Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-01-2013] Một lần tôi nhìn thấy Sư phụ đang đứng ở cạnh đường chân trời, và phía sau Ngài là biển khổ vô tận đang nổi sóng. Mặt trời rực đỏ ở phía trước Ngài đã lặn hoàn toàn.

Ngày 18 tháng 12 năm 2012, trong khi phát chính niệm, tôi nhìn thấy những con thú cưỡi (kị tọa) của các học viên đang phát chính niệm với tôi xuất hiện trong các trường không gian của chúng tôi. Ngựa của đồng tu tên là Phúc trông giống ngựa của Khương Tử Nha – nó là một con tứ bất tượng (tùng lộc). Học viên đạt 78 điểm có một tiểu bạch mã rất lanh lợi và dễ thương làm thú cưỡi, nó đang nhảy nhót quanh phía trước cô ấy. Chỉ vài ngày trước đó, tôi nhìn thấy học viên này mặc chiếc áo choàng bằng tơ lụa màu tím trang nhã theo kiểu nhà Đường. Cô ấy bước những bước vững chắc khi tiến vào cung điện của mình. Một vài ngày trước, tôi nhìn thấy cô ấy đang ngồi trên ngai vàng, vô lượng chúng sinh trong thế giới của cô đang quỳ gối, hai tay thủ thế hợp thập bày tỏ sự kính ngưỡng, bởi vì cô ấy đã cứu họ và thật sự là chủ, là vương của họ. Với người học viên nam đạt 36 điểm, chủ nguyên thần của anh ấy là một cô bé ngây thơ thuần khiết trạc tuổi 13-14. Thú cưỡi của cô bé là một chú ngỗng tuyệt đẹp có chiếc cổ dài và mập. Thú cưỡi của chị gái tôi (kim đồng) và tôi (ngọc nữ) là hai chú khổng tước (chim công) rất đẹp. Chủ nguyên thần của chị gái là một Đạo đồng nam. Tôi nhìn thấy cậu ấy giống như một tiểu hoàng đế đăng cơ, đang ngồi thẳng trên ngai vàng của mình uy lực vô tỉ. Thế giới của chị ấy hết sức to lớn, tráng lệ và rực rỡ.

Tôi nhìn thấy Sư phụ đang an tọa trên đỉnh của đài sen khổng lồ. Nhiều học viên Đại Pháp bay vào không trung tiến về phía Sư phụ từ tất cả các hướng. Họ phân bổ tại các tầng thứ khác nhau của vũ trụ và ngồi trên các thú cưỡi khác nhau. Không thể dùng bất kỳ ngôn ngữ nào để miêu tả được cảnh tượng huy hoàng đó.

Một lần, tôi nhìn thấy các cánh đồng bông vô tận. Trong ánh hoàng hôn, tôi ăn vận giống một cô thôn nữ, và mang những giỏ bằng tre. Tôi đang hái bông và làm công việc đồng áng, công việc nhà nông dường như không bao giờ kết thúc. Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy một chú khổng tước từ xa bay đến. Thân sắc nó đầy mệt mỏi và lo âu, nó mang trên lưng một xấp quần áo và vương miện đan bằng hoa bách hợp. Nó mang theo lời nhắn nhủ và khích lệ của Sư phụ. Nó dừng lại bên cạnh tôi và nói: “Trong trời đất rộng lớn và vô lượng chúng sinh, chỉ có ngai vàng của Vương chủ Ngọc Bích là còn trống. Thưa Vương chủ, thời gian đã kết thúc và Ngài nên rời đi thôi. Đừng bị chấp trước vào hư vinh sáo rỗng và vật chất của thế gian nhân loại này. Sư phụ đã chuẩn bị cho Ngài sự thịnh vượng vô tận mà Ngài với tay là có được. Ngài thật sự cần làm việc nặng nhọc ở đây hay sao? Ngài là vương chủ! Nói chi đến những đau khổ và buồn phiền, danh và lợi, mọi thứ ấy cuối cùng sẽ qua đi. Rốt cuộc mọi thứ sẽ kết thúc! Sư phụ đang đợi chúng ta bên bờ của bể khổ.”

Tôi không thể cầm được nước mắt.

Tôi bỏ đi giỏ tre vô dụng trên tay và bước vào chỗ ngồi của mình trong nước mắt. Khổng tước xòe đuôi ra, dang rộng cánh và bay đến phương xa. Bên dưới chúng tôi là bể khổ vô tận, đầm lầy, thác ghềnh hiểm trở, các đỉnh núi dốc đứng, các vách đá và thung lũng sâu – chúng tôi có thể vô tình rơi vào thung lũng sâu hoặc thác ghềnh hiểm trở và tan xác, vạn kiếp không thể vãn hồi! Tôi cởi bỏ hết lớp lớp quần áo dơ bẩn và thay bằng y phục mới mà Sư phụ đã chuẩn bị cho mình.

Khi bay qua từng tầng thứ khác nhau, tôi nhìn thấy vô lượng chúng sinh trong đầm lầy đang vật lộn, vẫy tay với tôi và cầu xin giúp đỡ. Tôi kéo họ ra khỏi bùn và vô số các nụ hoa bách hợp nhỏ đã nở trên đôi tay tôi. Tôi đặt từng chúng sinh mà tôi đã cứu vào trong một nụ hoa.

Tôi nhận thức sâu sắc rằng trong thời khắc cuối cùng này, tôi phải buông bỏ hết thảy các chấp trước của mình và quan niệm con người càng nhanh càng tốt, vứt bỏ những lớp vỏ bọc của con người và đến bờ trước khi mặt trời lặn. Nếu không, bất kỳ một niệm đầu xấu nào cũng có thể ngăn cản tôi và khiến tôi rớt xuống. Sau đó tôi sẽ không bao giờ có cơ hội một lần nữa để quay trở về ngôi nhà thật sự, và sẽ bị đào thải cùng với từng tầng chúng sinh trong thế giới của mình. Hàng trăm triệu năm chờ đợi, triệu triệu năm luân hồi sẽ bị tiêu tan trong chớp mắt.

Cuối cùng, thú cưỡi khổng tước của tôi chở tôi đến được đài sen của Sư phụ. Lông vũ trên lưng nó ướt đẫm mồ hôi và tạo thành từng mớ lông dài. Tôi lên tầng thấp nhất trong đài sen của Sư phụ và khổng tước của tôi ngay lập tức trở thành khổng tước bằng ngọc bích.

Bên trên đài sen là một nơi tuyệt đẹp gọi là suối Bích Tuyết. Nước suối ấm áp và trong vắt. Mỗi học viên Đại Pháp đến được đài sen đều phải trải qua sự tái sinh trên dòng suối này. Tôi tẩy rửa sạch bụi trần trên thân thể. Tôi quay lại và nhìn xuống về phía xa và thấy những sinh mệnh không được cứu trong từng tầng. Họ than trách với những lời oán giận bi thương: “Tại sao không cứu chúng tôi?”

Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang điểm hóa cho tôi rằng hiện nay cơ hội giảng rõ sự thật cho con người càng ngày càng ít đi rồi.

Ngày hôm sau khi phát chính niệm, tôi nhìn thấy Sư phụ vẫn đang an tọa trên đài sen. Tất cả các học viên Đại Pháp đã bay vào không trung được công lực cự đại của Sư phụ hút về phía các cánh hoa sen, bởi vì thời gian không cho phép tu luyện lên trên một cách chậm trễ. Sư phụ phải siêu việt ngày 21 tháng 12 năm 2012, thời điểm mà cựu thế lực đã an bài, dù sao thời gian toàn cục không thể kéo dài được nữa.

Đến ngày 20 tháng 12, trong khi phát chính niệm, tôi nhìn thấy Sư phụ mặc áo cà sa màu vàng kim đang an tọa trên một đài sen lớn. Ngài tiếp tục đả thủ ấn liên hoa và đó là một cảnh tượng huyền diệu phi thường. Tất cả các học viên Đại Pháp được công lực của Sư phụ hút lên đang ngồi trên các cánh hoa sen, lập chưởng và phát chính niệm. Nhiều chính Thần phân bố trong không trung bên trên đài sen, bảo vệ và trông giữ trường này. Đài sen lớn tự mình quay, xoay tròn và tiến nhập vào Tam giới. Khi Sư phụ làm các thủ ấn, hoa sen bắt đầu quay. Bất cứ nơi nào hoa sen đến, tôi nhìn thấy tất cả các tinh cầu được trùng tổ. Một số tinh cầu bị đẩy ra xa (như các hành tinh có khả năng va chạm với Trái Đất), và một số tinh cầu thì nổ tung. Các mảnh vỡ từ những vụ nổ và tất cả vật chất xấu đã bị phá hủy trộn lẫn vào nhau và rơi xuống. Rồng đỏ tà ác ở tầng đáy cuối cùng bị các mảnh vỡ đánh trúng và trở thành một khối lớn. Nó chuyển từ đỏ sang đen, rơi xuống và trở nên vô hình vô dạng. Chúng tôi tiếp tục phát chính niệm tiêu diệt tà ác. Công của các học viên Đại Pháp giống như nhiều quả bom hạt nhân mang uy lực vô tỷ và được phát đi theo các hướng khác nhau trong vũ trụ.

Vị Thần mang chín mũi chiến tiễn trên lưng là một trong nhiều vị Thần. Mũi tên thứ tám đã được bắn về phía Ấn Độ. Tôi nhìn thấy Sư phụ gật đầu và vị Thần này bắn mũi tên thứ chín từ Bắc Kinh, Trung Quốc thẳng về phía New York, Mỹ Quốc.

Khi phát chính niệm vào ngày 21 tháng 12 năm 2012, tôi nhìn thấy đài sen của Sư phụ xoay về phía hệ Mặt trời. Tôi nhìn xuống phía Trái Đất và thấy một số người xấu xa và đầy tội lỗi. Họ sống một cuộc sống trụy lạc, hưởng thụ và không điều ác nào không làm. Những vật chất xấu chưa hủy hoàn toàn trong vũ trụ rơi xuống Trái Đất, cộng thêm nghiệp lực màu đen của con người. Bề mặt của Trái đất dơ bẩn đến tột độ.

Tôi nhìn thấy một vị chính Thần rất giận dữ đến mức muốn ngay lập tức phất tay khiến Trái đất nổ tung và tiêu hủy. Tôi cũng nhìn thấy sự khó chịu còn bị dồn nén theo cách miễn cưỡng của Hắc Long Vương. Ông cuộn mọi thứ dưới đáy biển cùng những con sóng giận dữ và muốn dùng sóng biển để nuốt chửng nhân loại. Chỉ có điều Sư phụ từ bi đã không ra hiệu đồng ý.

Ngày 28 tháng 12 năm 2012, tôi thấy Sư phụ ngồi trên đài hoa sen. Ngài đã trùng tổ xong hệ Ngân hà và bắt đầu tiến vào bề mặt Trái đất. Khi tôi lập chưởng để thanh trừ tà ác, tôi nhìn thấy một con quái ngư với những con mắt rất nhỏ và một cái đầu rùa sắc nhọn. Đầu của nó giống như một lưỡi dao tấn công thẳng về phía chúng tôi. Sư phụ quăng vật gì đó nằm trong tay Ngài giống như một dải băng mỏng màu đen về phía con quái ngư và ngay lập tức nó bị trói chặt. Khi các học viên Đại Pháp cùng nhau phát chính niệm, ngay lập tức nó bị giải thể và phân tán như pháo hoa nổ tung.

Khi chúng tôi tiến đến càng lúc càng gần bề mặt Trái đất thì ngày càng nhiều vật chất bị giải thể và trở nên càng dày đặc hơn. Thủ ấn của Sư phụ càng lúc càng gấp rút hơn. Tôi nhìn thấy nhiều học viên lập chưởng mà mắt họ vẫn còn nhìn xung quanh.

Khi phát chính niệm, chúng ta phải tập trung niệm lực mạnh mẽ và cũng cần tăng cường độ và thời gian để trợ giúp Sư phụ giảm bớt gánh nặng.

Trên đây là những gì tôi nhìn thấy ở tầng thứ hiện tại của mình. Có điều gì thiếu sót xin các bạn đồng tu từ bi chỉ rõ. Hợp thập.

 


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/9/另外空间所见的景象-267587.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/30/137292.html

Đăng ngày 8-2-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share