Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-11-2012] Có một lần khi tôi phát chính niệm, tôi đã nhìn thấy một chiếc nhẫn vàng từ từ hiện lên và xoay chuyển cùng với thế tay liên hoa thủ ấn của tôi. Khi tôi xuất công năng và sử dụng cả hai tay để gia trì công lực, tôi thấy rằng tất cả các vật chất xấu trong cơ thể của mình bị nổ tung. Các mảnh vỡ bay lên bầu trời và biến mất vào vũ trụ trong xanh.

Tôi ngồi ở trung tâm của vũ trụ, tĩnh lặng mà bình hòa. Những chú phi điểu ngừng hót, những con bướm ngừng bay, những đứa trẻ ngừng chơi, và những ông lão ngừng chèo thuyền. Tất cả  chúng sinh đều ở trong cùng một trạng thái tĩnh lặng cùng tôi. Vô số những bông hoa bách hợp hạ xuống từ trên bầu trời như những bông tuyết, nhu hòa và an tĩnh. Tôi dần dần nhập định. Tâm trí của tôi nhẹ bẫng và tràn đầy từ bi, tựa hồ như hết thảy những tranh chấp và những thứ dơ bẩn trong thế giới con người này không còn tồn tại nữa. Tôi đã làm chủ được vũ trụ của mình, sự từ bi và sự thuần khiết của tôi bao trùm tất cả mọi thứ.

Trong thế giới tươi đẹp đó, không có nhân tâm, những đấu tranh trần tục, hình phạt, lạnh lẽo, sự đói khổ, bệnh tật, hay sự tra tấn tồn tại. Khắp nơi khắp chốn đều là mùa xuân.

Một lần khác khi tôi phát chính niệm, tôi thấy cựu thế lực an bài một con quái điểu, trông giống như một con cú, trong trường không gian của chúng ta. Mỏ của nó dài và cứng. Đôi mắt của nó to và tròn phát ra một loại ánh sáng màu xanh ảm đạm. Nó luôn nhìn chằm chằm vào chúng ta. Bất cứ khi nào chúng ta có sơ hở trong quá trình tu luyện của mình, nó sẽ bay qua và mổ vào chúng ta.

Có một học viên lâu năm đã từng làm phụ đạo viên tại điểm luyện công trong thôn của chúng tôi. Cô ấy tu luyện từ rất sớm và đã tu luyện được nhiều năm. Sau đó, việc tu luyện của cô bị trì trệ do cô có quá bận việc gia đình. Cô đã bàn giao công tác điều phối của mình lại cho một học viên trẻ. Người đồng tu này bắt đầu phát triển nhiều nhân tâm hơn, và cô ấy ngày càng ít tham dự các buổi học Pháp của chúng tôi hơn. Khi chúng tôi chia sẻ thể ngộ của mình, cô ấy dường như không quan tâm hoặc không đồng tình với chúng tôi. Cuối cùng, con quái điểu này đã nhìn thấu tâm tật đố của cô ấy. Tôi đã thấy con chim đó mổ dạ dày của cô ấy ra, và sau đó là mổ ruột của cô. Ngày hôm sau, cô đã bị viêm ruột thừa cấp và không thể chịu đựng được sự đau đớn. Gia đình cô đã phải đưa cô đến bệnh viện.

Vài ngày sau đó, tôi thấy rằng, khi Chính Pháp diễn ra, cựu thế lực đã gửi một con quái vật gớm ghiếc, có hình dạng một con cá sấu, tới khu vực của chúng tôi. Nó có một bộ râu dài và mỏng. Mỗi khi mở miệng, nó để lộ ra những chiếc răng dài ngắn khác nhau. Một khi nó phát hiện ra nhân tâm của học viên nào đó, nó sẽ cắn họ cho đến chết.

Một đồng tu khác sống ở làng bên của chúng tôi đã ở độ tuổi ngũ tuần và chưa lập gia đình. Tuy nhiên, ông mắc tâm sắc dục. Ông đã phạm phải sắc giới mà không quy chính trong một thời gian dài. Gần đây, ngón tay và ngón chân của ông bắt đầu bị thối rữa, và nó đã lan rộng ra khắp cơ thể của ông. Ông hiện đang ở trong tình trạng nguy kịch.

Một nữ học viên lâu năm khác có chấp trước vào sự sợ hãi, bà đã thỏa hiệp với tà ác khi công an tìm đến nhà, từ đó chỉ làm việc Đại Pháp ở nhà. Mới đây, bà đã qua đời do nghiệp bệnh mà tà ác đã ép nhập vào bà.

Có rất nhiều bài học như thế này. Hỡi các bạn đồng tu, bất kỳ chấp trước nào của con người đều là một ngọn núi cản trở con đường tu luyện của chúng ta. Tiến trình Chính Pháp đang tiến tới, và cựu thế lực cũng liên tục thay đổi những “khảo nghiệm” của chúng dành cho chúng ta. Tu luyện là nghiêm túc. Vào những phút chót, chúng ta đang phải đối mặt với những khảo nghiệm thậm chí còn khó khăn hơn.

Một lần khác, khi phát chính niệm, tôi thấy một cuốn sách lịch sử sáng chói, tuyệt đẹp, dài như một tấm vải gấm từ từ mở ra. Nó chiếu sáng toàn bộ vũ trụ. Tên của tất cả các đệ tử Đại Pháp và điểm số cho sự tu luyện của họ đều đã được khắc ghi trong cuốn sách này. Tôi thấy mình chỉ được 26 điểm (trên thang điểm 100) và không thể tin nổi điều đó. Tôi mở to mắt ra và nhìn vào nó một lần nữa. Nó vẫn là 26. Các học viên quanh tôi có điểm số là 30, 36, 38, 78, và 90. Một học viên đã không thể vượt qua các khảo nghiệm về bệnh tật do cự thế lực dùi vào sơ hở. Điểm số của cô là 0.

Tôi cũng thấy rằng tầng cửa thấp nhất của vũ trụ đã được khai mở. Vẫn chưa có ai tiến vào cả. Tôi đứng bên ngoài và nhìn vào trong: Đó là một thế giới ôn nhu, rất ấm áp và rất đỗi mỹ hảo.

Một ngày khác, tôi nhìn thấy một vị thần trong bộ áo giáp vàng, mang theo chín mũi tên trên lưng. Ông bắn mũi tên đầu tiên vào đảo Điếu Ngư, mũi thứ hai vào hồ Nhật Nguyệt ở Đài Loan, mũi thứ 3 vào Phong Đài ở Bắc Kinh, mũi thứ 4 vào Tây Tạng, và mũi thứ năm vào Hồng Kông. Ông đã lắp sẵn mũi tên thứ sáu vào cung tên và đã sẵn sàng để bắn. Bất cứ nơi nào mũi tên hạ xuống, nơi ấy ắt có phân tranh hoặc chiến loạn. Mọi thứ đều đã được kiểm soát.

Khoảng bốn ngày trước, khi phát chính niệm, tôi thấy Sư phụ đã đến gần chân trời. Sư phụ bước ra khỏi cỗ xe ngựa của Ngài. Kìm nén những giọt nước mắt, Sư phụ đứng trong ánh sáng của hoàng hôn, trang nghiêm và tráng lệ. Mặt trời đã gần lặn xuống dưới đường chân trời. Hôm nay (26 tháng 10 năm 2012) khi phát chính niệm, tôi thấy mặt trời đang chạm tới chân trời. Sư phụ mặc một tấm áo cà sa vàng, với mái mái tóc xoăn màu xanh, và Phật thể của Ngài cao lớn vô tỉ. Tôi cũng thấy một đôi khổng tước mỹ lệ với bộ lông đầy màu sắc. Cổ của chúng dài và mỏng. Chúng đứng sát bên nhau. Đôi mắt của chúng thật từ bi và thuần tịnh, lặng lẽ chờ đợi trong một không gian. Tôi biết Sư phụ đã ban tặng tôi một con. Vậy con còn lại dành cho ai? Tôi đã hỏi Sư phụ và Ngài nói với tôi rằng nó sẽ được dành cho một học viên nữ trong làng tôi. Cô ấy là điều phối viên của chúng tôi. Cô ấy và tôi đã từng là hai thiên thần của Sư phụ, phân thành kim đồng, ngọc nữ.

Vào lúc 09 giờ ngày 27 tháng 10, khi chúng tôi bắt đầu phát chính niệm, tôi nhìn thấy mặt trời đã lặn và khuất sau những ngọn núi. Chỉ có một nửa của mặt trời nhìn thấy được. Những chú khổng tước của tôi và của nữ học viên kia đã xòe bộ lông của chúng, cho thấy rằng chúng sẽ sớm đưa chúng tôi trở về nhà.

Sư phụ giảng trong “Thế nào là đệ tử Đại Pháp”:

“Chúng sinh mà chư vị cứu độ sau lưng còn có quần thể sinh mệnh lớn như vậy, thế thì đệ tử Đại Pháp tương lai làm thế nào? Vậy thì thành tựu sinh mệnh cao hơn lớn hơn, một vị Thần cao hơn, một vị Thần vĩ đại”.

Hỡi các đồng tu, xin hãy tinh tấn hơn nữa. Tôi nhận ra rằng cuộc chơi lớn đã sắp kết thúc. Tại thời khắc cuối cùng, thật may mắn cho chúng ta khi được là một đệ tử Đại Pháp trong thời Chính Pháp! Sư phụ đã ban cho chúng ta những vinh diệu và uy đức toàn mĩ nhất.

Trên đây là những gì tôi thấy tại tầng thứ của mình. Xin vui lòng chỉ ra những điều còn thiếu sót. Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/1/另外空间所见-同修们快快精進吧-264765.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/11/136601.html
Đăng ngày 20-12-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share