[MINH HUỆ 27-09-2012] Tại sao một số người có thể tránh được tai họa trong khi những người khác lại không? Liệu điều này có liên quan đến các vấn đề về số phận, hay chỉ đơn giản là may mắn? Ba câu chuyện sau đây có thể làm sáng tỏ vấn đề này.

Tôi đã sống sót sau một vụ điện giật cực mạnh

Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp 58 tuổi ở thành phố Bazhong, tỉnh Tứ Xuyên. Năm 1997, các học viên Pháp Luân Đại Pháp đến làng tôi để dạy các bài công pháp. Kể từ ngày đó, tôi đã biết rằng Đại Pháp là tốt và khả năng chữa bệnh thật của Pháp thật là huyền diệu.

Tôi thường mang theo một lá bùa, đó là một cái gì đó na ná như một bùa may mắn. Tôi in các  chữ “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” trên nó. Những chữ này thể hiện sự tốt lành bên trong của Pháp Luân Đại Pháp. Trong mười năm qua, gia đình tôi đã tránh được một số thiên tai. Nhìn chung, hết thảy mọi thứ đã diễn ra rất tốt cho chúng tôi.

Vào tối ngày 01 tháng 02, chỉ sau khi tôi hoàn thành việc nghiền thức ăn cho lợn, tôi với tay lấy một sợi dây điện. Vì trời bên ngoài rất tối, tôi chỉ có thể nhìn thấy lờ mờ. Ngay lập tức tôi ngã xuống và không thể cử động trong khoảng 30 phút. Tôi biết rằng mình đã bị điện giật. Khi tôi tỉnh lại, tôi nhìn thấy hai lỗ kích thước bằng hạt đậu trong ngón tay trỏ của tôi. Tuy nhiên, tôi không cảm thấy đau đớn một chút nào, vết thương cũng không ảnh hưởng đến sự cử động của tay tôi.

Ba người trong làng tôi bị điện giật và chết trước đó không lâu, do đó, khi những người khác nghe tin của tôi, họ nói rằng tôi đã hết sức may mắn. Tôi nói với họ, “Đó là Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống tôi. Xin tạ ơn Sư phụ Lý Hồng Chí.

Thoát hiểm trong gang tấc

Tôi làm việc trong một căn phòng đặt lò hơi ở một thành phố thuộc tỉnh Sơn Đông. Một buổi chiều tháng Bảy, tôi quên tắt quạt gió sau khi thêm than cho lò hơi, và khi tôi mở cửa lò hơi, ngọn lửa lớn lao vào tôi. Tôi nhanh chóng bước lùi lại. Sau đó tôi nhận thấy rằng ống quần của tôi đang bốc cháy và lưng của tôi đã chìm trong lửa.

Sau khi dập tắt lửa, tôi thấy rằng một nửa áo sơ mi và ống quần của mình đã bị đốt cháy, lan xuống tới đầu gối của tôi. Tuy nhiên, tôi không bị sao. Thậm chí không có vết ửng đỏ nào.

Ngay sau đó, mẹ của ông chủ tôi đi ngang qua. Khi nhìn thấy tôi, bà ấy không thốt nên lời. Sau khi bà nhận ra rằng tôi không việc gì, bà ấy nói: “tổ tiên của anh hẳn đã tích được rất nhiều đức!” Tôi nói với bà ấy rằng bởi vì vợ của tôi tu luyện Pháp Luân Công, nên mọi thành viên trong gia đình của chúng tôi được lợi ích.

Không lâu sau khi vợ tôi bắt đầu tu luyện, cô đã không còn nóng tính và trở nên quan tâm đến những người khác. Dựa trên những điều này và những thay đổi khác trong cô ấy, tôi đã có thể chứng kiến sức mạnh của Pháp Luân Đại Pháp. Vì vậy, tôi thường giúp vợ tôi phân phát các tài liệu giảng chân tướng. Tôi tin rằng đây là lý do tại sao tôi được bảo hộ khi phải đối mặt với nguy hiểm cận kề. Tôi rất biết ơn Sư Phụ Lý.

Sống sót sau một vụ tai nạn xe hơi

Một người bạn của tôi tên là Phan Mai có mẹ chồng tu luyện Pháp Luân Công. Mẹ chồng cô ấy đã dành rất nhiều thời gian nói chuyện với cô Mai về Pháp Luân Công. Vì vậy, cô Mai hiểu rằng Pháp Luân Công là tốt. Đôi khi, cô ấy đọc sách Chuyển Pháp Luân và những cuốn Pháp Luân Công khác. Cô Mai cũng đã thuyết phục khoảng 200 người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó. Cô nói rằng cô không sợ khi nói với mọi người chân tướng về Pháp Luân Công. Cô chỉ muốn bạn bè và người thân của cô được bình an. Vì vậy, cô đã được phúc báo.

Vào ngày 01/08, cô con gái 18 tuổi của cô Mai xin mua một chiếc xe đạp. Khi cô Mai quyết định không mua, con gái cô đã rất buồn và rời khỏi nhà trên chiếc xe đạp của một người bạn. Cô Mai đã rất lo lắng và đi theo cháu bằng xe hơi của gia đình.

Ngay sau đó, một chiếc xe tải lớn chạy qua giao lộ, đâm vào cô gái. CôMai ngay lập tức dừng xe và chạy về phía con gái dường như đã chết của mình. Khi cô ấy nâng cháu lên, cô bắt đầu hô lớn, “Sư phụ Lý, xin hãy cứu con tôi! Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!

Khi cô ấy thốt lên những lời này, chân của con gái cô ấy bắt đầu cử động. Cô Mai hy vọng và tiếp tục hô lớn câu đó cho đến khi cả hai tới bệnh viện. Khi con gái cô tỉnh lại, cháu cũng nhắc lại những lời mẹ cháu nói.

Mặc dù hai đầu gối của cháu bé đã bị thâm tím và mắt bị sưng húp nhưng cháu không hề bị gãy xương. Hai tuần sau đó, cháu đã được ra viện. Trong lần khám tiếp theo tại một bệnh viện lớn ở Trường Xuân, các bác sĩ cho biết cháu không bị làm sao cả.

Cả gia đình của cô Mai biết ơn Sư Phụ Lý và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp ở nơi đây để cứu người. Sau đó mới biết được rằng chiếc xe tải đâm phải cô bé đã chạy nhanh đến nỗi nó chỉ có thể dừng lại sau khi chạy thêm khoảng 18 mét. Xe đạp của cô bé chỉ còn là một đống sắt vụn và bộ quần áo mới của cháu đã bị rách tả tơi.

Con gái của cô Mai nói với cô ấy rằng khi cháu bị xe tải đâm, cháu cảm thấy rất nhẹ và bồng bềnh. Cháu cho biết cháu đã rời khỏi cơ thể của mình và đi đến một bãi cỏ tuyệt đẹp. Khi cháu nghe tiếng mẹ cháu hét lên “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” cháu quyết định quay trở lại.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/27/灾难中,为何有人“命大”-262974p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/26/136035.html
Đăng ngày 29-12-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share