Bài viết của học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-12-2012] Khi tôi bắt đầu chú tâm học Chuyển Pháp Luân, một cánh cửa mở ra và tôi cảm thấy mình bước vào một thế giới vi mô mà Sư phụ đã nói đến. Những ngày sau đó, mỗi khi tôi đọc sách, nội hàm của các Pháp lý khác nhau thể hiện dưới hình thức dấu chấm, dòng kẻ và mặt phẳng. Tôi không muốn buông quyển sách xuống. Thậm chí khi tôi buồn ngủ hoặc đọc sách cho đến tận đêm, các Pháp lý vẫn triển hiện cho tôi. Hiện tượng này chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, cũng giống như những người có thiên mục mở. Về sau, trải nghiệm của tôi không mạnh mẽ nữa, nhưng tâm trí tôi đã tốt hơn khi học Pháp.

Trong những ngày đó, tôi đọc lại các bài giảng của Sư phụ ở nước ngoài trước năm 1999. Sư phụ giảng:

“Tôi thường giảng câu này, tôi nói rằng để khiến cho chư vị có thể đề cao tu luyện, trong tu luyện có thể đắc được, thì điều gì tôi cũng đã ép nhập vào trong bộ Pháp này. Mặc dù chư vị ở các cảnh giới khác nhau, nhưng cũng không chân chính lý giải được lời tôi nói có trọng lượng bao nhiêu. Chư vị chỉ cần tu luyện, thì cái gì cũng đắc được. Nhưng chư vị có biết, trong những thứ chư vị đắc được đó, có bao nhiêu thứ của tôi đã hòa nhập vào đó không?” (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sỹ, tạm dịch)

Với những từ này trong đầu, trái tim tôi đau nhói và tôi đã khóc mỗi khi nghĩ về nó. Sư phụ mang đến cho chúng ta một quyển sách từ trên thiên thượng. Sư phụ đã đưa vào trong quyển sách này bao nhiêu tâm huyết. Nhiều năm qua, tôi thường thấy buồn ngủ mỗi khi đọc sách, hoặc có ý truy cầu khi học Pháp. Tôi đã đồng hóa với Pháp được bao nhiêu? Tôi cảm thấy xấu hổ và không xứng đáng với Sư phụ và Đại Pháp.

Trải nghiệm những điều kỳ diệu từ Pháp

Mùa xuân năm nay, tôi cảm thấy không thể chăm chú học Pháp là một khảo nghiệm lớn trên con đường bao năm tu luyện. Vì vậy, tôi đã điều chỉnh tâm thái của mình, phóng hạ tâm truy cầu, và toàn tâm toàn ý đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi rất ngạc nhiên về những gì đã xảy ra. Nó giống như là tôi chưa từng đọc quyển sách này trước đây. Dù đã quen thuộc ý nghĩa bề mặt của từng từ, các trang giấy dường như trống trơn đối với tôi. Điều đó giống như khi chúng ta đi học: mặc dù đã đến lúc thi đại học nhưng tôi vẫn chưa hiểu các sách tiểu học. Mặc dù tầng thứ của tôi không cao lắm, tôi đã chấp trước vào thời gian Chính pháp. Càng đọc tôi càng có nhiều thắc mắc và cảm thấy hiểu biết của mình thật nhỏ bé.

Khi tôi đọc sách, từng từ và từng dấu chấm câu đều sống động và tràn đầy năng lượng. Một trường năng lượng rộng lớn bao quanh tôi, và tâm trí tôi không nghĩ đến một điều gì. Mắt tôi có thể tập trung vào chỉ một từ tại một thời điểm, và tôi không có bất kỳ tạp niệm nào. Tôi nhận ra đây là trạng thái nhập tĩnh.

Tôi tiếp tục đọc, và bỗng nhiên, một câu trong số đó vụt lóe lên trong đầu tôi. Mặc dù tôi biết ý nghĩa bề mặt của câu đó, nội hàm của nó bỗng nhiên thay đổi.Tôi nghĩ mắt tôi bị mờ đi trong giây lát. Tôi nhìn vào dòng chữ lần nữa và thấy từng từ vẫn như vậy, nhưng tôi ngộ ra một hàm nghĩa khác trong đó.

Một hôm, tôi đọc Chuyển Pháp Luân sau khi phát chính niệm lúc 6 giờ sáng. Có một đoạn trong sách mà Sư phụ giảng là về một câu chuyện. Tôi rất quen thuộc với nó và hiểu ý nghĩa bề mặt của đoạn này. Nhưng tôi chợt nhận ra đoạn này còn miêu tả điều gì khác nữa, điều gì đó rất khác và không liên quan đến nghĩa bề mặt. Từ ngữ không hề thay đổi, nhưng ý nghĩa thì hoàn toàn khác. Hơn nữa, trước khi tôi đọc đoạn văn đó tôi đã hiểu nghĩa tổng quát, và theo những gì tôi vừa hiểu được thì tôi đã ngộ ra một Pháp lý khác. Điều này khiến tôi rất ngạc nhiên và tôi ngại ngần không dám đọc tiếp. Bởi vì hàm nghĩa của nó tiến thẳng vào tâm tôi, nó không phải là điều tôi từng nghĩ hoặc tiệm ngộ ra. Tôi biết tôi không thể nghĩ ra được những hàm nghĩa như thế. Tôi không biết chắc những ý nghĩ đó đến từ đâu. Có phải Phật, Đạo Thần trong quyển sách đã mang đến cho tôi không, hay là tín tức  được đưa đến từ một nơi nào khác? Bởi vì nó xảy ra rất nhanh, đầu óc tôi không thể chịu nổi. Nó là một dạng “khí công thái”, một loại trạng thái mà Sư phụ đã giảng trong sách. Tôi nghĩ câu chuyện Sư phụ nhắc đến đóng vai trò chỉ đạo cho tôi. Chúng ta có thể nghĩ rằng mọi thứ được nhắc đến trong sách đó không liên quan gì đến chúng ta, nhưng khi thời điểm đến, chúng đóng vai trò chỉ đạo tại một tầng nhất định.

Một điều gì khác đã xảy ra. Cảm giác như là đầu não tôi đang được khai mở từ từ, và tôi hiểu được một số Pháp lý. Cứ vài giây thì một vài Pháp lý lại xuất hiện trong tâm trí tôi. Ví dụ, khi tôi nghĩ về cách làm việc gì đó, và liệu nó dựa trên Pháp hay không, các Pháp lý xuất hiện trong đầu tôi dưới dạng câu chữ, và tất cả chúng đều là các từ trong Chuyển Pháp Luân. Tất cả những Pháp lý này có thể hướng dẫn tôi hoàn thành công việc. Mặt khác khi tôi nghĩ về một trong số các Pháp lý, nó có thể hướng dẫn tôi hoàn thành nhiều việc.

Tôi nhớ lại khi tôi đang viết bài chia sẻ về ngày 13/5, tôi nhìn thấy Sư phụ đang cười với tôi. Lúc đó tôi đang tập trung vào bài viết đến nỗi mà tôi đã không để ý đến. Một lúc sau, tôi nhớ mình đã nhìn thấy Sư phụ. Nhưng Sư phụ ở đâu mất rồi? Sư phụ ở bên tay phải tôi, trong trang phục màu vàng và cười với tôi. Trước đây tôi đã đọc một bài viết về một học viên nhìn thấy Sư phụ theo cách tương tự, vì vậy tôi biết tôi thực sự đã nhìn thấy Sư phụ. Tôi nhận ra Sư phụ đang khích lệ mình. Bởi vì tôi thực sự muốn học Pháp, tâm trí tôi phù hợp với yêu cầu của Pháp ở một tầng nào đó, và Sư phụ cho phép tôi trải nghiệm những trạng thái khác nhau.

Pháp khai mở trí huệ cho tôi

Kể từ đó, tôi cảm thấy một phần não của tôi đã được mở ra. Công có thể giúp tôi ngộ ra Pháp đã mạnh hơn, tư duy của tôi linh động hơn, và tâm trí tôi được mở mang. Những khái niệm phản ánh trong đầu tôi – từ các chữ, cụm từ, sự việc và đến những thứ trong sách – không còn rời rạc mà trở thành đa chiều. Một suy nghĩ có thể được xem xét theo những khía cạnh khác nhau, và tôi có thể nghĩ về nó và phản ánh nó dưới những góc độ, quan điểm khác. Tư duy của tôi đã chuyển biến.

Pháp chính lại tất cả các trạng thái không đúng đắn

Trong những tháng sau đó, tôi chuẩn bị tâm thái học như một học sinh tiểu học, để học Pháp tinh tấn, và ngộ ra nhiều điều. Lúc này, tôi không còn ngủ khi tôi học Pháp và bước vào nhập tĩnh ngay khi tôi đưa tay lập chưởng phát chính niệm. Tôi thường rơi vào trạng thái “không biết cơ thể mình ở đâu và chỉ có tư duy là tồn tại.”

Trước đây, tôi hoặc là lắc đầu hoặc chùng vai khi ngồi đả tọa, hoặc đặt tay phải lên tận trước mặt khi phát chính niệm. Một ngày, tôi tình cờ phát hiện rằng các động tác luyện công của tôi đã đúng. Ánh mắt và nét mặt tôi có vẻ trông như một vị Phật. Sư phụ giảng về “Thùy tuệ khán thế gian” (Bão Luân, Hồng Ngâm III), và tôi có thể “nhìn xuống” giống như cách của một vị Phật, mặc dù tôi không có chủ ý làm theo cách đó.

Trước đây, tôi phải đè nén nhiều chấp trước một cách khó khăn, nhưng chúng vẫn liên tục xuất hiện. Sau khi tôi học Pháp nhập tâm, các chấp trước dần dần bị phai mờ. Cũng rất dễ dàng để tìm ra những chấp trước ẩn sâu và loại bỏ chúng. Trước và sau khi hoàn thành một công việc, tôi sẽ tự đánh giá mình. Ví dụ, sau khi tôi giảng chân tướng và cứu ai đó, tôi sẽ rất vui vì chúng sinh được cứu. Tôi nghĩ đó là một suy nghĩ bình thường. Một ngày tôi thấy rằng tâm trí tôi không có những ý nghĩ đó sau khi tôi hoàn thành công việc. Tôi cảm thấy có cái gì đó đã biến mất và tôi chưa từng rơi vào trạng thái này. Tôi nhận ra rằng phần mất đi chính là sự hoan hỉ và tự mãn của tôi sau khi hoàn thành công việc. Chúng đều là chấp trước được mang đến bởi cảm xúc của người thường và nên bị loại bỏ. Sau khi suy nghĩ kỹ hơn, tôi nhận ra là quá trình tư duy của tôi đã thay đổi. Cảm xúc xuất hiện ở chúng ta sau mỗi lần hoàn thành công việc là quan niệm người thường. Chúng là những thứ gắn liền với cơ chế tư duy của người thường, điều đó có nghĩa là một số quan niệm người thường đã bị loại bỏ khỏi quá trình tư duy của tôi.

Khi tôi tiếp tục tu luyện trong Đại Pháp, tôi dần dần trải nghiệm thêm nhiều điều kỳ diệu. Sau khi tôi tĩnh tâm học Pháp, tôi thấy rằng những ước muốn của tôi có thể được thực hiện. Ví dụ, nếu tôi muốn đọc thứ gì đó, tôi sẽ tình cờ tìm thấy trên mạng thứ tôi đang tìm. Lúc đầu tôi nghĩ đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên và tôi rất ngạc nhiên. Sau đó, những việc như vậy thường xuyên xảy ra và khiến tôi nhận ra rằng không có gì là vô duyên vô cớ trong tu luyện. Miễn là chúng ta hòa tan trong Pháp, ước muốn của chúng ta sẽ được thực hiện. Thật kỳ diệu! Đại Pháp đã liên tục phá bỏ các quan niệm người thường của tôi. Như Sư phụ giảng:

“Nếu nhân loại có thể nhận thức lại mới về bản thân và vũ trụ, thay đổi hoàn toàn quan niệm đã cứng nhắc, thì nhân loại sẽ có một [bước] nhảy vọt.” (Chuyển Pháp Luân)

Sư phụ cấp tất cả

Tôi cũng hiểu rằng có những điều chúng ta cần ngộ ra trong Pháp. Khi tôi mong muốn hiểu điều gì đó, một cơ hội sẽ được tạo ra. Điều đó giống như là tôi mong muốn lên một nấc thang cao hơn, nhưng nếu tôi không thể lên cao hơn, một bước đệm được tạo ra giúp tôi bước lên để đề cao. Ban đầu, tôi rất vui (một chấp trước) khi tôi tiến được một bậc và tự hỏi tại sao tôi có thể đạt được.

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ; chư vị chỉ cần nguyện vọng [tu luyện] là đủ rồi. Mà chân chính làm việc ấy là Sư phụ cấp cho [chư vị], chư vị hoàn toàn không làm được.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi nhận ra là mọi thứ do Sư phụ làm cho. Sư phụ đã sáng tạo ra văn hóa Trung Quốc 5.000 năm để trải đường cho chúng ta trở về nhà.

Khi tôi hiểu ra những Pháp lý này, tôi rất xấu hổ vì cái tâm  muốn tranh công của người khác. Trải qua 5.000 năm, tôi vô cùng biết ơn những nỗ lực gian khổ để chính lại vũ trụ và vô số công việc Chính Pháp Sư phụ đã thực hiện. Tôi cũng cảm thấy trách nhiệm trọng đại của các đệ tử Đại Pháp.

Học pháp tốt đảm bảo cho sự đề cao tầng thứ của chúng ta

Một số học viên nói rằng, cho dù họ đọc sách rất nhiều, hàm nghĩa trong đó vẫn không thay đổi. Tôi nghĩ, điều này là do họ đã dừng ở một tầng trong thời gian quá lâu. Nếu chúng ta toàn tâm toàn ý học Pháp, chúng ta sẽ phát hiện ra rằng có rất nhiều thứ trong sách mà chúng ta không hiểu. Và một khi chúng ta ngộ ra, tầng của chúng ta đã được nâng lên. Một khi tầng thứ của chúng ta được nâng lên, tâm trí chúng ta tốt hơn khi phát chính niệm, và hiệu quả của việc giảng chân tướng của chúng ta cũng tốt hơn. Khi thể ngộ về Pháp của chúng ta được nâng lên, tầng thứ của chúng ta được đề cao, và tâm của chúng ta rộng mở hơn. Khi chúng ta mạnh hơn, khó khăn chúng ta gặp phải trở nên rất nhỏ bé, và chúng ta có thể bước qua nó một cách nhẹ nhàng. Nó cũng rất dễ cho chúng ta loại bỏ vô số chấp trước, và dễ dàng để tìm ra những chấp trước ẩn sâu.

Tôi nhận ra rằng quá trình đề cao trong Pháp cũng là  sự thăng hoa nhận thức của chúng ta về Sư phụ và Pháp từ cảm tính sang lý trí. Khi tôi đề cao tầng, tôi cảm thấy mình gần với Sư phụ hơn và thể ngộ về Pháp của tôi lý trí hơn. Tôi nghĩ rằng tu luyện tốt chính là những gì Sư phụ muốn ở chúng ta, và là cách tốt nhất để đền đáp những gì Sư phụ đã làm cho chúng ta.

Trên đây là vài kinh nghiệm của tôi về việc chú tâm khi học Pháp trong sáu tháng qua. Xin vui lòng chỉ ra những điều không phù hợp.

__________________________________________

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/12/16/学法入心后出现的神奇与美妙-266623.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/25/136781.html
Đăng ngày 22-1-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share