Lời kể của một cư dân địa phương và được một học viên tại Trung Quốc ghi lại

[MINH HUỆ 12-09-2012] Tôi là một phụ nữ thôn quê ở miền nam Trung Quốc và thường xuyên đi lên thành phố để bán rau. Một ngày kia tôi gặp một học viên Pháp Luân Đại Pháp, người đã nói với tôi sự thật về Pháp Luân Công. Cô ấy nói với tôi rằng Pháp Luân Công là một hệ thống tu luyện của Phật gia dạy con người tu luyện thành người tốt và quan tâm đến người khác trước tiên. Cô ấy nói rằng ngay cả một người không phải là học viên sẽ được ban phúc và sẽ có một tương lai tốt đẹp bằng cách chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.

Tôi tin những gì người học viên Đại Pháp nói là sự thật và sẽ mang đến sự tốt lành, vì tôi có thể cảm nhận được cô ấy thật lòng quan tâm đến quyền lợi tốt nhất cho tôi. Sau đó, tôi không chỉ thường xuyên thực tâm niệm câu trên mà còn nói với người thân, bạn bè, hàng xóm làm theo. Tôi cũng theo các nguyên lý của Chân – Thiện – Nhẫn trong đời sống hàng ngày.

Năm 2006, một xe tải đâm vào tôi từ phía sau khi tôi đang đi bộ trên một đường dốc. Một cái móc đằng trước xe tải vướng vào thắt lưng của tôi, và tôi bị ném ra xa hơn 10 mét. Việc phanh gấp khiến chiếc xe tải bị lăn vài vòng. Khi nhận ra điều gì đã diễn ra, tôi thấy mình đang đứng trong một luống hoa ven đường. Tôi không cảm thấy đau, và không bị chảy máu – chỉ có chân là bầm tím. Người tài xế trèo ra ngoài với khuôn mặt đầy máu. Nghĩ rằng tôi đã chết, anh ấy bối rối khi không thể tìm thấy xác tôi trên đường. Tôi gọi to anh ấy từ luống hoa. Anh ấy vội vã muốn đưa tôi đến bệnh viện. Một người quét dọn gần đó cũng sẵn lòng đưa tôi đến bệnh viện. Tôi chắc chắn rằng mình không bị thương. Chẳng phải là Sư phụ Lý Hồng Chí của Pháp Luân Đại Pháp đã bảo vệ tôi sao? Mọi điều mà học viên Đại Pháp nói với tôi là sự thật! Vì thế tôi nói với họ rằng tôi ổn và không cần đến bệnh viện. Tôi cũng nói với họ điều mà người học viên Đại Pháp đã nói với tôi: “Nếu tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, tôi sẽ được bảo vệ khỏi nguy hiểm.” Sư phụ của Đại Pháp đã cứu tôi khỏi tai nạn giao thông này, và cho thấy sự mầu nhiệm của Đại Pháp. Mọi người đều ngạc nhiên. Người tài xế muốn trả cho tôi 200 nhân dân tệ, nhưng tôi từ chối.

Sau tai nạn này, tôi luôn cảm ơn Sư phụ của Đại Pháp. Tôi quyết định nói với nhiều người hơn về việc tôi đã được ban phúc như thế nào nhờ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Tôi đã nói với nhiều người. Vào cuối năm 2007, căn nhà cũ của tôi tại quê đột nhiên bị sập, nhưng không ai trong gia đình tôi bị thương.

Một ngày vào năm 2009, khi tôi bán hàng xong và chuẩn bị về nhà, tôi bị một xe ô tô đâm và bị ngã xuống đường. Tôi không bị thương – chỉ có hai tay bị bầm tím. Tôi từ chối lời đề nghị đến bệnh viện của người tài xế. Một người trong thôn khác muốn dạy cho người tài xế một bài học, nhưng tôi đã ngăn ông ấy lại và nói rằng người tài xế không cố ý đâm tôi. Người tài xế thấy vậy và nói rằng ông ấy thật may mắn khi gặp một người tốt như tôi. Người thân và người trong thôn đã chứng kiến và tin tưởng nhiều hơn sự kỳ diệu của Đại Pháp.

Một ông lão 93 tuổi trong thôn của tôi từng bị thương ở lưng và được biết phải tốn 20.000 nhân dân tệ để được chữa trị trong một bệnh viện. Tôi biết ông ấy là người tốt, nên tôi nói ông thành tâm niệm“Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”. Ông lão rất tin tưởng. Ông đã hồi phục và không cần đến bệnh viện.

Đã có nhiều câu chuyện có thật giống thế này. Tôi thành tâm cảm tạ Sư phụ của Đại Pháp, và tôi sẽ nói rõ sự thật cho nhiều người hơn để đền đáp sự từ bi của Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/12/卖菜农妇-我明真相得了福报-262700.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/21/135980.html
Đăng ngày 3-12-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share