không nguyền rủa ĐCSTQ cơ chứ? Đó có còn là xã hội nhân văn dưới chế độ cộng sản nữa không? Rất khó để tồn tại trong một xã hội như vậy.”

Anh ta nói: “Bây giờ thì tôi biết ghét hay chửi rủa ĐCSTQ là không đủ, chúng ta phải thoái khỏi nó. Sau này, khi ĐCSTQ bị trừng phạt, chúng tôi sẽ không bị liên lụy.” Anh ấy lo lắng, bởi vì không biết một cách cụ thể làm thế nào để đăng ký thoái đảng. Tình nguyện viên nói: “Tôi là tình nguyện viên tại Trung tâm thoái đảng. Tôi giúp người Trung Quốc đưa ra lời tuyên bố trên mục “Thoái Đảng” của Thời báo Đại Kỷ Nguyên để thoái đảng và các tổ chức liên đới của nó. Người thanh niên rất vui vẻ nói: “Thế thì xin hãy giúp cả hai chúng tôi thoái.” Tình nguyện viên thấy vợ anh ấy đã chạy đi chụp ảnh và hỏi “Vợ của anh có đồng ý không?” Anh ấy nhanh chóng đáp lại: “Cô ấy đồng ý, dĩ nhiên là cô ấy đồng ý. Chúng tôi nguyền rủa ĐCSTQ vì tất cả những việc làm vô đạo đức mà nó luôn gây ra mọi lúc. Tôi hiểu rõ cô ấy. Xin đừng lo lắng. Thoái đảng là điều tốt.”

Một quan chức: “Thế thì xin hãy giúp tôi thoái”

Một nhóm quan chức Trung Quốc đến trên một chiếc xe buýt nhỏ, tất cả họ đi mua sắm tại cửa hàng. Một trong số họ, một người đàn ông khoảng 60 tuổi, ra ngoài hút thuốc. Một tình nguyện viên hỏi ông ấy: “Tại sao bác không nhận các tài liệu giảng chân tướng?” Ông ấy nói: “Có người sẽ theo dõi và tôi không muốn rắc rối.” Tình nguyện viên nói: “Vậy thì cháu sẽ nói với bác về nó. Nó sẽ có tác dụng nếu bác hiểu cháu.”

Sau khi lắng nghe một chút, vị quan chức nói: “Bác đã nghe về trường hợp của Bạc Hy Lai và Vương Lập Quân. Bác đồng ý với những gì cháu nói. Bác cũng đồng ý là thiện hữu thiện báo và ác hữu ác báo. Bác chỉ cần không làm điều xấu thôi phải không?” Tình nguyện viên nói: “Tất cả những người tu luyện Pháp Luân Công đều là người tốt. Biết rõ rằng ĐCSTQ đang bức hại người tốt, và thế mà vẫn giả vờ rằng bác không biết gì và lờ đi, đó có phải là việc làm tốt không? Tại sao bác không nói và hành động theo lương tri của mình? Nếu bác có thể dùng địa vị của mình để làm việc tốt, có lời bảo vệ Pháp Luân Công trong khả năng quyền hạn của mình, và bảo vệ Pháp Luân Công khỏi bị bức hại, tức là bác đã làm được một việc tốt vô cùng. Có thể trong đời tiếp của mình bác sẽ thành một đại quan hoặc nhận được phúc báo.” Ngay khi nghe điều này, ông ấy ngừng lại trong giây lát và nói: “Là như vậy sao?” Tình nguyện viên nói: “Luật Trời là thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo. Những người mà làm điều xấu chắc chắn sẽ bị trừng phạt và gia đình Bạc Hy Lai là một ví dụ. Những người làm điều tốt chắc chắn sẽ nhận được phúc lành. Bất kỳ ai làm việc gì giúp đỡ Pháp Luân Công tức là đang làm việc tốt và sẽ tích được nhiều đức.”

Vị quan chức bỏ điếu xì gà ra và dường như rất cảm động. Tình nguyện viên nói: “Trong nội bộ ĐCSTQ, mỗi quan chức đều độc ác hoặc tham nhũng. Nếu họ không như thế, họ sẽ không thể ở lâu trong đảng.” Nghe thấy điều này, vị quan chức cười. Tình nguyện viên nói: “Toàn bộ hệ thống ĐCSTQ đều bại hoại và vô dụng. Nó đã làm điều cực xấu bằng cách bức hại Pháp Luân Công, và Trời sẽ tiêu diệt nó. Nếu bác không muốn chết theo nó, thì hãy thoái đảng và các tổ chức liên đới. Cháu có thể giúp bác tìm ra một bí danh để thoái được không ạ?” Ông ta nhìn quanh cẩn thận, thở sâu, và nói: “Thế thì xin hãy giúp bác thoái.”

Một xe buýt chở đầy quan chức lắng nghe tình nguyện viên giảng chân tướng

Một chiếc xe buýt nhỏ với cánh cửa mở đang đợi các du khách Trung Quốc mua sắm trong cửa hàng. Khi các du khách trở lại, mỗi người trong số họ mang theo ít nhất ba túi xách. Tất cả họ dường như rất giàu có và quyền thế. Một tình nguyện viên đi về phía họ và nói: “Xin chào. Chúc mừng năm mới! Đây là số báo năm mới.” Một số người nhận báo cho đến khi người đàn ông đứng gần nói, “Đó là Pháp Luân Công!” Sau khi nghe thấy, những người đứng sau anh ta không đưa tay ra nữa.

Tình nguyện viên nói: “Là Pháp Luân Công thì sao ạ? Những người tu luyện Pháp Luân Công tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và cố gắng làm người tốt. Họ không tham lam độc ác, và luôn nghĩ về người khác dù họ ở đâu. Ngày nay ở đâu các bạn có thể tìm được những người tốt như vậy? Trong một ngày lạnh như thế này, chúng tôi mang báo đến cho các bạn đọc và không lấy một xu. Chúng tôi đưa nó đến tận tay các bạn để các bạn có thể hiểu chân tướng và tự cứu mình. Mọi người đều biết rằng các học viên Pháp Luân Công đang giúp mọi người thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, nhưng tại sao? Chúng tôi đang làm điều này cho ai? Chúng tôi đang làm việc này để nói với những người đang bị lừa dối bởi ĐCSTQ, bao gồm tất cả các bạn, hãy nhanh chóng thoát khỏi thảm họa.”

Nghe điều này, một số người cố gắng phá vỡ sự im lặng và nói: “Pháp Luân Công. Tốt lắm, tốt lắm.” Tình nguyện viên nói: “Thái độ của bạn đối với Pháp Luân Công không phải là chuyện đùa đâu. Chân – Thiện – Nhẫn không những là không sai, mà còn là tiêu chuẩn duy nhất để nhận định người tốt xấu. Bất kỳ ai chống lại Chân – Thiện – Nhẫn đều là xấu, và chỉ những người phù hợp Chân – Thiện – Nhẫn mới là tốt. Nếu ai đó tin vào lừa dối của ĐCSTQ, ghét Pháp Luân Công, và phản đối nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, thì người đó sẽ có kết cục giống như ĐCSTQ và sẽ bị tiêu trừ. Bạc Hy Lai theo chân của Giang Trạch Dân đàn áp Pháp Luân Công và thực hiện tội ác thu hoạch nội tạng và buôn bán thi thể người. Ông ta đã bắt đầu nhận quả báo. Bằng chứng của việc thu hoạch nội tạng đã được Vương Lập Quân gửi đến Chính phủ Mỹ. Một khi bị phơi bày, ĐCSTQ có thể còn tồn tại?” Mọi người trên xe buýt tròn mắt nhìn và nín thở.

Tình nguyện viên nói: “Xin hãy chớp lấy cơ hội để hiểu rõ chân tướng, hãy nhìn vào bản chất của ĐCSTQ, chọn tốt bỏ xấu, và khôn ngoan xác định vị trí cho mình. Khi Trời phạt ĐCSTQ, bạn có thể thoát khỏi thảm họa và được bình an. Nếu không tiện thoái đảng bây giờ, hãy làm nó trong lần tới. Tôi hy vọng mọi người ở đây sẽ có tương lai tốt đẹp.”

Trong suốt thời gian, không ai trên xe buýt gây ra một tiếng động. Cuối cùng, hướng dẫn viên trẻ phá vỡ bầu không khí im lặng và nói với tình nguyện viên: “Dì ơi, chúng tôi sẽ đi bây giờ.” Anh ta vẫy chào và đóng cửa xe buýt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/16/欧洲景点讲真相-深入劝退-267846.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/2/8/137403.html

Đăng ngày 22-03-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share