Sư phụ cho tôi và con trai tôi hết phúc báo này đến phúc báo khác
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục
[MINH HUỆ 12-06-2025] Trước khi tu luyện, tôi bị đau dạ dày trong nhiều năm, đã uống rất nhiều thuốc nhưng cũng không thấy hiệu quả. Tuy là nhân viên y tế nhưng tôi bất lực với bệnh tật của mình, tôi lại uống một số thuốc nhập khẩu và cũng không có chuyển biến tốt. Tôi thấy mẹ và đồng nghiệp đã khỏe mạnh sau khi luyện Pháp Luân Công. Năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp [sau khi] mẹ và đồng nghiệp khuyên tôi.
Một tháng sau khi tu luyện, cơn đau dạ dày cải thiện rõ rệt. Trước đó, mỗi sáng dậy sớm tôi đều bị đau dạ dày đến không thể ăn cơm, sau khi ăn, thấy rất khó chịu. Thật không ngờ, chỉ vẻn vẹn một tháng, tất cả triệu chứng đều đã biến mất. Điều khiến tôi kinh ngạc hơn là Pháp Luân Công không chỉ trừ bệnh khỏe thân, mà còn bảo con người tu tâm hướng thiện, đâu đâu cũng nghĩ cho người khác.
Thân thể tôi không chỉ bình phục, mà Pháp lý cao thâm Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp còn khiến tâm hồn tôi cùng lúc được tịnh hóa. Tôi làm việc trong ngành y tế, bệnh nhân mời ăn tặng quà là chuyện bình thường, trước khi tu luyện, tôi cũng cảm thấy việc này là bình thường. Sau khi học “Chuyển Pháp Luân”, quan điểm nhân sinh và các giá trị quan của tôi đã thay đổi long trời lở đất, khi lại có bệnh nhân mời đi ăn uống, tôi không tham gia nữa.
Công việc của tôi là một công việc độc lập nắm giữ kỹ thuật điều trị, có thể mang đến cho tôi món lợi ích hậu hĩnh. Nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi không còn giống như trước đây nhận đồ của bệnh nhân nữa, hơn nữa tôi thường tình nguyện phục vụ một số bệnh nhân. Trước đây vì để thuận tiện cho bản thân, đôi lúc tôi lấy một số vật tư tiêu hao ở đơn vị mang về nhà sử dụng, hoặc lấy cho họ hàng bạn bè sử dụng. Sau khi biết Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn, tôi mang hết vật dụng đã lấy về nhà trả lại [đơn vị]. Khi điều trị cho bạn bè và người thân, tôi tự bỏ tiền mua vật tư.
Lúc chưa tu luyện, cách hành xử của tôi rất ngang ngược và áp đảo, ở đơn vị và ở nhà, khi gặp chuyện, tôi không nhường nhịn, tranh cao thấp và đúng sai với người khác. Sau khi Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp in sâu trong tâm, tâm thái của tôi [trở nên] điềm tĩnh hòa ái, mọi thứ đều sẽ chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn yêu cầu bản thân, cân nhắc đến người khác nhiều hơn. Trong hơn 20 năm tu luyện, tôi đã ra khỏi thùng thuốc nhuộm lớn của xã hội hiện đại, bước lên con đường lớn đầy ánh sáng vàng kim của Pháp Luân Đại Pháp.
Năm 1998, khi tôi may mắn đắc Pháp, con trai tôi chỉ mới 6 tuổi. Đôi khi cháu cũng cùng người lớn ra ngoài luyện công, cháu còn thường nghe băng thu âm giảng Pháp của Sư phụ, mỗi khi có Pháp hội lớn, tôi đều sẽ dẫn cháu đến tham gia, Đại Pháp đã bén rễ trong tâm hồn nhỏ bé của cháu.
Khi con trai thi vào trung học, hàng ngày cháu đều mở băng thâu âm giảng Pháp của Sư phụ nghe. Khi đó, thành tích học tập của cháu không tốt lắm, nhưng thật không ngờ, khi có điểm thi, cháu lại đạt điểm chuẩn của trường trọng điểm tốt nhất của thành phố này, điều đó thật sự khiến những người trong gia đình vừa vui mừng vừa ngạc nhiên. Con trai nói: “Đây là lực lượng của Đại Pháp!” Mặc dù con trai tôi chưa bước vào tu luyện Đại Pháp, nhưng cháu tin Đại Pháp, tin uy lực của Đại Pháp.
Khi con trai học cấp ba, tôi bị cảnh sát bắt cóc vì giảng chân tướng. Khi đó, cảnh sát đến trường học bắt giữ phi pháp con trai tôi trước, rồi đưa cháu về nhà, cuối cùng ngay cả con trai tôi cũng bị bắt cóc chung đến cục công an địa phương, khiến cháu vô cùng sợ hãi. Hai ngày sau, thân nhân lấy gần 20 ngàn nhân dân tệ đến bảo lãnh con tôi về nhà, còn tôi bị tạm giam phi pháp nửa tháng. Khi con trai tôi trở lại trường học, các thầy cô và bạn học không biết sự thật đều nhìn cháu với ánh mắt kỳ dị, những điều này khiến cháu bị tổn thương nặng nề, rất nhiều năm sau đó, con trai mới cho tôi biết, lúc bị bắt giữ phi pháp, ban đêm cháu vừa mới ngủ, liền bị một cảnh sát đến đá cho một cái làm cháu tỉnh giấc, khi ấy cháu vừa ghét vừa sợ. Nhiều năm sau đó, mỗi khi người khác đánh thức cháu khi đang ngủ, cháu đều sẽ gào thét vô duyên vô cớ.
Sau khi con tôi trở lại trường học sau khi bị bắt giữ phi pháp, cháu vẫn khá nỗ lực học hành, cháu cố gắng điều chỉnh tâm thái cho tốt. Cuối cùng lúc thi tuyển sinh đại học, con trai tôi được nhận vào một trường đại học của tỉnh. Sau khi tốt nghiệp đại học, cháu đến một thành phố lớn ở Trung Quốc tự kiếm sống, khi đó bất kể trong công việc hay cuộc sống, đâu đâu cũng có người tốt giúp cháu, khiến tôi ở vùng quê xa xôi yên tâm rất nhiều. Đây đều là vì con trai tôi tin Sư phụ, tin Đại Pháp mà đắc phúc báo.
Sau hai năm đi làm, con trai tôi cảm thấy thiếu kiến thức trong công việc, nên đã từ chối công việc khá tốt, quyết tâm ôn lại bài vở, chuẩn bị ghi danh vào cao học. Con trai ra trường lâu rồi, mọi thứ đã học đều phải gom nhặt lại, đối với cháu, điều này thật sự cũng là một khảo nghiệm và thử thách. Sau hơn một năm chuẩn bị thi cử, cháu chọn ghi danh vào một trường học danh tiếng ở tỉnh thành khác. Nhưng thật không ngờ, điểm chuẩn của trường này năm nay tăng nhiều, điểm thi của con trai tôi thiếu một chút, khiến cháu bị đả kích lớn. Không ngờ trong lúc tuyệt vọng, con tôi nộp vào một trường học khác cũng ở tỉnh thành đó, giáo viên điều phối gọi điện kêu cháu đến phỏng vấn, tuy ngôi trường này không tốt bằng ngôi trường mà cháu đã ghi danh, nhưng cũng không tệ. Ba ngày sau khi phỏng vấn, bên trường gọi điện nói con trai tôi đã được nhận, điều này khiến con tôi và những người trong gia đình vui mừng khôn xiết.
Sau khi con trai tốt nghiệp cao học, cháu đã tìm được công việc vừa ý. Trên hành trình này, chính cháu vô cùng cảm khái, cháu nói, Đại Pháp đã ban cho cháu phúc báo, khiến trong công việc, học hành và cuộc sống của cháu đâu đâu cũng thuận lợi như ý. Cảm ân Sư phụ! Cảm ân Đại Pháp!
Cuối năm 2021, con trai sống chung với một cô bạn gái, nhưng cô bé cảm thấy không phù hợp nên đề nghị chia tay, điều đó khiến con trai tôi nhất thời không thể chấp nhận, cháu bị mất ngủ nghiêm trọng. Đúng lúc gặp đại dịch virus Trung Cộng (viêm phổi Vũ Hán), trường học cho nghỉ đông sớm, tôi đề nghị cháu về quê điều dưỡng một chút. Con trai đã về nhà đúng hẹn, con biết mình có khúc mắc trong lòng, điều trị bằng thuốc sẽ không tốt lắm. Mặc dù con trai tôi chưa bước vào tu luyện Đại Pháp, nhưng cháu luôn tin Đại Pháp nhiều năm đến vậy, cháu biết Đại Pháp có thể cứu mình.
Ngày thứ hai sau khi về nhà, con trai chủ động yêu cầu cùng tôi học “Chuyển Pháp Luân”, do đó hàng ngày sau bữa tối, hai chúng tôi đều bắt đầu học “Chuyển Pháp Luân”. Nửa tháng sau, bệnh trạng của con trai có chuyển biến rõ rệt, cháu ngủ ngon hơn, ăn ngon hơn, điều quan trọng là khúc mắc trong lòng cháu đang dần dần biến mất, tâm oán hận đối với bạn gái cũng dần dần biến mất, cháu biết dùng đối diện với mọi thứ trước mắt bằng Pháp lý của Đại Pháp, cháu đã hiểu [làm] người cần nghĩ cho người khác, không thể vì bản thân, cháu càng hiểu rõ hơn giữa người và người có quan hệ nhân duyên, không thể cưỡng cầu làm các việc.
Sau khi học Pháp một tháng, con trai đã thoát khỏi [tâm trạng] buồn bã phiền muộn, cháu lại có can đảm và niềm tin vào cuộc sống. Lần này, con tôi càng tin Đại Pháp hơn, cháu sâu sắc biết rằng Sư phụ Đại Pháp đã cứu mình, cháu thật lòng nói: “Đại Pháp lại ban cho con phúc báo.”
Sau Tết năm ngoái, con trai trở lại công ty ở vùng khác làm việc. Một tuần sau, cháu nói, cháu lại chia tay với cô bạn gái đã chung sống hơn một năm, các việc trong công ty rất bận, lãnh đạo đâu đâu cũng làm khó dễ, áp lực quá lớn, dẫn đến cháu bị mất ngủ nghiêm trọng, đòi về quê điều dưỡng một chút. Đầu tháng 3 năm ngoái, con trai đã xin nghỉ phép một tuần để về quê, tìm bác sỹ Trung y bốc thuốc, rồi tiến hành điều trị châm cứu, nhưng hiệu quả không tốt lắm. Con trại lại chủ động yêu cầu tôi cùng học “Chuyển Pháp Luân” với mình. Như vậy, chúng tôi vừa điều trị, đồng thời hàng ngày đều học hai bài giảng trong “Chuyển Pháp Luân”. Hai ngày sau, chứng mất ngủ có cải thiện, con trai tôi rất mừng.
Trong thời gian nghỉ phép một tuần, chúng tôi đã học hết một lượt “Chuyển Pháp Luân” và thêm ba bài giảng trong đó. Đêm đầu tiên sau khi con trai về nhà, cháu đã học bài công pháp thứ năm, cháu nói, cháu phải cố gắng luyện công sau khi trở về.
Tôi đã tu luyện Đại Pháp 25 năm, bước đi vấp váp, thật sự hổ thẹn với Sư phụ. Ngay cả như vậy, Sư phụ vẫn cho tôi và con trai tôi hết phúc báo này đến phúc báo khác. Tôi sẽ kiên định tin vào Đại Pháp, tu tốt bản thân, cứu độ những người hữu duyên. Mong rằng sẽ có nhiều thế nhân hơn nữa liễu giải chân tướng và được Pháp Luân Đại Pháp cứu độ.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2025/6/12/師父給我和我兒子一個又一個的福報-488839.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/24/229502.html