Bài của một học viên Tây phương ở Đài Loan
[Minh Huệ 10-10-2012] Do tôi được hưởng lợi ích to lớn và có được nhiều trải nghiệm tốt trong việc làm và phát tặng hoa sen, tôi muốn chia sẻ điều này với các bạn đồng tu.
Những bông hoa sen gấp từ giấy
Một ngày nọ, tôi để ý thấy một học viên tên là Xu dạy những người khác làm hoa sen, ngay lập tức tôi đã rất muốn học. Cô Xu đã rất kiên nhẫn dạy tất cả chúng tôi. Ban đầu tôi thường xuyên phải hỏi cô bước tiếp theo là gì, tôi đã làm không đúng và cần cô sửa giúp. Tôi đã cảm thấy hơi ngượng ngùng một chút khi cứ yêu cầu cô ấy giúp, bởi vì những người khác cũng mắc lỗi hoặc quên bước tiếp theo và đã hỏi cô những câu hỏi tương tự. Tuy nhiên, cô Xu luôn rất sẵn lòng chỉ [cho tôi] những bước kế tiếp và giúp tôi sửa những bông hoa tôi làm. Tôi và các học viên khác đã thu xếp gặp cô Xu vào buổi trưa để học hỏi, và tới buổi thứ ba, tôi đã tự học được cách làm những bông hoa sen.
Giờ đây tôi đã có thể tự làm những bông hoa sen, tôi làm chúng mỗi ngày. Ban đầu cần phải mất khoảng 35 phút để làm một bông. Nhưng bây giờ tôi chỉ mất không đến 20 phút. Khi tôi làm những bông hoa sen, tâm trí của tôi được đặt trong một trạng thái bình hòa. Tôi ngồi trong tư thế song bàn và lắng nghe những bài giảng Pháp của Sư phụ.
Tôi sống cùng vợ và bố mẹ vợ của tôi. Vợ tôi là một học viên, còn bố mẹ vợ của tôi thì không phải là học viên. Lúc đầu, tôi đã hỏi bố mẹ vợ màu sắc mà họ yêu thích, và đã tặng cho mỗi người một bông hoa sen. Nhưng đáng ngạc nhiên là họ đã hỏi xin thêm, rồi gắn chúng vào những cái túi của họ và treo chúng trong phòng một cách trân trọng.
Từ khi tôi bắt đầu làm hoa sen ở nhà, mẹ vợ tôi đã rất nhiệt tình tặng chúng cho những người bạn của bà và những người bà gặp hàng ngày. Bà thường xin tôi thêm hoa sen. Bà đã tặng chúng cho những bà nói chuyện trên tàu, ở ngân hàng, chợ, và tại các cửa hàng khác mà bà ghé thăm. Bà nói với mỗi người mà bà tặng hoa cho rằng chính tay con rể của tôi đã làm chúng và rằng Pháp Luân Đại Pháp là thực sự tốt. Mọi người dường như thực sự thấy vui thích khi nhận hoa sen.
Tôi nhớ có lần tôi cùng mẹ vợ tôi lên một chuyến tàu có vẻ náo nhiệt. Vì mẹ vợ tôi khá cao tuổi và cần một cây gậy chống để đi, một thanh niên nhìn thấy bà ấy và đã nhường chỗ ngồi của mình cho bà. Sau đó tôi nói với mẹ vợ tôi hãy tặng cho anh ấy một bông hoa sen để cảm ơn. Anh ấy đã rất vui mừng. Một phụ nữ ngồi bên cạnh mẹ vợ tôi lúc đó cũng muốn được tặng một bông hoa sen. Sau đó, họ bắt đầu nói chuyện về Pháp Luân Đại Pháp. Mặc dù tàu đông người, nhưng không hề ồn ào chút nào cả, do đó, hầu hết tất cả mọi người ngồi và đứng ở gần đó đều có thể nghe được cuộc trò chuyện của họ. Khi mẹ vợ tôi nói với người phụ nữ về những lợi ích của Pháp Luân Đại Pháp, tôi để ý rằng những người khác trên tàu cũng đã quan sát và lắng nghe. Mẹ vợ tôi cũng đã giảng chân tướng về cuộc đàn áp.
Thông thường tôi không hay đi taxi, nhưng có vài dịp tôi đã đi taxi cùng với mẹ vợ tôi. Chúng tôi đã tặng những bông hoa sen cho những người lái xe, tất cả chúng đều được treo lên những chiếc gương chiếu hậu của xe. Tôi nghĩ đây là một ý tưởng tuyệt vời, vì mỗi hành khách đều có thể nhìn thấy nó. Một lái xe taxi nói, “Điều này sẽ khiến tôi được an toàn”. Một lái xe taxi khác rất hay nói, và anh đã nói với chúng tôi rằng anh ấy biết tất cả về cuộc đàn áp cùng vấn nạn mổ cướp nội tạng, và rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp đều ôn hòa và vô tội. Tôi tin chắc rằng ông sẽ có thể nói cho nhiều người hơn nữa biết về cuộc đàn áp.
Một dịp khác là vào một buổi tối vợ tôi đi cắt tóc. Lúc đó đã là giờ đóng cửa của tiệm cắt tóc, vì thế các nhân viên của tiệm chỉ đang nghỉ ngơi. Khi trả tiền cắt tóc, chúng tôi đã tặng hoa sen cho người thu ngân và người thợ đã cắt tóc cho vợ tôi. Có khoảng năm thợ cắt tóc khác cũng đứng ở bên cạnh chỉ nhìn chúng tôi. Chúng tôi nói với họ tất cả hãy đến và lựa chọn cho mình một bông hoa sen đi. Người thanh niên làm nhiệm vụ thu ngân đã hỏi: “Đây là gì vậy? Pháp Luân Đại Pháp à? Bạn biết về Pháp Luân Đại Pháp ư?” Vợ tôi sau đó đã tiếp tục nói về những lợi ích của Pháp Luân Đại Pháp. Tuy nhiên, tò mò hơn, anh ta đã hỏi lý do tại sao chế độ cộng sản Trung Quốc lại đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, do đó, vợ tôi đã nói với anh ta chi tiết về cuộc đàn áp và trả lời anh các câu hỏi, sau đó dường như anh ta đã hiểu. Tất cả các thợ cắt tóc khác đều theo dõi và lắng nghe họ nói chuyện. Họ đều rất vui và đã dành cho vợ chồng tôi một lời chào tạm biệt nồng ấm khi chúng tôi rời đi .
Bố vợ cũng đã bắt đầu khá nhiệt tình với việc tặng hoa sen cho mọi người. Ông ấy đã tặng cho những người tập thể dục cùng ông vào buổi sáng, và những đồng nghiệp cũng như những người thân trong gia đình họ. Ông tặng họ thêm và nói “Hãy tặng cho tất cả những người mà các anh muốn nhé.”
Gần đây, mẹ vợ tôi đã có một cuộc hội họp với một hiệp hội mà bà là một thành viên. Trước đó tôi đã nói với bà ấy rằng tôi sẽ chuẩn bị hoa sen cho tất cả mọi người, và bà đã nói rằng chắc chắn bà sẽ tặng chúng cho tất cả mọi người. Đó là một cơ hội tuyệt vời để tặng [hoa sen] cho nhiều người hơn nữa.
Bằng việc làm và tặng các bông hoa sen, chúng tôi có thể để cho nhiều người biết về vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp.
Bất cứ khi nào chúng tôi tặng cho ai đó một bông hoa sen, chúng tôi luôn muốn nói với họ: “Chúc bạn bình an”. Tôi tin chắc và thực sự hy vọng rằng sẽ có một tương lai tươi sáng cho tất cả mọi người!
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/10/135812.html
Đăng ngày 21-12-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.