Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 16-09-2012] Một học viên lâu năm, khoảng hơn 60 tuổi, luôn đi ra ngoài để giảng rõ sự thật cho mọi người bất kể nắng hay mưa, mùa hè hay mùa đông. Dưới đây là câu chuyện của bà.

1. Một ngày vào mùa hè năm 2010, tôi sắp quay trở về nhà sau khi phân phát các tài liệu giảng rõ sự thật tại một ngôi chợ lớn. Khi băng qua đường, đột nhiên có một ai đó gọi phía sau: “Dừng lại! Bà chị ơi!”

Tôi muốn biết ai đang gọi mình và quay lại nhìn. Một người đàn ông hơn 50 tuổi bước ra khỏi xe tải. Ông ấy chạy đến tôi và vẫy tay nói: “Tôi đang gọi chị.” Khi đến gần tôi, ông hỏi: “Chị còn tài liệu giảng rõ sự thật không?” Tôi nói: “Còn, anh muốn à?”

Ông ấy trả lời: “Đúng, tôi thật sự muốn có một ít.” Tôi đưa cho ông các sách Cửu bình cùng với những tài liệu khác như cuốn sách mỏng, đĩa DVD Thần Vận, và các lá bùa hộ mệnh(1). Ông để tài liệu vào trong túi và chạy trở lại chiếc xe tải.

2. Vào mùa hè năm sau, khi đang phân phát tài liệu giảng rõ sự thật, tôi thấy một chiếc xe tải đến từ thị trấn khác. Chỉ có người tài xế ở bên trong. Tôi đưa cho ông ấy một đĩa DVD Thần Vận qua cửa xe và nói rằng đây là văn hóa Trung Quốc truyền thống đích thực. Ông nói: “Vâng. Tôi muốn xem văn hóa truyền thống Trung Quốc. Tôi không thích xem các chương trình truyền hình hiện nay.”

Sau đó tôi bắt đầu giảng rõ sự thật và nói với ông ấy về vụ tự thiêu giả mạo và nạn mổ cướp nội tạng sống để kiếm lợi. Ông ấy nói: “Bà chị, vui lòng vào trong xe tải và kể cho tôi nhiều hơn về điều này.” Khi đang ở trong xe, ông ấy rót ít nước và nói: “Bà chị, vui lòng dùng nước.” Tôi tiếp tục giảng rõ sự thật và thuyết phục ông ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Ông không chỉ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên quan của nó, mà còn đồng ý giúp gia đình của ông thoái. Tôi nói rằng ông phải nói chuyện với người thân của ông, và chỉ được tính khi họ đồng ý. Ông đồng ý làm điều đó một cách chân thành.

Tôi đưa cho ông ấy các loại tài liệu mà tôi có. Ông liên tục nói “cảm ơn”, và tôi nói rằng không cần cảm ơn tôi. Ông ấy có thể cảm ơn Sư phụ Lý Hồng Chí, vì đây là tất cả những điều Sư phụ yêu cầu tôi làm. Ông nói: “Vậy tôi sẽ cảm ơn Sư phụ Lý.”

3. Một lần khi đang phân phát đĩa DVD Thần Vận trong một khu vực kinh doanh phát đạt, tôi gặp ba sinh viên đại học và đưa cho họ mỗi người một đĩa DVD Thần Vận và nói rằng đây là văn hóa [Trung Hoa] 5.000 năm.

Họ đều nhận đĩa DVD và tôi rời đi, rồi nghe thấy ai đó hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi quay lại và thấy rằng người đó là một trong các sinh viên đã nhận đĩa DVD của tôi. Cậu ấy cầm nó bằng cả hai tay và nói rất to: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Tôi rất xúc động.

Tôi cũng gặp ba người đàn ông đi xe máy khi đang phát đĩa DVD. Khi họ nhận đĩa DVD, một trong số họ nói lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

4. Có lần khi đang đi trên đường và phân phát đĩa DVD Thần Vận từ nhà này sang nhà khác, tôi gặp một người gác cổng có dáng rất cao. Tôi đưa cho ông ấy một đĩa DVD và nói rằng đây là văn hóa truyền thống và văn minh 5.000 năm. Ông ấy nhận đĩa DVD bằng cả hai tay. Ông đặt nó ở trước ngực với hai mắt nhắm lại, và nói: “Thật tốt quá. Tôi đã có rồi. Tôi thật sự đã có rồi.”

5. Một lần khác tôi đi trên đường nơi có nhiều doanh nghiệp kinh doanh băng đĩa nhạc. Tôi đến một cửa hàng và nói: “Xin chào, tôi muốn đưa cho ông một đĩa DVD Thần Vận,” ông ấy thậm chí không nhìn nó và bảo tôi rời đi. Tôi không suy nghĩ nhiều và rời đi. Tôi đến cửa hàng kế bên, ngay trước cửa hàng tôi thấy một người đàn ông khoảng 40 tuổi. Tôi đưa cho anh ấy một DVD Thần Vận. Anh ấy chắp hai tay lại và nói: “Xin cảm ơn. Hãy chú ý đến an toàn bà nhé.” Tôi nghĩ rằng Sư phụ đang dùng anh ấy để khuyến khích tôi. Tôi nói cảm ơn, và không trở về nhà cho đến khi đã phân phát hết tất cả các đĩa DVD.

6. Gần đây nhiều người hỏi tôi rằng có phải là Pháp Luân Công không khi họ nhận đĩa DVD. Tôi nghĩ: “Tại sao không nói với họ rằng Pháp Luân Công là Phật Pháp, và những học viên Pháp Luân Công là người tu luyện?” Sau đó, mỗi khi ai hỏi tôi câu hỏi này, tôi sẽ nói rằng có những tiết mục của Pháp Luân Công trong đĩa DVD và những người tu luyện được Thần bảo hộ. Một người đàn ông nói: “Ồ, Đại Pháp hảo. Tôi sẽ về nhà sớm để xem.”

Khi đang chờ đèn xanh ở một ngã tư, tôi đưa cho một tài xế một đĩa DVD Thần Vận. Ông ấy nói: “Cảm ơn.” Tôi quay đi và thấy một phụ nữ đang lái xe hơi. Tôi lấy ra một đĩa DVD và đưa cho cô ấy. Cô ấy hỏi: “Có phải là Pháp Luân Đại Pháp không?” Tôi nói phải. Cô ấy hào hứng nói: “Xin mau chóng đưa cho tôi.”

7. Một lần khi đang mua thức ăn, người bán hàng hỏi tôi tiền giảng rõ sự thật, nói rằng: “Tôi sẽ giúp bà giới thiệu [Pháp Luân Công]. Xin hãy đưa tôi nhiều hơn.” Tôi hỏi loại tiền nào ông muốn có. Ông nói: “Loại một Nhân dân tệ.” Ông nói rằng vì ông bắt đầu sử dụng tiền giảng rõ sự thật, thức ăn của ông bán nhanh hơn bao giờ hết.

Một người đàn ông trẻ khoảng 30 tuổi đang bán cà chua. Tôi đưa cho anh ấy năm tờ loại một Nhân dân tệ. Anh ấy đọc to từng chữ trên tờ tiền. Một khách hàng nói rằng Pháp Luân Công vẫn bị cấm ở Trung Quốc, và hỏi rằng tại sao anh ấy không sợ khi dám nói những từ đó. Anh ấy trả lời ngay lập tức: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Pháp Luân Đại Pháp tốt hơn ĐCSTQ.”

Ghi chú: (1) Bùa hộ mệnh – Tại Trung Quốc, các học viên đôi khi giảng rõ sự thật cho mọi người bằng cách tặng họ một vật nhỏ để đeo hoặc giữ trong người, trên đó có vài lời nhắc nhở họ về sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/9/16/民众明真相后的感人情景-262843.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/5/135728.html

Đăng ngày 16-10-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share