Những điều kỳ diệu sau khi tôi bước vào tu luyện
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-03-2025] Vào năm 1998, các bác sĩ thông báo với tôi rằng bệnh suy tim của tôi không còn cách chữa trị và cho tôi xuất viện. Một người phụ nữ đã đến nhà tôi và đưa cho tôi một cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Cô ấy nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là khoa học phi thường và có thể giúp ích cho tôi. Chồng tôi không tin cô ấy và nói: “Ngay cả bệnh viện cũng không thể giúp được, vậy thì một cuốn sách có thể giúp được gì? Ai mà tin được điều đó chứ?!”. Người phụ nữ lại nói: “Cô ấy đang ở trong tình trạng đáng thương như vậy, có lẽ đọc sách sẽ giúp ích cho cô ấy”.
Sau khi người phụ nữ kia rời đi, tôi tự hỏi đó là sách gì vậy, nên tôi đã cầm cuốn sách lên xem thử. Tôi không hiểu những phần nói về vũ trụ và các hạt, nên tôi chỉ đọc lướt qua. Sau đó tôi cảm thấy mồ hôi toát ra sau lưng, tôi nghĩ: “Mới đầu mùa đông, và tôi vẫn đắp chăn trên giường, vậy tại sao lưng tôi lại đổ mồ hôi?”
Chị gái tôi hỏi người phụ nữ đưa sách hôm trước rằng chuyện gì đang xảy ra với tôi. Người phụ nữ đó rất phấn khích và nói rằng tôi có mối quan hệ tiền duyên với Sư phụ, nên đã được Sư phụ tiêu nghiệp ngay khi đọc sách. Tôi bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như thế, bắt đầu luyện công và học Pháp với các học viên trong khu vực.
Vài tháng sau khi tôi bước vào tu luyện, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bắt đầu đàn áp Đại Pháp, không cho phép học Pháp và luyện công tập thể. Người điều phối khu vực của chúng tôi đã lên Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Đại Pháp và bị bắt. Gia đình cô ấy đã rất sợ hãi và không cho chúng tôi liên lạc gì với cô ấy. Mặc dù tất cả các phương tiện truyền thông nhà nước đều vu khống Đại Pháp, nhưng tôi tin rằng Chân-Thiện-Nhẫn là tốt, vì vậy tôi quyết định tiếp tục tu luyện. Tôi đã thành lập một điểm học Pháp tại nhà, và chúng tôi vẫn duy trì hoạt động này từ đó đến nay. Tôi muốn chia sẻ với các bạn những điều kỳ diệu mà tôi đã được trải nghiệm khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Chính niệm tiêu trừ nghiệp bệnh
Triệu chứng suy tim của tôi lại tái phát lần nữa, và tôi đã quyết định phó thác sinh mệnh của mình cho Sư phụ an bài. Chồng tôi bảo tôi uống thuốc trợ tim, nhưng tôi không đồng ý. Khi tình trạng của tôi chỉ còn thoi thóp, tôi nói với anh ấy những điều dặn dò cuối cùng: “Em có thể đã chết từ lâu nếu không tu luyện Đại Pháp, nên nếu em chết thì xin anh đừng nói với ai và đừng tổ chức tang lễ. Cũng đừng trách em không uống thuốc, và đừng làm ảnh hưởng đến thanh danh của Đại Pháp”.
Sau đó tôi chợt nhớ ra các đồng tu đang xem video bài giảng Pháp của Sư phụ tại thành phố Tế Nam, và hôm nay là đến bài giảng thứ năm, giá mà tôi có thể đi được. Đột nhiên một luồng năng lượng tràn ngập trong tôi, vì vậy tôi bước ra khỏi giường và đi bộ đến địa điểm để xem bài giảng. Các đồng tu không thể tin rằng đó là tôi. Vậy là tôi đã hồi phục dưới sự bảo hộ từ bi của Sư phụ. Trải nghiệm nghiệp bệnh này là điều tôi không bao giờ quên.
Chứng thực Pháp trong trại giam
Tôi bị giam giữ do tổ chức điểm học Pháp tại nhà và vì cảnh sát nghĩ rằng tôi là một điều phối viên. Tôi đã nói với các cảnh sát thẩm vấn tôi rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng tôi như thế nào, nhưng họ không tin tôi và yêu cầu con trai tôi mang hồ sơ bệnh án của tôi đến cho họ xem. Nhìn vào điện tâm đồ gần như phẳng, họ tỏ ra ngạc nhiên khi thấy tôi vẫn còn sống. Sau đó, lính canh không phân công lao động cho tôi nữa và chuyển tôi đến ở cùng phòng giam của một tù nhân giàu có.
Một ngày nọ, khi tôi thức dậy vào giờ nghỉ trưa, tôi cảm thấy ngạt thở và không thể thở được, dường như tim tôi sắp ngừng đập. Người tù nhân nói: “Không phải chị nói Sư phụ đã chữa khỏi bệnh cho chị sao? Tại sao chị vẫn còn thấy khó chịu?”. Tôi giật mình và nhận ra rằng mình nên chứng thực Đại Pháp. Ngay khi chính niệm của tôi khởi lên, triệu chứng khó thở của tôi biến mất và mọi thứ trở lại bình thường. Sư phụ lại cứu tôi một lần nữa.
Chính niệm giải trừ tai nạn nguy hiểm
Có lần chồng tôi chở tôi ra khỏi thị trấn bằng xe đạp điện. Khi trở về trời đã tối và hầu như không nhìn thấy đường. Do vội đi làm ca đêm ở công ty, nên chồng tôi đạp xe rất nhanh. Bất ngờ chiếc xe đạp đâm vào thứ gì đó và tôi bị hất văng lên không trung, đầu tôi đập xuống đất trước rồi sau đó là lưng. Tôi cảm thấy đau ở lưng dưới, nhưng tôi tự nhủ rằng mình vẫn ổn vì mình có Sư phụ bảo hộ. Chồng tôi quay lại tìm tôi. Khi thấy tôi nằm đau đớn trên mặt đất, anh ấy hỏi: “Anh sắp muộn giờ làm rồi, em có đứng dậy được không?”. Tôi nghĩ mình không nên gây rắc rối cho anh ấy và khiến anh muộn giờ làm. Với suy nghĩ đó, tôi không cảm thấy đau đớn và có thể đứng dậy. Tôi không muốn các con lo lắng về mình, vì vậy tôi nói với anh rằng tôi sẽ đi cùng anh và ngồi ngoài cổng đợi anh đến sáng. Khi tôi kiểm tra lại thì không thấy cơ thể có vết thương nào cả. Đúng như Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân: “Tốt xấu xuất tự một niệm”.
Xuất hiện phép màu trong quá trình giảng chân tướng
Một hôm, tôi và một học viên khác đã đến một điểm du lịch đang trong quá trình xây dựng để giảng chân tướng cho những công nhân xây dựng tại đó. Chúng tôi đi bộ một vòng và trò chuyện với tất cả mọi người ở đó, khi chúng tôi chuẩn bị rời đi thì trông thấy có một số công nhân khác đang làm việc trên đỉnh đồi. Chúng tôi không thể tìm thấy đường lên đỉnh đồi, vì vậy chúng tôi đã leo lên theo một con dốc thoai thoải, nhưng đôi giày của tôi đã bị mòn và không có độ bám.
Tôi nghĩ đến việc phải cởi bỏ đôi giày và đi tất leo đồi, nhưng đôi tất này mới và sạch, leo đồi chắc chắn sẽ hỏng mất. Tuy nhiên, tôi không còn lựa chọn nào khác, vì cứu người là điều quan trọng nhất lúc này.
Tôi nhanh chóng leo lên mà không để ý đến những cành cây, đá, và cỏ dại đâm vào chân. Một lúc sau, chúng tôi đã leo lên đến đỉnh đồi và ngồi xuống nghỉ một lát. Đồng tu hỏi tôi giày của tôi đâu, lúc này tôi nhìn xuống chân và thấy tất ở chân vẫn sạch như một đôi mới. Đồng tu cũng ngạc nhiên khi tôi kể cho cô ấy nghe chuyện gì đã xảy ra. Cô ấy nói rằng cô ấy thực sự sẽ không tin nếu không tận mắt chứng kiến sự việc.
Chồng tôi được thụ ích nhờ tu luyện Đại Pháp
Chồng tôi đã chứng kiến những thay đổi ở tôi, và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, vì vậy anh ấy cũng bước vào tu luyện. Trước đây, anh ấy thường xuyên uống rượu, hút thuốc, say xỉn và không làm chủ được hành vi của bản thân. Tuy nhiên, sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy đã từ bỏ những thói quen xấu này. Anh ấy bị bại liệt từ khi còn trẻ nên đi lại khập khiễng. Khi lớn tuổi hơn, cơn đau ở lòng bàn chân khiến anh ấy không thể đi lại được, nhưng bây giờ anh ấy có thể đi lại bình thường sau khi tu luyện Đại Pháp.
Một ngày nọ, anh ấy đang lái xe điện đi đến nhà máy thì một chiếc xe hơi đỗ bên đường đột nhiên lùi lại và đâm vào anh ấy. Thật kỳ diệu, chiếc xe điện bị đè bẹp dưới gầm xe, trong khi anh ấy văng ra xa cách đó 13 mét và vẫn bình an vô sự. Khi anh ấy kéo chiếc xe đạp ra khỏi gầm xe tải thì thấy chiếc xe đạp cũng không hư hại gì.
Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi khổ độ!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/16/490375.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/23/228172.html