Hai người phụ nữ Quảng Đông bị kết án phi pháp ba năm tù chỉ vì đức tin vào Pháp Luân Công
Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-10-2025] Gần đây, trang Minh Huệ đưa tin, Tòa án quận Xích Khảm ở thành phố Trạm Giang, tỉnh Quảng Đông, đã kết án phi pháp 2 nữ học viên địa phương 3 năm tù chỉ vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công.
Bản án tù oan sai đối với bà Dư Mai 58 tuổi và bà Ngô Thiểu Xuyên 62 tuổi bắt nguồn từ vụ bắt giữ họ vào ngày 14 tháng 5 năm 2023. Ngày hôm đó, họ giảng chân tướng về Pháp Luân Công và bị một nữ sinh viên đại học tố giác. Cảnh sát bắt họ vào 5 giờ chiều và đưa họ tới Đồn công an Thốn Kim.
Trong quá trình bị thẩm vấn, hai nữ học viên này bị còng tay, lục soát người, chụp hình và lấy dấu vân tay trái với mong muốn của họ. Bà Dư từ chối tuân theo, nên đã bị mấy cảnh sát đè xuống. Những cảnh sát này cắt ngón tay của bà để lấy dấu vân tay.
Sau đó, cảnh sát đột kích vào nhà 2 nữ học viên này và giam giữ họ 15 ngày trong Cơ sở giam giữ thành phố Trạm Giang (hay còn gọi là Trung tâm cai nghiện ma túy thành phố Trạm Giang).
Sáng ngày 16 tháng 9 năm 2024, bà Dư và bà Ngô lại bị bắt giữ trong khi họ đang mua đồ ăn cùng nhau. Tiến hành vụ bắt giữ là cảnh sát đến từ Đồn công an Hải Điền và Đồn công an Thốn Kim. Những cảnh sát này giật chìa khóa của bà Dư và đột kích vào nhà bà. Một nhóm cảnh sát khác thì phá cửa nhà bà Ngô và tiến hành lục soát phi pháp. Các kinh sách Pháp Luân Công và các tài sản cá nhân khác của 2 nữ học viên này đều bị tịch thu. Người nhà họ chỉ thấy một dấu đỏ trên giấy gọi là “lệnh khám xét” mà cảnh sát nhanh chóng giơ ra, nhưng trên giấy này không thấy có chữ ký của người đại diện theo đúng quy định.
Bà Dư và bà Ngô bị đưa vào Trại tạm giam thành phố Trạm Giang. Ngày 19 tháng 3 năm 2025, Tòa án quận Xích Khảm mở phiên tòa xét xử 2 bà. Các thẩm phán có mặt tại phiên tòa là Mạc Khải Trình, Dương Doanh Doanh và Ngô Thúy Bình. Thế nhưng, trong suốt phiên tòa, không có nhân chứng xuất hiện.
Sau đó, cả bà Dư và bà Ngô đều bị kết án phi pháp 3 năm tù, nhưng chưa rõ hai bà bị kết án vào thời gian nào. Đây không phải lần đầu họ bị bức hại chỉ vì đức tin của mình. Trước đó, bà Dư đã phải chịu một án lao động cưỡng bức thời hạn 2 năm và một án tù thời hạn 4 năm.
Bức hại trước đây đối với bà Ngô
Chồng cũ của bà Ngô đã bỏ bà ra đi khi con gái của bà chưa đầy 1 tuổi. Ông ấy cũng lấy hết tiền của bà. Bà suy sụp hoàn toàn và sức khỏe của bà suy giảm nghiêm trọng. Bà bị chóng mặt, đau nửa đầu, lở loét miệng (lúc nghiêm trọng có thể khiến bà không thể uống nước được), bà còn bị viêm mũi, mất ngủ, đau thần kinh tọa, đau lưng, tăng sản tuyến vú và nhiều bệnh khác nữa. Bà trở nên ủ rũ, sống khép kín và mông lung về cuộc sống. Sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1998, trong vòng 1 tháng, bà trở nên vô bệnh. Làn da bà hồng hào và bà trở nên vui vẻ. Đôi chân nặng nề của bà đã trở nên nhẹ nhõm và bà đã có thể đi lại nhanh nhẹn.
Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, bà Ngô liên tục bị chính quyền nhắm đến và nhiều lần bị bắt giữ phi pháp.
Vào một ngày tháng 5 năm 2001, bà Ngô đang trông cửa hàng của mình thì Hoàng Tổ Hoa, Trưởng Phòng 610 quận Xích Khảm, đã chỉ đạo cho các nhân viên cộng đồng địa phương là Trịnh Quan Tử và một người họ Trương (không rõ tên) cùng mấy cá nhân khác không rõ danh tính, tới sách nhiễu bà. Họ lệnh cho bà tham gia một lớp tẩy não. Bà từ chối tuân theo, nên họ đã khiêng bà ra xe ô tô và đưa bà tới một khách sạn địa phương.
Sau đó, Hoàng và Hà Siêu dùng các tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công sai sự thật để tẩy não bà. Đến buổi trưa, bà yêu cầu được thả vì bà cần phải đóng cửa hàng và phải về nhà nấu bữa tối cho con gái đang học lớp 1 của mình. Hoàng không chấp thuận yêu cầu của bà với lý do rằng bà vẫn từ chối từ bỏ Pháp Luân Công.
Sau khi tan học, con gái bà Ngô không thấy mẹ ở cửa hàng. Sau đó, cháu bé quyết định hỏi bạn của mẹ mình. Một người quen của bà Ngô thấy cháu đang đi gần một hồ nước. Ông đã đưa con gái bà Ngô về nhà bà và cho cháu ăn tối.
Lúc 5 giờ chiều, bà Ngô đã chạy thoát khỏi khách sạn và đi trốn để tránh bức hại. Phải 1 tháng sau bà mới dám về nhà. Con gái bà nói với bà: “Mẹ ơi, con không dám khóa cửa vào ban đêm vì con sợ mẹ về lại không vào được nhà. Con chỉ lấy một chiếc ghế chặn cửa thôi.” Mỗi tối, con gái bà cũng bị cảnh sát sách nhiễu.
Thậm chí Hoàng còn tới trường học của con gái bà Ngô là Trường Tiểu học số 15 thành phố Trạm Giang và ép học sinh ở đó ký tên nói xấu Pháp Luân Công và nhà sáng lập pháp môn. Con gái bà Ngô từ chối ký và vì thế đã trở thành mục tiêu bức hại. Sau khi khi tan học, các giáo viên của cháu giữ cháu ở trường để nói chuyện với cháu. Họ hứa sẽ miễn học phí cho cháu nếu cháu đồng ý ký tên.
Vào tháng 3 năm 2002, khi học kỳ mới bắt đầu, con gái bà Ngô không được trở lại trường. Bà đã nhiều lần tìm gặp lãnh đạo nhà trường nhưng họ vẫn không để con gái bà quay lại học. Bà phải nhờ đến ủy ban khu dân cư và cuối cùng họ đã giúp được con gái bà quay lại trường học. Khi ấy, năm học mới đã bắt đầu được một tháng rồi.
Sau 5 giờ chiều ngày 30 tháng 9 năm 2002, cảnh sát Bàng Tuấn Kiệt của Đồn công an Trung Hoa dẫn theo một số người tới nhà bà Ngô. Khi ấy bà không có nhà, nhưng bà đã vội vã về nhà khi biết chuyện. Thậm chí khi chưa tới cửa, bà đã nghe thấy con gái mình đang khóc. Bà lên án cảnh sát vì đã làm con gái bà sợ hãi. Họ trả lời rằng vì con gái bà không chịu mở cửa cho họ. Họ lệnh cho bà đi cùng họ để nói chuyện với lãnh đạo, nhưng bà từ chối.
Cảnh sát tống bà, con gái bà cùng xe đạp của bà lên ô tô, rồi mang tới một khách sạn, Hoàng và Lý Ngọc khi ấy đang đợi ở đó. Bà Ngô nói rằng con gái bà phải đến trường, nên họ đã đưa cháu bé về nhà.
Cảnh sát Hà Siêu đe dọa đưa bà Ngô và con gái bà vào trại lao động nếu bà từ chối từ bỏ đức tin của mình. Mãi tới ngày 30 tháng 12 năm 2002, bà mới được thả về. Khi về nhà, bà thấy quần áo bẩn và sách đầy trên sàn. Con gái bà bốc mùi do nhiều ngày không được tắm rửa.
Khoảng hơn 9 giờ tối ngày 25 tháng 9 năm 2005, Hoàng dẫn theo hàng chục cảnh sát vũ trang đột nhập vào nhà bà Ngô. Họ tịch thu của bà các kinh sách Pháp Luân Công, một máy vi tính mà con gái bà dùng học bài và một máy ghi âm. Bà Ngô, con gái bà, chị dâu bà là bà Trần Ái Trân và ba học viên Pháp Luân Công ở bên ngoài thị trấn đến thăm bà, tất cả đều bị đưa tới một trung tâm tẩy não.
Năm ngày sau, bà Ngô và bà Trần bị chuyển tới Trại tạm giam số 2 quận Ma Chương. Vào ngày thứ hai, bà Ngô tuyệt thực. Tới ngày thứ năm, bà không thể đứng vững được và cũng không thể tự chăm sóc bản thân mình. Tới ngày thứ tám, Phù Bồi Dưỡng cùng một người khác đến thẩm vấn bà. Khi ấy, bà thậm chí không thể ngồi được và hai tù nhân phải dìu bà vào phòng thẩm vấn. Phù cáo buộc rằng bà đang giả vờ, nhưng các tù nhân nói rằng thực sự bà rất yếu. Cuối cùng, Phù cũng tin điều đó, nhưng vẫn lừa bà Ngô ký vào bản án 2 năm lao động cưỡng bức đối với bà.
Ngày hôm sau, trưởng trại tạm giam tới và sợ hãi khi nhìn thấy bà Ngô yếu ớt đến vậy. Ông ấy bảo Phù đón bà về. Thế nhưng Phù không xuất hiện. Sau đó, trưởng trại giam đã cử một nhân viên cộng đồng đưa bà về. 3 ngày sau khi được thả, bà đã vào làm việc tại một nhà máy bởi bà cần tiền trang trải cuộc sống của mẹ con bà. 20 ngày sau, chính nhân viên cộng đồng kia yêu cầu bà tới báo cáo với phân cục công an. Bà từ chối tuân theo, nên nhân viên kia đã gọi cảnh sát tới. Đồng nghiệp và lãnh đạo của bà đã giúp bà chạy thoát. Hoàng chỉ đạo nhân viên khu dân cư giám sát nhà bà và sách nhiễu con gái bà.
Ngày 5 tháng 9 năm 2007, dưới chỉ đạo của Hoàng, Ái Anh, Bí thư cộng đồng địa phương và 2 người phụ nữ trẻ đã lừa con gái bà Ngô mở cửa bằng cách nói rằng họ đang bán bảo hiểm. Khi thấy bà Ngô ở nhà, họ lập tức gọi cho Hoàng. Sau đó, bà Ngô bị bắt và bị đưa vào một trung tâm tẩy não. Bà bị giam giữ trong trung tâm tẩy não này 2 tháng.
Bởi bức hại thời gian dài đối với bà, con gái bà cũng bị bắt nạt và phân biệt đối xử ở trường. Từ một cô bé năng động, giờ đây cô bé trở nên khép kín và trở thành nạn nhân liên đới của cuộc bức hại Pháp Luân Công.
Tin tức liên quan:
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/17/501567.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/22/231007.html



