Nhận thức minh bạch về tâm tật đố
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 08-06-2025] Sau nhiều năm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nghĩ rằng mình không có tâm tật đố. Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi chưa từng đánh nhau với người khác và không bất bình khi người khác sống tốt. Sau khi trở thành người tu luyện Đại Pháp, tôi hy vọng rằng các học viên khác đều sẽ làm tốt. Vì không nhìn thấy tâm tật đố của bản thân, nên tôi đã không coi trọng việc loại bỏ chấp trước này trong rất nhiều năm. Nghĩ lại, tôi nhận ra rằng đây là một sơ hở lớn trong tu luyện của tôi. Tôi đã dần có được thể ngộ minh bạch về tâm tật đố này.
Phát giác được sự hiện diện của tâm tật đố
Khi tôi vừa mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy tu luyện thật quá dễ dàng và không có ma nạn nào lớn xảy ra, vì tôi rất chú ý đến việc học Pháp. Tôi luôn có thể hướng nội tìm trong mâu thuẫn và tìm ra thiếu sót của mình nhờ các Pháp lý. Tôi có thể gạt đi lợi ích cá nhân và suy nghĩ cho người khác từ góc độ của họ, vì thế tôi có thể dễ dàng vượt qua các mâu thuẫn. Vào lúc đó, tôi độc tu và không có ai để thảo luận hoặc chia sẻ thể ngộ trong tu luyện. Tôi chỉ chiểu theo Pháp khi gặp phải vấn đề. Con đường rất thuận lợi và tôi rất hào hứng với tu luyện.
Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã chuyển đến sống ở trung tâm thị trấn. Ở đó có nhiều học viên hơn. Tôi đã thành lập một nhóm học Pháp và điểm sản xuất tài liệu tại nhà, nên có cơ hội quen biết với nhiều học viên. Nhiều học viên sẵn lòng chia sẻ kinh nghiệm tu luyện với tôi. Chẳng mấy chốc, tôi đã trở thành người điều phối tại địa phương.
Môi trường tu luyện của tôi nhanh chóng trở nên phức tạp và việc tu luyện trở nên gian nan. Điều này đã kéo dài trong một thời gian lâu. Một số người tật đố với tôi, ngưỡng mộ tôi, oán hận tôi và ghen tỵ với tôi. Tôi đã gánh vác rất nhiều hạng mục cứu người khác nhau, bị áp lực rất to lớn về thời gian và khối lượng công việc. Đặc biệt, cân bằng mối quan hệ giữa các học viên là khó khăn nhất vì tôi không biết tu luyện bản thân như thế nào vào thời điểm đó. Mặc dù tôi biết hướng nội tìm nhưng lại không thể tìm ra được mình sai ở đâu. Cuối cùng, tôi đã an ủi bản thân rằng: “Các đồng tu đang giúp mình đề cao tâm tính.” Tuy nhiên, những mâu thuẫn cứ tiếp diễn và càng ngày càng nghiêm trọng hơn. Tôi không than phiền thông qua lời nói hay hành động, nhưng sự oán hận đã âm thầm bén rễ trong tâm tôi một cách không tự biết.
Vì tôi rất chú trọng việc học Pháp, tôi nhận ra rằng mình đang tật đố. Tôi đã cống hiến một cách vô tư và luôn là người đầu tiên giúp đỡ các học viên khác khi họ gặp khó khăn. Tôi đã gác mọi thứ sang một bên để giúp đỡ họ, nhưng họ lại nói tôi là một người tồi tệ. Tôi cảm thấy bị đối xử bất công và bị ngược đãi trước mọi người. Một số học viên thậm chí còn nói rằng: “Tại sao cô ta không bị bắt nhỉ?” Những chuyện này không thành vấn đề đối với tôi. Miễn là chúng tôi có thể phân công và phối hợp tốt như một chỉnh thể, thì không sao cả. Vì tôi không tìm ra mình có vấn đề ở đâu, tôi đã không thể vượt qua ma nạn. Bất kể là tôi cố gắng tổ chức một hạng mục cứu người nào, đối phương sẽ lại nổi giận và cuối cùng hạng mục đều phải dừng lại.
Đây là lần đầu tiên tôi ý thức được tâm tật đố của mình, cũng như chấp trước vào danh, hiển thị, tự ngã, sắc dục, thể diện và những tâm khác.
Phân tích tâm tật đố và loại bỏ nó từ căn bản
Gần đây, tôi nhận ra rằng tâm tật đố cực kỳ nguy hiểm đối với người tu luyện! Nhìn lại con đường mà tôi đã đi qua và những trở ngại tôi trải qua trong nhiều năm, tôi đã nhận ra rằng tâm tật đố có liên hệ đến tất cả tâm chấp trước của con người. Nếu như chúng ta không loại bỏ tâm tật đố, thì bất kể là chúng ta tu luyện ở các phương diện khác tốt ra sao, chúng ta sẽ không thể vượt qua khảo nghiệm, vì thế chúng ta sẽ không thể tu luyện viên mãn được. Tâm tật đố có thể biểu hiện khắp nơi. Ví dụ, nếu như chúng ta nhìn vào bản thân và cảm thấy bất mãn trong tâm, nếu hướng nội sâu hơn, chúng ta sẽ phát hiện rằng tất cả là do tâm tật đố gây ra. Vậy mà, nó lại trở nên tự nhiên đến nỗi chúng ta khó mà phát giác được.
Trong thời gian này, tôi đã liên tục học Pháp, hướng nội tìm, đọc các bài chia sẻ tu luyện trên Minh Huệ và tìm kiếm sâu hơn ở bản thân. Tôi cảm thấy xấu hổ. Thật quá nguy hiểm! Tôi có chấp trước vào danh, coi thường người khác, cái tôi rất mạnh mẽ và một cảm giác siêu việt. Tôi tin rằng mình luôn đúng và cố gắng chỉ dẫn người khác tu luyện. Những chấp trước này mạnh mẽ đến mức chúng đã suýt dẫn tôi sang đường tà và đi diễn giảng loạn Pháp. Thậm chí trong tình huống nguy hiểm như vậy, tôi vẫn nghĩ rằng mình đang làm tốt. Tôi thực sự rất xấu hổ và cảm thấy không xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ!
Tôi đã phát hiện ra chấp trước căn bản của mình khi mới bắt đầu tu luyện. Tôi nghĩ rằng Đại Pháp là thuần khiết và ngay chính, và tôi có thể ngẩng cao đầu, tự hào rằng mình là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì vậy tôi đã dùng Đại Pháp để thoả mãn chấp trước dơ bẩn vào danh của mình. Khi mới bắt đầu tu luyện, tôi có hầu hết tất cả những chấp trước mà Sư phụ đã nhắc đến trong Kinh văn “Tiến về viên mãn”. Tâm tật đố là vô cùng nguy hại đối với người tu luyện. Chúng ta phải tỉnh táo và loại bỏ nó.
Tôi biết mình ở đây vì điều gì
Đối mặt với rất nhiều chấp trước, đặc biệt là tâm tật đố, tôi không còn cảm thấy sợ hãi chúng vì tôi đã nhận ra chúng, có hiểu biết rõ ràng minh bạch về chúng và biết được chúng xuất phát từ đâu. Quan trọng nhất, tôi biết mình ở đây vì điều gì. Vì thế, tôi đã có được định hướng và thêm trí huệ. Thứ nhất, tôi có thể ý thức rõ ràng rằng chỉ có hai con đường trước mặt người tu luyện: một cái là con đường nguy hiểm và mang tính huỷ diệt kèm theo những khó nạn và trở lực to lớn, đã được cựu thế lực an bài một cách cẩn mật. Cái kia là an bài của Sư phụ, với trí huệ to lớn là tận dụng hoàn cảnh, đòi hỏi chúng ta phải sử dụng can nhiễu của cựu thế lực như những cơ hội đề cao tâm tính, để đạt đến viên mãn. Đi theo con đường này, thì chúng ta mới hoàn toàn phủ định được sự an bài của cựu thế lực.
Tôi hiểu được rằng tất cả mọi chấp trước, quan niệm, trải nghiệm, dục vọng và sự thói quen thâm căn cố đế đều không phải chân ngã của chúng ta. Nói thẳng ra, chúng đều được cựu thế lực an bài hết. Chúng ta không muốn chúng và cũng không thừa nhận chúng. Chúng ta phải phủ định chúng, bài trừ chúng và phát chính niệm mỗi ngày để loại bỏ chúng. Chỉ có chính niệm của tự kỷ chân chính và thuần khiết từ Pháp là chúng ta mà thôi. Chúng ta không truy cầu những thứ của thế gian con người. Vào thời khắc then chốt này, trợ Sư cứu độ chúng sinh một cách nhanh chóng mới là sứ mệnh của chúng ta!
Con xin cảm ơn Sư phụ vì sự cứu độ cẩn mật của Ngài! Cảm ơn các đồng tu vì đã giúp đỡ!
Đây là thể ngộ hữu hạn của tôi ở tầng thứ sở tại. Xin hãy chỉ ra cho tôi nếu có điều gì không đúng.
Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/8/495467.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/11/229318.html