Bài viết của học viên Tùy Diên ở Pháp

[MINH HUỆ 08-09-2012] Hơn mười năm trước, vợ tôi và tôi từ Trung Quốc di cư sang Pháp. Chúng tôi sống ở một thành phố miền Nam nước Pháp và mở một nhà hàng ăn Trung Hoa.

Chúng tôi trở thành học viên Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2009. Sau khi hiểu Đại Pháp sâu hơn, chúng tôi bắt đầu giới thiệu môn tu luyện cho các khách hàng của mình và nói với họ sự thật về cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc. Chúng tôi coi tất cả những người mà chúng tôi gặp là những người có cơ duyên cần được đắc cứu. Chúng tôi nói với các khách hàng Trung Quốc về việc thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó và phát tờ rơi cho các khách hàng người Pháp.

Vào một ngày mùa xuân năm ngoái, Thị trưởng thành phố chúng tôi đã tới ăn trưa tại nhà hàng chúng tôi cùng với đồng nghiệp của ông ấy. Tuy nhiên, chúng tôi không có bất kỳ cơ hội nào để nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp bởi vì họ đang bận rộn bàn bạc về công việc. Sau đó, chúng tôi cảm thấy rất tiếc về điều đó và mong rằng chúng tôi có thể gặp ngài Thị trưởng một lần nữa. Có lẽ, ý nghĩ chợt lóe lên đó đã đưa chúng tôi đến với nhau một lần nữa.

Vào một ngày Chủ nhật, khoảng 09 giờ sáng, vợ tôi và tôi đang luyện công trong công viên. Bởi vì sáng hôm đó khá lạnh nên có rất ít người đến công viên. Tình cờ, chúng tôi nhìn thấy ngài Thị trưởng đang đẩy chiếc xe nôi đi về phía mình. Chúng tôi nói xin chào và hỏi ông ấy: “Thưa ngài Thị trưởng, chắc ngài vẫn còn nhớ có lần ngài đã đến ăn trưa tại nhà hàng của chúng tôi chứ ạ?” Ông ấy đã rất bất ngờ và trả lời: “Ồ, vâng.” Ngài Thị trưởng hỏi chúng tôi đang làm gì trong công viên, và chúng tôi bắt đầu nói với ông về Pháp Luân Đại Pháp. Ngài thị trưởng cho biết ông đã nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp trước đó. Chúng tôi đưa cho ông một số tư liệu về Đại Pháp và nói ngắn gọn với ông ấy về cuộc bức hại ở Trung Quốc. Tôi khuyến khích ông tìm hiểu thêm thông tin về cuộc đàn áp trên mạng internet khi ông có thời gian. Ông nói rằng ông sẽ làm việc đó và còn bảo với chúng tôi rằng: “Bây giờ các bạn hãy tiếp tục luyện công đi. Chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau.” Chúng tôi hy vọng ngài Thị trưởng sẽ nhìn thấy những động tác hết sức hài hòa của các bài công pháp và nghe thấy các bản nhạc luyện công êm ái.

Sau khi kết thúc quá trình luyện công, tôi thấy rằng ngài Thị trưởng vẫn còn đi dạo trong công viên. Ông đẩy chiếc xe nôi đưa cháu trai đi dạo năm vòng trước mặt chúng tôi. Sau khi chúng tôi luyện công xong, ông quay lại cùng với con trai. Con trai ông có thể nói tiếng Trung Quốc, vì vậy chúng tôi có thể nói chuyện với nhau bằng ngôn ngữ của mình. Con trai ông chưa hề biết đến Pháp Luân Đại Pháp nên chúng tôi đã đưa cho cậu ấy một tờ tài liệu và giới thiệu với cậu ấy về môn tu luyện này. Tôi đề nghị cậu ấy truy cập vào các trang web của Đại Pháp để tìm hiểu thêm thông tin và cậu ấy vui vẻ đồng ý.

Ngài Thị trưởng quay sang cậu con trai và nói:“Con có nghe thấy gì không? Đó là âm nhạc Đại Pháp. Con thích nó chứ?” Vào lúc đó, cháu của ngài Thị trưởng, mới tám tháng tuổi, bỗng nhiên cười lên; nụ cười của đứa trẻ làm chúng tôi xúc động. Khi chúng tôi nhìn theo ngài Thị trưởng và gia đình bước đi xa dần, chúng tôi thầm nói với Sư phụ: “Cảm ơn Sư phụ vì đã mang những người này đến với chúng con. Nhờ ơn Sư phụ mà gia đình này có thể hiểu ra sự thật và biết rằng Pháp Luân Đại Pháp đang được phổ truyền rộng rãi khắp thế giới.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/8/法国新学员-巧遇市长-262554.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/22/135550.html
Đăng ngày 5-12-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share