Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-06-2025] Vào mùa xuân năm 2004, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Trước đó, tôi là một người có tâm tranh đấu mạnh, tính nóng nảy, không khoan dung với người khác và hẹp hòi. Vì vậy, tôi đã mắc bệnh tim khi còn trẻ. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã hoàn toàn thay đổi con người tôi. Mặc dù tôi vẫn còn nhiều chấp trước của người thường, nhưng Đại Pháp đã cải biến tôi một cách sâu sắc. Cả thân và tâm của tôi đều có những chuyển biến rõ rệt, đó là minh chứng cho sự khổ tâm cứu độ của Sư phụ. Là đệ tử của Sư phụ, tôi thấy dùng từ ngữ thật khó có thể diễn tả hết lòng cảm ân sâu sắc của mình.

Vào tháng 10 năm 2008, tôi được điều tới một đơn vị công tác khác. Trước khi tôi đến đó, vài đồng nghiệp đã cảnh báo rằng nơi đó rất phức tạp, đầy rẫy những xung đột giữa các cá nhân, có nhiều phụ nữ, đặc biệt là vợ của các cán bộ, là những người khó hòa đồng. Tôi tự nhủ rằng mình là đệ tử Đại Pháp, làm việc ở đâu cũng không thành vấn đề.

Sau khi nhận công tác, tôi chăm chỉ làm mọi công việc do lãnh đạo giao, không bao giờ bàn luận việc của người khác. Công việc mới của tôi là dạy một lớp nhỏ cho trẻ em. Tôi đã chăm sóc các em bằng sự kiên nhẫn và lòng từ bi. Khi có học sinh không khỏe, tôi thường bế cháu dỗ dành. Sự tận tâm của tôi đã được các bậc phụ huynh ghi nhận, nhiều người trong số họ muốn gửi con vào lớp của tôi.

Vào mùa đông, nơi làm việc của chúng tôi không có hệ thống sưởi trung tâm, chỉ có một bếp lò trong văn phòng. Tôi chủ động mang than vào và dọn tro mỗi ngày, dù việc đó vừa bẩn vừa nặng nhọc. Vợ của người gác cổng, khi ấy chưa quen biết tôi, đã nói với hiệu trưởng: “Ngày nào cô giáo tóc ngắn cũng mang than vào và dọn tro.” Một lần thấy tấm ga trải giường trong văn phòng bị rách, tôi đã tự bỏ tiền ra để thay tấm mới. Tôi đối xử với các đồng nghiệp của mình bằng sự chân thành. Tôi tập trung vào điểm mạnh của họ và chân thành khen ngợi họ, không bao giờ để tâm đến những thiếu sót của họ. Một số đồng nghiệp hỏi: “Tại sao chị lại nghĩ tốt về tất cả mọi người vậy?” Tôi đáp: “Tôi chỉ chọn nhìn vào mặt tốt của người khác.” Đồng nghiệp Lý đang trong thời kỳ mãn kinh trong khi con trai cô đang bước vào tuổi dậy thì. Cô thường xuyên xung đột với mẹ và nhiều lần nghĩ đến việc tự tử. Tôi đã chia sẻ những hiểu biết của mình về nghiệp lực, tình mẫu tử và hậu quả của việc tự sát. Tôi giải thích rằng tự tử sẽ dẫn đến khổ nạn to lớn hơn vào đời sau, còn phải chịu cảnh làm cô hồn đói khát, không chốn nương thân. Nhờ sự động viên và quan tâm liên tục của tôi, cô ấy đã hoàn toàn thay đổi và trở nên lạc quan, chu đáo và chủ động. Cả đồng nghiệp và lãnh đạo đều nhận xét: “Bây giờ chị Lý như một người mới vậy.”

Đồng nghiệp Đông kể với tôi về những cuộc cãi vã thường xuyên với chồng vì những chuyện vặt vãnh. Tôi đã chia sẻ một câu chuyện cá nhân: Một buổi sáng trong kỳ nghỉ hè, tôi nhờ chồng lấy ba quả trứng ra khỏi tủ lạnh. Tủ lạnh chật cứng, anh ấy đã vô tình làm rơi một quả trứng. Cảm thấy bực bội, anh ấy đã nổi cáu, đổ lỗi cho tôi vì đã sắp xếp tủ lạnh không gọn gàng. Nhớ lại lời giảng của Sư phụ về việc luôn hướng nội, tôi bình tĩnh đáp: “Nếu em sắp xếp tủ lạnh gọn gàng thì quả trứng đã không bị vỡ. Đó là lỗi của em.” Câu trả lời của tôi khiến anh ấy ngạc nhiên và nhỏ giọng: “Anh làm vỡ trứng mà lại đổ lỗi cho người khác.” Lập tức không khí căng thẳng đã tan biến.

Câu chuyện này đã làm đồng nghiệp của tôi rất xúc động. Sau đó, cô ấy nói với tôi rằng mỗi khi gặp mâu thuẫn, cô ấy đều lấy tôi làm gương và nghĩ xem tôi sẽ xử lý như thế nào. Cô ấy trở nên dịu dàng, vui vẻ và đức hạnh hơn, vượt qua được chứng trầm cảm. Chồng cô ấy hỏi: “Em đang theo tín ngưỡng gì vậy? Em đã trở nên tốt hơn rất nhiều.”

Những trải nghiệm ấy cho tôi thấy rằng lòng tốt là một năng lượng mạnh mẽ, có thể thật sự cải biến con người. Lòng từ bi mà tôi đã tu luyện được trong Đại Pháp không chỉ thay đổi tôi, mà còn ảnh hưởng tích cực đến các đồng nghiệp của tôi. Thông qua hành động, tôi đã chứng thực sự mỹ hảo của Đại Pháp, vạch trần những lời dối trá của tà đảng Trung Cộng.

Hiện nay đơn vị chúng tôi có mười người. Chúng tôi làm việc hòa thuận, đối xử với nhau như anh chị em. Hai vị lãnh đạo từng nói: “Từ khi chị về đây, mọi thứ đã thay đổi. Chị gắn kết chúng tôi lại với nhau một cách vui vẻ, đôi khi chúng tôi thậm chí không muốn vội về nhà ngay sau giờ làm việc.”

Pháp Luân Đại Pháp đã cải biến tôi và những người xung quanh. Những kết quả này làm tôi nhớ đến lời giảng của Sư phụ:

“Hôm vừa rồi tôi có giảng ‘Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh’, nghĩa là năng lượng tản xạ từ thân thể chúng ta có thể [điều] chỉnh lại hết thảy những trạng thái không đúng đắn.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

“Chư vị đệ tử cần nhớ kỹ, Đại Pháp viên dung chư vị và chư vị cũng viên dung Đại Pháp.” (Pháp chính nhân tâmTinh Tấn Yếu Chỉ)

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/10/495949.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/24/229018.html